Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt Cô Gái Chớ Càn Rỡ

Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt Cô Gái Chớ Càn Rỡ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326233

Bình chọn: 8.00/10/623 lượt.

h, mùi

khói càng ngày càng đậm khiến cô thở khó khăn.

Qua rất lâu, ý nghĩ lạnh lẽo đánh úp lại bọc lấy mùi thuốc lá nồng đậm, Tử Ca vội vàng nhắm mắt lại giả bộ ngủ, bàn tay to lớn của anh kề sát sau lưng Tử Ca,

để cho thân thể của hai người sát lại với nhau , đây là lần đầu tiên, cô lấy tư thể ngủ như vậy nằm cạnh Mộ Diễn.

Thời gian một

đêm, kỳ thật rất nhanh, Tử Ca chỉ cảm thấy mình mới chỉ nhắm mắt một

chút, trời đã sáng rồi. Trong phòng tắm, thanh âm của anh truyền đến,

"Hôm nay sắp đặt như thế nào?"

"Tôi đi bệnh viện nhìn mẹ một chút." Tử Ca lấy nước lạnh hắt vào mặt để mình tỉnh táo một chút.

Mộ Diễn tắm xong lấy khăn tắm bọc lấy người, ánh mắt thăm dò nhìn về phía

Tử Ca, thật lâu sau mới cất bước tránh ra, "Được rồi, buổi tối cùng nhau ăn cơm."

"Ừ." Tử Ca gật gật đầu, cũng đi ra ngoài.

Người đàn ông ăn mặc chỉnh tề ngồi trong phòng ngủ, thân thể cao lớn đứng ở

phía trước cửa sổ, nắng sớm mai đánh vào trên vai anh, Tử Ca chỉ cảm

thấy trong mắt có chút khuấy động, cô bỏ qua một bên mắt, một tấm chi

phiếu để đến trước mặt cô, "Nghĩ muốn cái gì, chính mình đi mua."

Tử Ca giật mình sau đó rất nhanh phản ứng kịp, trong lòng tràn đầy vui

mừng tiếp nhận tờ chi phiếu."Buổi tối trở vềsớm một chút ." DĐLQĐ

Mộ Diễn đi rồi, Tử Ca cũng rất nhanh rời khỏi đây.

Bên ngoài ánh nắng tươi sáng, ánh nắng ấm áp nhưng một chút cũng không tiến vào đáy lòng cô, Tử Ca cảm nhận được, trong lòng cô từng góc từng góc

đều âm u ẩm ướt . Đi tới bệnh viện, người cũng không nhiều, thời điểm

bây giờ đang còn sớm dĩ nhiên chẳng có mấy người ở đây

Đem tờ danh sách khám đưa cho bác sĩ, phôi thai đã hơn một tháng.

"Kết hôn rồi sao?"

Đây là vấn đề thứ nhất bác sĩ hỏi, cô trở tay không kịp, mọi người đang đợi vào khám, cô kiên trì trả lời, "Không."

"Muốn giải phẫu?"

"Vâng."

Bác sĩ nữ nâng mắt kính lên, cô ta cầm tờ giấy ngẩng đầu nhìn, "Cô thường xuyên bị đau bụng kinh?"

Tử Ca kinh ngạc, nhưng vẫn gật gật đầu, "Đúng, có đôi lúc đau đến nỗi đứng không lên."

Bác sĩ trầm mặc một hồi, tháo kính xuống thuận tiện đem tờ giấy thả trên

mặt bàn, ý bảo Tử Ca ngồi xuống cho cô ta bắt mạch, "Thể chất của cô

không tốt, có thể mang thai thật sự không dễ dàng, chính cô nên suy xét, nếu kéo rớt đứa nhỏ này, về sau tỉ lệ mang thai sẽ trở về con số 0."

