XtGem Forum catalog
Má Mi! Mau Về Nhà Thôi

Má Mi! Mau Về Nhà Thôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322895

Bình chọn: 8.5.00/10/289 lượt.

u Nguyệt rời đi.

Đợi công ty chuyển phát nhanh đến, Lăng Lạc rất nhanh liền điền xong địa chỉ, để tất cả vào trong phong thư, không chút do dự viết tên "Tiêu Hàn", đem tất cả đều điền xong, anh liền dáng hình lại thật kỹ, sau đó giao cho nhân viên công ty vận chuyển.

Thường Tiểu Nguyệt, là em không tốt với anh trước, nên đừng trách anh độc ác. Anh đã cảnh báo em trước rồi! Tống Hương Ngưng quyết định muốn đi tìm Tiêu Hàn. Cô không biết anh có ý gì, nhưng cô nhất định phải nhân lại Tiểu Xuyên, cho nên vô luận như thế nào cô đều muốn gặp anh hỏi ý kiến.

Cô vốn muốn tới nhà họ Tiêu để gặp anh, nhưng nghĩ đến ở nhà họ Tiêu, trừ Tiêu Hàn, mẹ Tiêu cũng sẽ ở đó, suy nghĩ rất lâu cô cuối cùng vẫn quyết định đến Tiêu Thị để gặp anh. Và bây giờ cô đang bước vào cửa Tập đoàn Tiêu Thị.

- Xin chào, tôi muốn gặp tổng giám đốc của các cô, xin hỏi có thể thông báo giúp một tiếng không? - Tống Hương Ngưng đối với cô gái tiếp tân chào hỏi, cô nhận ra cô gái ấy, lần trước cô đến Tiêu Thị, cũng chính cô ấy đã truyền lời giúp.

Ngay lập tức cô gái trước mặt nhận ra Tống Hương Ngưng, dùng vẻ mặt vui mừng nhìn cô

- Bà Tiêu đến. . . . .

Lời còn chưa nói dứt, lại nghĩ đến việc Tống Hương Ngưng và Tiêu Hàn đã ly hôn, vì vậy vội vàng hướng Tống Hương Ngưng xin lỗi

- Thật ngại quá, cô Tống, tôi vừa rồi có chút sơ ý, hiện tại tôi sẽ lập tức giúp cô thông báo với thư ký Thường.

Nói xong cô gái ấy liền lập tức gọi điện thoại.

Tống Hương Ngưng dịu dàng cười một cái với cô gái ấy, bày tỏ ý không ngại. Chỉ chốc lát sau, cô gái ấy liền cúp điện thoại, cười nói với cô:

- Cô Tống, tôi đã thông báo với thư ký Thường, bây giờ cô có thể lên rồi ạ

- Ừ, cám ơn cô. - Tống Hương Ngưng lần nữa đối với cô nói lời cảm ơn, sau đó xoay người đi vào thang máy.

Nhìn bóng lưng Tống Hương Ngưng đi xa, cô gái ấy không khỏi than nhẹ ra tiếng, “haizzz”, vì cái gì mà Tổng giám đốc lại ly hôn với người tốt như thế? Lại còn chọn cô gái không ra gì như Thường Tiểu Nguyệt mà kết hôn?! Cái thế giới này hỗn loạn thật!

Tống Hương Ngưng bấm thang máy đi lên tầng cao nhất, cô bước ra khỏi thang máy, hướng về phòng làm việc của Tiêu Hàn mà đi tới, ai ngờ chưa đi vào liền bị Thường Tiểu Nguyệt ngăn cản.

- Cô Tống, chờ một chút. - mặc dù Thường Tiểu Nguyệt cười nói với cô, nhưng trong mắt không có chút nào nụ cười.

Tống Hương Ngưng đã sớm nghĩ tới việc sẽ không thuận lợi đi vào phòng làm việc của Tiêu Hàn như vậy, nhưng cô vẫn cố gắng nhịn, bày ra một vẻ mặt bình thường để nói chuyện

- Tôi có việc muốn gặp Tổng giám đốc Tiêu.

