Pair of Vintage Old School Fru
Liên Minh Phe Thất Tình

Liên Minh Phe Thất Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324940

Bình chọn: 10.00/10/494 lượt.

Tử Tu lại nhướn mày: "Sao thế, chỉ thế thôi mà đi ăn lẩu cũng không được à?".

"Đương nhiên rồi. Thử đặt mình vào ngưòi khác mà nghĩ thử xem, tuy chúng ta trong sáng, nhưng đổi lại là anh, anh có thể chịu để Nguyễn Hy Nhược tuần nào cũng một thân một mình ăn cơm với người đàn ông khác không?".

Tạ Tử Tu cười: "Tôi hoàn toàn không để ý".

Nói thế có giống người không.

"Đi thôi", Tạ Tử Tu phủ ngón tay lên vai cô, động tác thân mật nhưng không vượt quá khoảng cách, "Nếu cô không giúp, tôi thật không biết tối nay nên ăn gì nữa".

Hiếm lắm Nhan Miêu mới có lần can đảm chống lại cường quyền, né khỏi bàn tay của anh ta: "Tôi về nhà đây. Anh Tạ, anh ăn một mình đi".

-----

Dần dần trong công ty cũng bắt đầu có tin vỉa hè và mấy lời rỉ tai nhau, rồi dần dần, tin vỉa hè cũng biến thành tin chính thức, rỉ tai cũng thành tin tức.

"Cậu biết không, cô Nguyễn Hy Nhược ấy, tuy không thể cướp việc của thư kí Nhan, nhưng hình như cô ta đang hẹn hò với anh Tạ đấy".

"Oa, lợi hại thế à? Miêu Miêu, cậu có biết không?".

Nhan Miêu cũng không biết có cần phải gia nhập hội buôn dưa lê này không: "À...".

"Cậu làm thư kí mà quá không tẫn trách nhé, ngay cả tin đồn về anh Tạ cũng chậm hơn người khác. Cậu còn hữu dụng chỗ nào hả?"

"À...".

"Nhưng anh Tạ nhìn xa trông rộng thật, tình yêu công sở lúc nào cũng nhìn thấy nhau đúng là rất phiền phức".

"Đúng đấy, nếu là thư kí riêng của mình, muốn xuống tay cũng không thích hợp lắm nhỉ".

"Thỏ không ăn cỏ gần hang mà".

"Nguyễn Hy Nhược cũng rất sáng suốt, làm bạn gái của anh Tạ đương nhiên là tốt hơn làm thư kí rồi. Là tôi, tôi cũng chọn vế trước".

"Nhựng nói ra, cô ta cũng là đại tiểu thư gia cảnh cực tốt, xứng với anh Tạ, rất đẹp đôi".

Dưa lê mọi ngưòi buôn cũng có lý, tìm hiểu ngọn ngành, nói không chừng lúc ấy căn bản là không nhân tính, không quang minh chính đại như Tạ Tử Tu đã nói, không khéo để tiện hẹn hò với bạn gái mà Tạ Tử Tu mới không đuổi việc cô.

Chẳng hiểu tại sao, trong lòng Nhan Miêu có thứ cảm giác kỳ lạ.

Từ đầu tới cuối Tạ Tử Tu đều không chủ động nói cho cô biết chuyện này, anh ta không nói gì vói cô hết.

Dù làm một thư kí tận tụy, cô hiểu sở thích ăn uống của anh ta, biết số đo quần áo, nhớ môn thể thao sở trường, mức nhiệt độ và độ ẩm ưa thích trong phòng. Nhưng ngoài những thứ bề nổi như thế ra, những việc khác, tất cả những thứ liên quan tới Tạ Tử Tu, cô quả thực không hay biết mảy may.

Trái lại, cô ăn gì trong bữa cơm với Tạ Thiếu Duy, anh ta cũng biết rõ mười mươi.

Đây là sự khác biệt giữa quyền lợi của cấp trên và cấp dưới sao?

