Mã Văn Tài Ngươi Đáng Đánh Đòn

Mã Văn Tài Ngươi Đáng Đánh Đòn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324255

Bình chọn: 7.5.00/10/425 lượt.

ứng ở cửa sân đá cầu , thoạt nhìn rất giống là thủ thành.

Có lẽ là vì

phát hiện ra ta, Mã Văn Tài đột nhiên một cước bay lên, đá một cái đằng cầu về phía ta . Quả cầu bay tới tốc độ cực nhanh, còn quay tròn ,

như sao băng lao thẳng tới mà đến, mau lẹ cương mãnh, ta rút ra nhuyễn

tiên từ bên hông , vận đủ khí lực hướng đằng cầu đánh ra một quyển,

giây tiếp theo đằng cầu đã đến trong tay ta, khí thế sắc bén không còn sót lại chút gì. Ta đem đằng cầu quăng lên cao , ném trả Mã Văn Tài,

người sau tiếp nhận cầu, cũng không nói , chính là nhìn ta cười lạnh.

“Hướng ngươi mượn người .” Ta đi thẳng vào vấn đề, “Vương Lam Điền, thức thời liền tự mình lăn ra đây cho ta .” “Văn Tài huynh, ngươi nhìn hắn, trước mặt ngươi còn dám kiêu ngạo như

vậy!” Vương Lam Điền sau khi nhìn thấy ta bị dọa đến đầu co rụt lại ,

nhanh chóng trốn phía sau Mã Văn Tài, lại bị người trước cau mày một

phen tránh ra , không kiên nhẫn nói: “Trốn hướng ta làm cái gì? Không có nghe gọi ngươi sao, đi ra ngoài!”

“Văn Tài huynh, ngươi mới

là lão đại viện này! Ngươi nhìn Diệp Hoa Đường kìa, ở trước mặt

ngươi còn dám kiêu ngạo kiêu ngạo, quả thực chính là không coi ngươi ra gì!” Vương Lam Điền ý đồ khiêu khích, ai ngờ Mã Văn Tài căn bản không

ăn cái này .”Hắn nếu là chọc ta, ngày sau ta sẽ thu thập hắn. Hiện nay giữa các ngươi có chuyện, bản công tử không xen vào.”

Mã Văn

Tài nói lời này, rõ là sẽ không giúp Vương Lam Điền. Tên kia nghe xong

lập tức nóng nảy, lại không dám cường ngạnh lôi kéo Mã Văn Tài bảo vệ

hắn, ta thấy hắn muốn chạy, ném đằng cầu ném vừa vặn đậư vào hắn,

chạy tới nắm lấy cổ áo lạnh giọng chất vấn: “Vương Lam Điền, có phải

ngươi làm hư cái bàn của ta ?”

“Không , không phải ta!” Vương

Lam Điền nghểnh cổ phủ nhận, “Là, là Tần Kinh Sinh làm , ta nhìn thấy , chính là Tần Kinh Sinh!”

“Ngươi nói bậy, rõ ràng là chính ngươi làm , còn dám đổ lên đầu ta!” Tần Kinh Sinh lập tức nóng nảy, hướng

đến đây lớn tiếng biện giải, “Ta cùng Diệp huynh không oán không cừu,

sao phải hại hắn? Rõ ràng là sáng sớm ngươi tìm người chặt đứt cái

chân bàn, để ở đó chờ hãm hại Diệp huynh!”

“Là, là Mã Văn

Tài kêu ngươi làm, là các ngươi hợp mưu!” Vương Lam Điền thấy Mã Văn

Tài căn bản không có ý tứ giúp hắn, dứt khoát phá bình phá suất ( đập

vỡ bình sứ ý nói hủy tất cả ), một khi hé miệng đem cả hai đều

vu cáo , “Diệp huynh, ngươi cần phải minh giám, ta căn bản không có ý

tứ muốn hại ngươi , hết thảy đều là Mã Văn Tài sai Tần Kinh Sinh làm , là bọn hắn cố ý làm ngươi khó xử, ta cho tới bây giờ đều không có loại ý tứ này!”

Thật sự là nên gọi tiểu Huệ cô nương đến xem, thế

này mới kêu là chó cắn chó, nhất miệng mao nhi. Ta bị chọc nở nụ cười, dùng nhuyễn tiên để ở yết hầu Vương Lam Điền , giống kể ăn chơi trác táng đùa giỡn con gái nhà lành hơi hơi nâng lên cằm hắn, để sát vào cười lạnh nói: “Vương Lam Điền, ngươi nói là Mã Văn Tài làm , có phải

hay không muốn cho ta vả Văn Tài huynh đấu đá lẫn nhau lưỡng bại câu

thương, sau đó ngươi ở một bên trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi a?”

“Không, ta là oan uổng , Diệp huynh cần phải minh giám a, hết thảy đều là bọn

hắn làm , căn bản không liên quan ta!” Cũng không hiểu được có phải hay

không một cước trong lớp kia nổi lên tác dụng, Vương Lam Điền thoạt

nhìn đặc biệt sợ ta, thậm chí không tiếc toàn bộ tội danh đều đổ lên

người Mã Văn Tài .

“Đồ cẩu nô tài, dám vu hãm ta!” Mã đại gia

lúc này thay đổi mặt, một cước đá lên người hắn, Vương Lam Điền tránh

né không kịp bị đá ngã xuống đất, bày ra bộ mặt cầu xin Mã Văn Tài

tha hắn, nói hết thảy đều là Tần Kinh Sinh làm , không liên quan Mã

công tử . Ta đối với quan hệ hỗn tạp trong nhóm của bọn họ vừa

buồn cười vừa bất đắc dĩ, lại thấy hắn bị Mã Văn Tài đá vài cái, trong lòng khí cũng xìu xuống , chỉ lấy ra nhuyễn tiên ngồi xổm xuống,

hướng hắn vươn một bàn tay.

“Ngươi, ngươi muốn làm gì?” Vương

Lam Điền bị đá khóe miệng đổ máu, run run cảnh giác nhìn ta. Ta nhếch

miệng , dùng ngón tay cái chà xát ngón trỏ ngón giữa, làm ra một vài

động tác đếm tiền. Vương Lam Điền nhìn không hiểu, kinh ngạc nhìn ta như trước, vì thế ta hảo tâm gằn từng tiếng đối hắn giải thích nói:

“Lấy tiền ra.”

“Ngươi muốn bao nhiêu?” Vương Lam Điền khả năng

cũng nhận thức hôm nay mình phải tổn tài miễn tai , không có tiếp

tục hỏi ta. Ta đối với việc hắn thức thời thật vừa lòng, trên mặt

cũng cười theo, hết sức ôn nhu nói: “Mười hai hoàng kim.”

“Cái gì?” Vương Lam Điền lết một chút từ trên đất nhảy lên, “Sửa cái chân

bàn chống đỡ bất quá chỉ có mấy xâu tiền, vậy mà ngươi lại đòi ta mười hai hoàng kim! Diệp Hoa Đường, ngươi đừng khinh người quá đáng!”

“Đừng nói như vậy, Lam Điền huynh, dù sao Vương gia ngươi cũng là hào môn nhà giàu, rất nhiều tiền , lấy ra một ít có gấp gáp cái gì? Ai, con

người của ta , nếu trong tay thiếu tiền, thì không biết sẽ làm ra

chuyện gì đâu . Tin tưởng Lam Điền huynh


pacman, rainbows, and roller s