Ý là mong cô ta đừng có cản đường của cô.

Thường Tiểu Nguyệt vẫn cười, chỉ là đáy mắt hàm nghĩa càng thêm nồng đậm

- Cô Tống, tôi biết cô muốn tìm Tổng giám đốc Tiêu, nhưng tôi là thư ký cũng là vợ của anh ấy, tôi có quyền được biết cô tìm anh ấy để làm gì chứ?

- Cô . . . - mặc dù sớm đã biết rõ Thường Tiểu Nguyệt cùng Tiêu Hàn đã kết hôn, nhưng là bây giờ nghe, trong lòng vẫn là có chút đau nhói; cô cố nén đau đớn trong lòng, tỏ vẻ mặt tươi tỉnh nói – Tôi cùng anh ấy có ân oán cá nhân, tôi cảm thấy mình với cô không có quan hệ, cô cũng không có cần thiết biết, cho dù cô là vợ của anh ấy.

Thường Tiểu Nguyệt không nghĩ tới Tống Hương Ngưng sẽ trực tiếp nói như vậy, không biết nên phản bác như thế nào; đang lúc cô nghĩ đến cái gì, lại muốn lên tiếng, cửa phòng làm việc của Tổng Giám đốc lại mở ra, Tiêu Hàn bước ra nhìn Tiểu Nguyệt một cái.

- Tiểu Nguyệt, tại sao cô lại nói dối như vậy? - Tiêu Hàn nói xong liền ngẩng đầu lên, lập tức nhìn Tống Hương Ngưng đang đứng bên cạnh Thường Tiểu Nguyệt - Hương Ngưng, sao em lại đến đây?

Anh cũng chẳng thể ngờ, nhưng thời điểm anh gặp cô, trong lòng anh quả thật run rẫy không ngừng.

- Tôi có việc muốn nói riêng với anh một chút. - Tống Hương Ngưng nói xong liền nhìn Thường Tiểu Nguyệt đang đứng bên cạnh.

Tiêu Hàn biết ý của cô, liền dẫn cô vào phòng làm việc của mình

- Vào đi rồi nói tiếp.

Sau khi Tống Hương Ngưng đi vào, anh còn đặc biệt khóa cửa lại.

Thường Tiểu Nguyệt nhìn cửa khóa chặt, trong đầu rất tức giận, tuy nhiên không có chỗ bộc phát, không thể làm gì khác hơn là buồn bực ở trong lòng.

- Em mới từ Pháp trở về à? - Đợi đến khi Tống Hương Ngưng ngồi xuống, Tiêu Hàn liền lên tiếng hỏi.

Ở nơi này, trong ba năm qua, anh vẫn rất chú ý tới tin tức nước Pháp, nhưng không có một tin tức gì liên quan đến cô; anh gấp rút, anh lo lắng, tuy nhiên cái gì không thể làm.

- Dạ, em mới về - Tống Hương Ngưng cười nhẹ một tiếng - Hơn nữa cũng không đi đâu nữa

- Như vậy cũng tốt, sau khi học đủ, trở về làm việc lại là tốt rồi. - Tiêu Hàn thật lòng vui mừng cho cô - Chúc mừng em.

- Cám ơn! - nụ cười của Tống Hương Ngưng càng sâu hơn.

Tiêu Hàn lúc này mới nhớ tới là Tống Hương Ngưng tìm đến anh, nhưng còn chưa biết nguyên nhân cô đến để làm gì, liền hỏi

- Đúng rồi, lần này em đến đây tìm anh có chuyện gì không?

Tống Hương Ngưng gật đầu

- Chúng ta đã ly hôn ba năm, Tiểu Xuyên cũng hơn ba tuổi, em muốn chính thức nhận lại Tiểu Xuyên được không ạ.

- Em có gặp qua Tiểu Xuyên rồi phải k