
g cảm thấy thoải mái, thậm chí hi vọng còn học hiểu nhiều thêm nữa.
Cô vốn cho là anh chỉ có hứng vậy thôi, bây giờ nhìn thấy anh còn quyết tâm như thế, cô không khỏi buồn cười.
Bài thi bình thường chính là tổng kết một bài mục, Nghê Thiên Ngữ giảng xong hai chương thì liền dừng lại, sợ giảng quá nhiều cho anh, anh nhất thời sẽ không tiếp thu được. Cô tìm một bài làm kết hợp hai kiến thức vào với nhau, cho anh làm lặp đi lặp lại, để anh tiếp thu sâu hơn về dạng bài này.
Mạnh Diên Châu chăm chỉ làm bài, làm mấy đề, lập tức đưa cho cô xem, muốn cô kiểm tra xem có sai hay không. Cô phát hiện ánh mắt anh nhìn cô, còn có tia mong đợi trong đó, cô không thể nín cười, “Không tệ, tiếp tục cố gắng.”
Mạnh Diên Châu quả nhiên thất vọng, còn tưởng rằng cô sẽ đặc biệt khích lệ mình, kết quả như người lãnh đạo nói chuyện vậy……
Thi hết học kì lớp 11, thành tích của Mạnh Diên Châu đứng ở giữa, nhưng Nghê Thiên Ngữ nói cho anh biết, đó là cô nói đúng tất cả phạm vi bài thi lần này, tập hợp toàn bộ kiến thức cấp ba, thực lực của anh cũng chưa tới mức làm giỏi như vậy. Mạnh Diên Châu không phục lắm, nhưng cũng không có cách nào phản bác cô.
Sang kì sau, Mạnh Diên Châu vẫn không muốn về nhà, nói với Mạnh Vĩ Đình là anh muốn tiếp tục học gia sư, vì lo nghĩ việc học, anh muốn tiếp tục học gia sư, hơn nữa anh được Nghê Thiên Ngữ giảng dạy thì thành tích thật sự có chuyển biến tốt, cho nên vẫn để gia sư đó dạy cho anh là được, đổi sang người khác anh khong quen. Anh nói thẳng thắn, kết quả Mạnh Vĩ Đình trực tiếp cúp điện thoại.
Mạnh Diên Châu nhìn điện thoại quả thật không thể tin, anh hiếm thấy được đối xử kiểu này, nhất thời không có phản ứng gì. Mạnh Vĩ Đình lười nghe anh lấy cớ giả thế này.
Nghê Tử Nhứ trước nay không quan tâm tới việc sống chết của Nghê Thiên Ngữ, đối với cô gặp bà hay không thì cũng không có ý kiến gì, huống chi Nghê Tử Nhứ cũng có công việc, cũng không nhận thấy được sự biến đổi cúa Nghê Thiên Ngữ. Thời tiết tại Đông Lâm Thị bây giờ trở nên rõ nét, mùa hè nóng tới mức người chảy mồ hôi như kem, mùa đông lại lạnh như que kem. Nghê Thiên Ngữ thích ở chỗ của Mạnh Diên Châu, nguyên nhân không phải vì lãng mạn, chỉ là chỗ của anh có điều hòa, nguyên nhân nữa là nhà họ Mạnh rất hào phóng, vẫn trả tiền đúng hạn cho cô, cũng không khất nợ, hơn nữa còn chủ động tăng tiền cho cô, để cho cô càng ra vẻ mình hung ác.
“Này, anh đã nghỉ được 11 phút rồi.” Nghê Thiên Ngữ không kiên nhẫn kêu lên, “Mau tới đây tiếp tục xem sách.”
Bây giờ Mạnh Diên Châu có câu hỏi thường gặp nhất chính là bài thơ cổ này, tại sao không hợp với phần tiền lương và thu hoạch, mấu chốt nhất là nghe nói bây giờ đề thi tốt nghiệp trung học đã sửa đổi thêm, tăng thêm bài làm, một số điểm ban đầu chuyển sang chỗ khác.
Nghê Thiên Ngữ cũng không giải đáp được vấn đề này, nhưng cô sẽ nói liều, “Anh cho rằng nó chỉ có ba phần năm, vậy anh sai hoàn toàn rồi, anh nghĩ lại xem, phần thơ cổ lấp chỗ trống, ít nhất phải ba phần, sau đó phía sau có một tác phẩm văn cổ, ít nhất 15 điểm, còn phải xem bài thơ cổ, ít nhất là sáu phần, cộng thêm phần viết văn, anh có thể quay lại với một bài thơ tốt, nó đã thay đổi bài thi mà thầy giáo nhìn, cảm thấy có trình độ, điểm số cũng tăng lên, cứ như vậy có thêm điểm cộng rồi.” Cô tính toán thô, “Như vậy có 23 điểm, lúc anh thi tốt nghiệp trung học được 23 điểm, anh được như vậy không phải rất tốt sao?”
Mạnh Diên Châu bị cô nói xong sửng sốt một chút, đúng là nên quay lại với những bài văn xuôi tẻ nhạt kia.
Nghê Thiên Ngữ nhìn bộ dạng ngốc này của anh, không nhịn được liền cười. Nói thật, muốn anh đọc sách, anh không muốn làm, nhưng khi cô ở chỗ này, anh cảm giác như mình tràn đầy sinh lực, đúng là rất thần kì.
Nghê Thiên Ngữ dạy cho anh xong, anh cũng đưa cô về.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã sang lớp 12 rồi, Mạnh Diên Châu vẫn mỗi ngày đưa cô về nhà, không khỏi tại sao, cũng không thèm nghĩ rốt cuộc đây đại biểu cái gì, có ý nghĩa gì. Hôm nay Mạnh Diên Châu đưa Nghê Thiên Ngữ về nhà, giống như xưa, nhìn cô vào chung cư xong thì anh liền rời đi, Nghê Thiên Ngữ đứng ở nơi đó nhìn anh đi xa. Cô không ghét anh, thực sự không, dù là lúc bắt đầu đi làm gia sư cho anh, cô cố ý đi hỏi qua về anh. Thiếu niên hư hỏng trong lòng thầy giáo, thành tích kém, thích đánh nhau, cô chỉ muốn đi ứng phó mấy ngày, chưa hề nghĩ tới việc dạy lâu thế này, coi như vì muốn kiếm tiền học đại học, cô cũng không muốn làm khó mình.
Nhưng sau…… bản thân cô bây giờ cũng không nghĩ ra, bọn họ làm sao phát triển tới bây giờ, cũng không ai nói thẳng ra quan hệ của nhau như thế nào, một phần tình cảm bí ẩn dấu trong lòng, rồi lại hiểu được. Trong lớp cũng có hội bạn nói giỡn, nhìn thấy Nghê Thiên Ngữ là nói vị kia nhà cô tới đây, mặc dù cô làm ra vẻ mất hứng, nhưng cô thực sự không tức giận. Thậm chí bởi vì chuyện này, thầy giáo cũng lén lút đi tìm cô, cô phủ nhận có quan hệ gì khác ngoài quan hệ bạn học với Mạnh Diên Châu, lúc phủ nhận kia, cô lại cảm thấy có lỗi với anh.
Bóng dáng của Mạnh Diên Châu đã sớm biến mất ở cửa chung cư