Tử Ca đi ra ngoài, vô tri vô giác rời khỏi bệnh viện, đi ở trên đường cái, tay cô còn đang run rẩy, trong tay tờ giấy khám bệnh đã biến dạng. Sờ

sờ, trên mặt đã được che kín bởi sự lạnh lẽo, cước bộ trầm trọng, vô

cùng nặng nề, cô ngồi ở một cái gốc cây, gục đầu xuống, đem tiếng khóc

chôn vùi ở khuỷu tay

Không biết ngồi bao lâu, mãi đến khi trên người có thứ gì đó mạnh mẽ đánh tới.

Tử Ca đi ra ngoài, vô tri vô giác rời khỏi bệnh viện, đi ở trên đường cái, tay cô còn đang

run rẩy, tờ giấy khám bệnh ở trong tay đã biến dạng. Sờ sờ, trên mặt đã

được che kín bởi sự lạnh lẽo, cước bộ trầm trọng, vô cùng nặng nề, cô

ngồi ở một gốc cây, gục đầu xuống, đem tiếng khóc chôn vùi ở khuỷu tay .

Không biết ngồi bao lâu, mãi đến khi trên người có thứ gì đó mạnh mẽ đánh tới.

Tử Ca bị cô ta đụng phải không nặng không nhẹ, cánh tay chống đỡ trên

hòn đá, tờ giấy ở trong tay cũng rơi trên mặt đất, cô mới vừa ngẩng đầu, liền thấy một cô gái vội vàng ổn định thân thể, "Thực xin lỗi, thực xin lỗi, tôi không để ý."

Cô gái cảm thấy thật có lỗi hướng về phía Tử Ca khom người xin lỗi.

"Không việc gì." Lòng bàn tay bị đá mài xước da, Tử Ca vội vàng lấy

khăn giấy trong túi xách, cô gái kia lại đi trước một bước đưa tới trước mặt cô.

"A, chảy máu , cô đi theo tôi đến bệnh viện kiểm tra đi?"

Cô gái trước mắt mặc một chiếc áo sơ mi kẻ ô phong cách phương tây, ngũ quan cực kì tinh xảo, chân cô ta đi một đôi giày cao gót màu hồng kim,

quần sáng màu, nhìn qua vừa sành điệu vừa trẻ tuổi, chân mày cong cong,

giọng nói rất nhỏ và non mềm, mang theo vẻ đẹp dịu dàng của người phụ nữ Giang Nam.

Tử Ca ngẩng đầu lên, ánh mắt vẫn đỏ bừng , bộ dáng cực kỳ chật vật, cô

nghiêng mặt đi, không để ý lắm chỉ nhìn lòng bàn tay một chút, "Xước da

mà thôi, không cần để ý ."

Nói xong Tử Ca đứng lên chuẩn bị đi, mới vừa đi được vài bước đã bị cô gái kia gọi lại, "Này này, của cô này"

Nhìn tờ giấy siêu âm nằm trong tay cô gái kia, sắc mặt Tử Ca tồi tệ

hơn, cô hơi nhếch môi thấp giọng nói cám ơn, xoay người muốn đi.

Lần thứ hai ống tay áo bị nắm lại, cô gái kiên trì, "Cô đang mang thai, đừng phá hủy nó, tôi mang cô đi bệnh viện xem một chút."

"Tôi nói , không cần." Cảm giác bực bội đã nhuốm đầy chân mày Tử Ca ,

thanh âm mang theo chút lạnh nhạt, cô vung tay, bởi vì lời của cô ta

trong long trở nên yếu đuối, “ Kể cả nó có được sinh ra thì cũng sẽ bị

phá mà thôi, không cần quan tâm, cô đi đi"

"Này, đây là số điện thoại của tôi, nếu có vấn đề gì thì nói cho tôi biết."

Cô ta kiên trì đưa cho Tử Ca một tờ giấy, cô xoa mày nhìn cô gái kia

kéo hành lí rời đi, trên tờ giấy có viết một cái tên tiếng Anh, Anne.

Tình cờ gặp nhau, chưa bao giờ cô nghĩ về sau lại có thể gặp lại, Tử Ca tiện tay nhét tờ giấy vào


Polly po-cket