Old school Swatch Watches
Lối Mòn Rêu Phủ

Lối Mòn Rêu Phủ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323163

Bình chọn: 8.00/10/316 lượt.

xứng đáng với tình yêu của anh thôi. Còn em, được một ông chồng như anh là em mãn nguyện lắm rồi. Vũ Nam! Anh không khinh em chứ?

Vũ Nam cảm động biết bao trước lời phán trần dễ thương ấy. Chàng hôn lên má lên môi ngập đầy yêu thương trong ấy.

- Mộng Nghi! Anh thương em bây giờ và mãi mãi. Anh không có lý do gì khinh.

Anh chỉ khinh anh vì lần đi chơi ấy anh không dằn được bản năng của mình để lụy đến em. Từ đó đến nay chúng ta cứ gần nhau mãi mà mẹ anh chưa lo đám cưới để cho chúng ta thoải mái khi gần nhau.

v Từ đây anh yêu và chiều em mãi phải không?

Vũ Nam đưa tay nựng cằm nàng cười:

- Anh cố gắng lo cho em từ tinh thần đến vật chất. Ngoại trừ 1 điều anh cấm kị đó là gian dối, hoặc anh bắt buộc xa em.

- Ai ngu bắt anh xa em? Bộ em không khổ khi mình xa nhau?

- Vậy em muốn gì ở anh mà nói vậy ?

Nàng vuốt những sợi lông măng trên cánh tay theo chiều rồi lặng lẽ bảo:

- Nếu tên em không phải là Mộng Nghi , 1 con Nghi mơ mộng yếu đuối, ma la 1 Quế Hương, Lan Anh , hay Ngọc Thủy, anh có yêu em không?

Chàng ôm nàng hôn thật lâu trên đôi mắt hay nhìn anh tha thiết :

- Mộng Nghi! Tên để gọi nhau, phân biết người này người kia, nó đâu quan trọng gì khi chúng ta yêu nhau hả em. Cái tên không thể diễn đạt được tâm tình của cá nhân đâu, Mộng Nghi ạ! Anh yêu em vì tính tình chúng ta hợp nhau từ ý thích nhỏ, chứ không hoàn toàn ở sắc thái rực rỡ bên ngoài. Sao em lại hỏi ngớ ngẩn thế?

- Nếu Mộng Nghi là tên anh yêu và vần điệu và âm thanh đã khắc sâu vào trái tim ấy… bây giờ tính em một mai đổi khác anh có còn yêu em không?

- Bộ sợ anh không cưới sao rào đón đủ thứ vậy nè? Nè, nghe cho kĩ, dù em có thay đổi hoàn toàn, anh vẫn yêu, chịu chưa? Anh vẫn cưới nhưng tính em dịu dàng có gì xấu phải thay đổi chu?

- Anh yeu tu tinh diu dang cua em chứ?

Vũ Nam vuốt ve bàn tay thon dài chải chuốt, voi mỗi màu hồng trên mỗi ngón tay xinh đẹp ấy. Dịu dàng, chàng bảo :

- Anh yêu tất cả tính tốt lẫn tính xấu có trong em. Anh có cảm tưởng hôm nay em là 1 phóng viên nhà báo đang làm phận sự với 1 nghệ sĩ hay tù nhân để khai thac tin tức, hoặc tội tình hơn là vai trò 1 người vợ.

Nàng giận dỗi :

- Em trao anh cả cuộc đời, đổi lại em muốn biết tư tưởng của anh đối với em, anh không thích thì thôi vậy, xin lỗi nha.

Nang quay hướng khác, Vũ Nam kéo nàng lại gần hôn lên má nàng cầu hòa:

- Nè, Mộng Nghi đừng giận, anh buồn đó. Đêm nay anh hơi ngạc nhiên vì em nói nhiều nè, móng tay lại son hồng và có nhiều cử chỉ lạ trong yêu thương, khiến anh ngẩn ngơ với sự thay đổi ấy trong em

Dung Nghi im lặng hôn trả lại anh :

- Em vui nếu anh đừng quên lời hứa ấy. Em đã thuộc về anh dù pháp lí và gia đình chưa chính thức công nhận . Nhưng em mong rằng anh không phủ nhận điều đó trước mặt mọi người nếu cần, phải không Vũ Nam?

Giọng thật ấm chàng nhỏ giọng:

- Anh biết em sợ anh phụ em khi anh đi vào đời em không một ai hay biết , phải không?

Nàng gục đầu trên vòm ngực rộng của chàng . Từng giọt lệ ấm ngập ngừng rơi trên má nàng ướt thấm sang chàng

- Em sợ điều ấy vì em yêu anh chân thành Vũ Nam ạ! Em khổ sở biết bao nếu không được kề cận bên anh trong nhưng tháng ngày tiếp nối

Hôn náng thật lâu trên đôi môi vừa mới thốt ra những lời yêu thương tội nghiệp đó, Vũ Nam vuốt ve:

- Dù em có xấu như ma lem, dù em có thay đổi từ tâm tình đến sắc diện, anh vẫn yêu em cưới em như anh từng nguyện. Không có gì thay đổi được tình yêu chúng mình . Đừng lo sợ vu vơ không tốt em ạ.

- Vũ Nam, anh bảo thật chứ?

- Thật chứ, em làm sao thế?

Nàng trườn mình lên hôn chàng thật lâu rồi khẽ bảo :

- Anh đưa em về , khuya quá không nên . Từ đây anh đừng đến nhà tìm em nữa. Nhìn cử chỉ thân mật quá, mẹ và các em sẽ biết chuyện xấu xa của em. Anh đưa cho em chiếc chìa khóa, em đến mỗi chiều vá cho anh.

Vu Nam hôn lên má nàng âu yếm :

- Em lam bổn phận trước khi về ra mắt mẹ phải không?

- Anh không muốn chúng ta giữ tai tiếng danh dự cho nhau, khi người thấy hai chúng ta dìu nhau ngoài phố mãi sao?

- Em chu đáo quá, anh phải tuân theo sự chỉ giáo của cô vợ xinh đẹp này chứ !

Đưa ngón tay lên mũi chàng, nàng căn dặn lần nữa:

- Mình ước hẹn gặp nhau ở đây từ chiều cho đến tối, ngoại trừ những ngày anh trực. Ngoài ra, anh không được đến nhà tìm em ! Anh hứa không?

- Anh xin hứa

- Vậy thì đưa em ra cổng, em về.

- Anh đưa em đến nhà mới yên tâm.

- Khỏi nhọc lòng vì em thế , anh ạ.

- Tại sao phải nhọc lòng, do la bổn phận của anh thôi.

Mộng Nghi sau 1 phút im lặng, nàng bảo :

- Anh ngừng khoảng xa cho em, vì em không muốn mọi người biet được sự thân thiết quá mức của chúng ta

- Anh hiểu ý em, anh đưa em đúng lời dặn. Chịu chưa người đẹp ?

Nàng đi bên anh, và ngả lưng trên thành ghế êm ái của xe chàng với đôi mi khép lại. Vũ Nam đâu hay người con gái vừa cùng chàng thả mình trong vòng tay ân ái không phải là Mộng Nghi, người con gái hiền lành lúc nào cũng khép nép e lệ và trao cho chang cả quãng đời trong trắng.

Giờ đây Mộng Nghi bỡ ngỡ truoc anh đèn rực rỡ của ngôi biệt thự sang trọng, trong