Old school Swatch Watches
Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324275

Bình chọn: 7.5.00/10/427 lượt.

hường Hy biết hắn đang chờ nàng quyết định, mặc dù không biết tại sao lại nghĩ thế, nhưng nàng chắc chắn hắn là đang chờ nàng quyết định.

Nghĩ đến đây trong lòng càng phát ra khẩn trương, chậm rãi đứng lên, ở trong đình viện đi tới đi lui. Phiền não trong lòng nàng không có cách nào an tĩnh lại, bởi vì nàng là tự ái không muốn đi tới chỗ Phùng Thư Nhã làm nô tỳ. Nhưng đó cũng không phải là nguyên nhân chính, chân chính đại phiền não là đến từ câu nói kia của Tiêu Vân Trác: nữ nhân có thể đứng ở bên người bản Thái tử phải là cường giả!

Những lời này giống như là có ma lực cứ len lỏi vào trong lòng nàng. Thường Hy cho tới bây giờ luôn là người hăm hở tiến lên, đi về phía trước, cho nên nàng dứt khoát vào cung, cho nên nàng từ nhỏ đã tốn công tốn sức học cái này cái nọ, chưa bao giờ kêu khổ, bởi vì nàng biết trên vai nàng là gánh nặng của toàn gia tộc.

Tất cả những thứ này ép nàng cơ hồ đến mức không thở nổi. Phụ thân luôn nâng niu nàng trong lòng bàn tay, mẫu thân đối với nàng che chở đầy đủ, còn có ba ca ca từ nhỏ đến lớn luôn yêu thương nàng, nàng đã từng âm thầm thề sẽ vì người nhà, vì Ngu gia có thể không bao giờ phải mang danh thương nhân đê tiện mà không ngừng tranh thủ, bằng bất cứ giá nào cũng phải đạt được.

Cho nên, Thường Hy không thể chỉ vì chuyện này mà lui về phía sau, cho dù phía trước có là vực sâu vạn trượng nàng cũng kiên định mà nhảy xuống. Nghĩ tới đây, trong lòng bất giác thở phào một hơi. Đúng vậy a, nàng còn có cái gì phải sợ hãi, còn cái gì phải lo lắng, còn có cái gì để mất nữa?

Thường Hy dừng lại bước chân, nhìn Doanh Nguyệt điện đèn đuốc sáng rỡ, tựa như một miệng dã thú đang há rộng, mà nàng lại không dám chậm chễ chút nào từng bước dấn thân.

Một bước đi vào không biết là phúc hay là họa, nhưng nếu không đi vào thì nhất định là họa, điểm này Thường Hy cực kỳ rõ ràng. Hơn nữa vị Thái tử lạnh như băng này đã nói vô cùng rõ ràng rằng nàng chỉ có hai con đường để lựa chọn, mà Thường Hy còn phải sống nữa, cho nên nàng chỉ còn một lựa chọn duy nhất!

Thời điểm Thường Hy đứng trước mặt Tiêu Vân Trác, hắn tựa hồ tuyệt đối không kinh ngạc, hai hàng mi khẽ nhếch nhìn Thường Hy lại không nói câu nào, cứ như vậy nhìn chằm chằm nàng, giống như trên mặt nàng nở ra một đóa hoa vậy.

Thường Hy bị hắn nhìn chăm chú, cả người sợ hãi, cảm giác tất cả tóc gáy đều dựng lên, tuy nhiên vẫn như cũ cắn răng nói: “Nô tỳ đã nghĩ xong, nguyện ý đến phục vụ bên người Phùng Lương đễ!”

Khóe miệng Tiêu Vân Trác chậm rãi cong lên, ngón trỏ nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn tạo ra những âm thanh nhỏ giọt, hồi lâu mới lên tiếng: “Sau đó thì sao?”

Thường Hy đã sớm biết Tiêu Vân Trác này không phải là người đơn giản, nhưng là chỉ dựa vào một câu nói của nàng cũng đã đoán được nàng còn muốn nói tiếp, thông minh đến đáng sợ. Nàng cũng không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, khóe mắt liếc đến góc bàn đọc sách, khẽ cắn răng nói: “Nô tỳ là có điều kiện!”

Tiêu Vân Trác nghe được câu này, khuôn mặt tuấn tú nhất thời như có gió xuân phất qua, sắc bén lạnh lùng cũng tản đi không ít, ngay cả trong đôi mắt cũng ẩn theo một chút tươi cười, nhìn Thường Hy nói: “Cô dám cùng bản Thái tử nói điều kiện? Chê mạng quá dài sao?”

Biết là khó giữ mạng, Thường Hy vốn đang lo lắng không thôi, lại nghe được thanh âm Tiêu Vân Trác xen lẫn một chút tức giận, trong lòng nhất thời chìm xuống, nói: “Nô tỳ không muốn chết, nhưng để sống được cũng rất khó khăn. Tính mạng của nô tỳ đều đang nằm trong tay Thái tử!”

Thường Hy nói đến đây nhưng không có tiếp tục nói thêm nữa, nàng muốn biết Tiêu Vân Trác sẽ phản ứng như thế nào. Nếu hắn có thể tiếp nhận lời của nàng, như vậy điều kiện nàng sắp đưa ra tám chín phần là có thể đạt được. Còn nếu hắn phản ứng kịch liệt, như vậy lại càng không cần phải nói, nhiều lời cũng vô dụng.

Tiêu Vân Trác đặt cuốn sách trong tay xuống bàn, nhìn thẳng Thường Hy, ánh mắt sắc bén càng không ngừng quét qua khuôn mặt kiên định của nàng, lông mày nhẹ nhướn lên một chút: “Cô nói thử điều kiện của cô là gì?”

“Nô tỳ cùng Phùng Lương đễ chính là tú nữ cùng nhau vào cung, không dám nói là hiểu rõ nàng, nhưng là thời điểm ở Vĩnh hạng cung cũng đã từng gặp qua vài lần, có chút ít hiểu biết tính tình nàng. Thái tử gia nếu thật muốn nô tỳ đi phục vụ Phùng Lương đễ, kính xin Thái tử gia bảo toàn tính mạng cho nô tỳ. Nô tỳ không muốn chết ở trong thâm cung này, nô tỳ còn muốn năm năm sau đoàn tụ cùng người nhà!” Thường Hy từng câu từng câu đem điều kiện của mình nói ra, cũng chậm rãi quỳ xuống.

Thường Hy biết lời nói của mình đâu chỉ là lớn mật, quả thực chính là dùng từ vô cùng lớn mật để hình dung. Phùng Lương đễ còn chưa có vào cung, nàng đã ở bên cạnh Thái tử dèm pha danh dự của nàng ta, đây chính là thủ đoạn cấm kỵ của hoàng cung. Nhưng Thường Hy biết nếu không nói ra, dựa vào tính tình Phùng Thư Nhã, còn có cả Vân Thanh lúc nào cũng chăm chăm nhìn nàng, cái mạng nhỏ của nàng thật khó có thể giữ…

Nếu để cho Tiêu Vân Trác chọn lựa giữa nàng và Vân Thanh, tám chín phần là hắn sẽ lựa chọn tin tưởng Vân Thanh mà không phải nàng. Khôn