XtGem Forum catalog
Mang Hạnh Phúc Đền Cho Tôi

Mang Hạnh Phúc Đền Cho Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321933

Bình chọn: 10.00/10/193 lượt.

ết nhược

điểm của cô nằm ở bộ ngực, cho nên lần nào cũng công kích vào chỗ này

trước, khiến cho cô vô lực phản kháng.

Nhất định là như thế.

"Tôi biết em cũng muốn." Anh dụ hoặc cô, giống như ác ma tà ác đang mê hoặc thiếu nữ ngây thơ, anh dường như đã thành công .

Cô muốn anh, muốn liều lĩnh tiến vào lồng ngực của anh; nếm thử ân ái nam nữ, cá nước thân mật như người ta nói là như thế nào.

Cô muốn, nhưng lại bất chợt thốt ra câu hỏi không hề thích hợp với hoàn cảnh hiện giờ.

"Anh quên tôi là người đã phá hoại hạnh phúc của anh rồi hả? Anh vẫn còn

muốn tôi sao? Như vậy anh không cảm thấy có lỗi với Tiểu Linh chứ?"

Lời của cô quả nhiên có hiệu quả tức thời, khiến cho động tác của người đàn ông đang liếm tới liếm lui trên người cô khựng lại. Anh chậm rãi ngẩng

đầu, nhìn cô chăm chú.

"Cũng đúng." Tiêu Trung Kiếm lạnh lùng bỏ lại hai chữ này.

Anh đứng dậy, để lại Kiều Kiều một mình lạnh lẽo, trong lòng tràn ngập cảm

giác mất mát trống rỗng. Cô dùng hai tay ôm chặt lấy cơ thể, tự mình

sưởi ấm.

Kiều Kiều muốn nói với anh, không phải cô thực sự muốn

hỏi câu đó, chẳng qua chỉ là vô ý bật thốt lên. Cô muốn anh trở lại bên

mình, mang đến hơi ấm an ủi cô.

Tiêu Trung Kiếm cũng có cảm giác

mất mát đó, anh không muốn rời khỏi thân thể ấm áp của cô, không muốn

cách xa hương thơm mê người kia. Toàn thân anh cao thấp đều mãnh liệt

khát vọng có được cô.

Nhưng cô lại kháng cự anh, còn lấy lý do

ban đầu anh lôi ra để cưỡng bách cô dây dưa cùng mình mà đối phó anh;

làm anh á khẩu không trả lời được.

Bởi vì cô nói đúng, không có sai!

Đáng chết!

"Em muốn sửa sang lại gì đó thì làm luôn đi, tôi đi ra ngoài mua một số vật dụng cần thiết." Lấy một cái cớ rời đi, cách xa khỏi cô; nếu không anh

không thể đảm bảo mình sẽ ngăn được bản thân không nhào về phía cô một

lần nữa.

Lại thêm một lần, anh đá trúng đá tảng, thất bại rồi.

Ngăn lại bản thân không phải vì Tiểu Linh, cũng không phải muốn thủ thân vì cô ấy, bởi vì giữa anh và Tiểu Linh chưa từng có gì cả.

Mà hiện giờ, anh đã hôn qua, đã sờ qua yêu nữ mê hoặc kia, không những thế còn có dấu hiệu càng ngày càng nghiện.

Không phải Tiêu Trung Kiếm chưa từng có phụ nữ, tuy ở phương diện tình cảm

không quá thành thục, nhưng đối với thân thể phụ nữ lại không hề xa lạ.

Vậy mà chưa từng có người nào giống hoa anh túc như Đồ Kiều Kiều, khiến cho anh đã nếm phải một lần là không dứt ra được.

Anh vừa hận lại vừa yêu cô gái đó, cô luôn muốn đối nghịch với anh, nhưng đó cũng là điểm khiến anh yêu thích cô.

Nội tâm của anh luôn có một giọng nói không ngừng nhắc nhở, đừng chạm tới

yêu nữ này, bằng không sau này có muốn dứt cũng không dứt ra nổi.

Nhưng thân thể lại mãnh liệt đối nghịch, anh muốn cô. Dù sao cô nợ anh hạnh phúc một đời, việc này phải tính toán cho rõ ràng.

Aiz! Vì sao chuyện đơn giản như vậy vừa gặp phải yêu nữ kia lại phức tạp đến thế?

Nghĩ tới đây, anh không nhịn được thở dài một hơi.

Tiếng thở hắt này kinh động đến các anh em đang ngồi uống rượu nói chuyện

phiếm bên cạnh, bàn tay nâng ly của mọi người dừng khựng lại giữa không

trung, tất cả từ từ quay đầu lại nhìn lão Đại của mình đang “đau khổ vì

tình”.

Không ngờ lão Đại lại thở dài! Đúng là một việc lạ đời.

"Lão Đại, đối phó với phụ nữ khó khăn đến vậy sao?" Thạch Lôi khó hiểu hỏi.

"Đúng vậy!" Tiêu Trung Kiếm bất đắc dĩ nói: "Tôi thấy cứ đụng đến phụ nữ thì việc gì cũng khó khăn."

"Cũng không hẳn thế đâu! Phụ nữ vốn là khắc tinh của đàn ông, đây là chuyện

rất bình thường, quan trọng là phải sử dụng đúng phương pháp." Người vừa mở miệng là một anh chàng nhỏ con dáng vẻ lanh lợi. Trông anh ta như

vậy thôi nhưng với bộ dạng vừa mắt rất nhiều phụ nữ nên cũng khá đào

hoa.

"Này Hầu Tử, nghe cậu nói có vẻ cậu rất dày dạn kinh nghiệm, sao không dạy mấy chiêu cho lão Đại của chúng ta đi?" A Sam ngồi đối

diện lên tiếng, vừa nói vừa rót cho Hầu Tử một ly rượu.

"Phụ nữ

đều thích giả bộ khách sáo, đó là vì để đàn ông có thể hóa thân đóng vai cầm thú. Nếu đàn ông không nhào tới thì lấy đâu ra em bé bây giờ?"

Tiêu Trung Kiếm gật đầu một cái. Thì ra là thế, vậy anh muốn nhào vào Đồ Kiều Kiều cũng là điều rất bình thường.

"Nhưng phụ nữ là để thương yêu, chúng ta không thể đối xử thô lỗ được, làm đau họ, họ sẽ không muốn chúng ta đụng vào. Nếu phụ nữ mà ghét chúng ta thì khỏi nói đến việc xúc tiến tình cảm hay tiến lên một bước gì nữa."

"Tại sao?"

"Bởi vì đàn ông là động vật cảm quan, phụ nữ là động vật cảm tính."

"Sao lại phân biệt ra như vậy?"

"Vì đàn ông không cần bị hấp dẫn vẫn có thể cởi quần, nhưng muốn phụ nữ như vậy thì phải dùng hết biện pháp để hấp dẫn dụ dỗ. Nhưng một khi đã khơi dậy được ngọn lửa ham muốn tận sâu trong nội tâm của họ rồi, khiến cho

họ xuân tâm nhộn nhạo thì tôi đảm bảo cô gái kia nhất định sẽ đốt lão

Đại ra thành tro."

Đôi mắt đen thẫm của Tiêu Trung Kiếm chậm rãi bắn ra những tia sáng hưng phấn.

Đốt ra thành tro? Nghe thôi đã thấy thú vị rồi.

Vậy anh sẽ tới thử một chút xem cô có thể thiêu cháy anh hay không.

Ting-ting-ting!

Kiều Kiều liếc nhìn đồn