Khi vào phòng làm việc của Tạ Tử Tu, Tạ Tử Tu đang ngồi ở ghế sofa đọc nhật báo. Nhan Miêu đổi trà mới pha cho anh ta, thì nghe anh ta nói: "Thư kí Nhan, tối nay đặt hai chỗ ở nhà hàng Hương Tạ giúp tôi".

"Vâng ạ".

"Đặt thêm một bó bách hợp".

"Được rồi", Nhan Miêu ghi chú lại, lại hỏi một cách tự nhiên, "Có cần đề tặng cô Nguyễn lên thiệp hoa không ạ?".

Tạ Tử Tu hạ tờ báo xuống, nhướn mày: "Sao cô lại biết?".

"... Nhiều người biết lắm".

Đừng coi cô là đồ ngốc chứ.

Tạ Tử Tu cười nói: "Thế à, truyền ra từ ai trước thế?".

Nhan Miêu không trả lời, chỉ nói: "Đây là chuyện tốt mà, mọi người đều mừng cho anh".

Tạ Tử Tu cười cười không đáp lại, rồi hỏi lại: "Đúng rồi, cô thấy cô ấy thế nào?".

Nhan Miêu thành thực nói: "Chị ấy rất ưu tú, nhìn cũng có chút hao hao giống Đỗ Duy Duy". Đương nhiên theo lương tâm mà nói, sắc đẹp và khí chất của Đỗ Duy Duy đều vượt xa cô ấy.

Tạ Tử Tu cười: "Ngay cả cô cũng thấy thế à?".

"... Tuy không phải cô gái nào cũng có thể có điều kiện tốt như Đỗ Duy Duy, nhưng người phù hợp vói anh trên thế giới này không chỉ có một người".

Tạ Tử Tu nhướn mày: "Câu này nói có lý đấy".

Nhan Miêu nhìn nụ cười của anh ta, thật lòng nói: "Đúng mà, anh nhất định có thể tìm được hạnh phúc của mình".

Ít nhất sau này đừng cướp vợ anh trai cô!!

Còn cái khác, cứ kệ anh ta thôi, chuyện riêng tư của ông chủ họ Tạ có liên quan gì tới một thư kí nhỏ nhoi làm việc kiếm sống như cô đâu?

Hình như Tạ Tử Tu và Nguyễn Hy Nhược hẹn hò cũng tốt, nhờ phúc của luồng thông tin bí ẩn nào đó, ngày nào những người nhàn rỗi buôn dưa cũng có tin tức để nghe, cả công ty đều có thể quan tâm tới tiến triển của hai ngưòi bọn họ kịp thời.

Ví như hôm qua cô ấy và Tạ Tử Tu cùng tới cửa hàng rượu chọn mấy chai rượu vang lâu năm, Tạ Tử Tu khen ngợi cô ấy biết thưởng thức, hôm nay Tạ Tử Tu tặng một con mèo Scotland tai cụp đáp lễ để cô ấy khỏi cô đơn, đủ các kiểu.

Hạnh phúc ngọt ngào thăng hoa, lại thêm mấy tin đồn rỉ tai không rõ nguồn gốc, mọi người đã nhất trí coi Nguyễn Hy Nhược là Tạ thiếu phu nhân tương lai.

Thế nên mọi người trong công ty đều tôn trọng Nguyễn Hy Nhược, mạng lưới quan hệ nhanh chóng được thiết lập, tới đâu cũng có tiền hô hậu ủng.

Ngoài việc có thể khoe đồ trang sức và ví hàng hiệu Tạ Tử Tu mua tặng, hưỏng thụ các loại đặc quyền, tài xế của Tạ Tử Tu còn để tùy cô dùng, ngay cả Nhan Miêu cũng thành nửa thư kí riêng của cô ta.

Cuối cùng cũng tới cuối tuần, Nhan Miêu muốn ngủ một giấc tới lúc tự tỉnh như thường