XtGem Forum catalog
Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326234

Bình chọn: 7.00/10/623 lượt.



Thần sắc Chương Tứ Thần sửng sốt, lặp lại lời nói của Tiêu Vân Trác một lần, hồi lâu mới lên tiếng: “Thảo dân có thể cả đời không cưới vợ bé, nhưng là Thái tử gia có thể khẳng định lục cung của mình chỉ có một mình Thường Hy không? Đây chính là điểm quyết định phân cao thấp rồi!”

Khuôn mặt Tiêu Vân Trác càng ngày càng đen hơn, có một số việc mình hiểu là tốt rồi, không nhất thiết phải giải thích cho cả thiên hạ cùng hiểu, nghĩ tới đây hắn lạnh nhạt nói: “Thiên hạ này người thề thốt không thiếu, nhưng chân chính giữ được lời thề có mấy người? Đảm đương được lời hứa đáng giá ngàn vàng lại có mấy? Thật buồn cười, có một số việc không cần lấy lời hứa ra đảm bảo, chỉ cần thật lòng là đủ rồi!”

Thân thể Thường Hy cứng đờ, lời này rất quen thuộc a… Nàng suy nghĩ một vòng trong đầu, đột nhiên phát hiện đây là lời mẫu thân đã nói cho nàng. Ban đầu thời điểm mẫu thân nàng cùng cha bỏ trốn, cha nàng từng nói với bà rằng, ta không thể đảm bảo cùng nàng cái gì, ta cũng sẽ không nói bất kỳ lời thề nào cả, dùng lời thề để duy trì tình cảm không có cái gì đáng quý, ta chỉ có thể đảm bảo rằng, ta đối với nàng là một tấm chân tình.

Không nghĩ tới giờ này phút này, Thường Hy lại có thể nghe được nam nhân khác chính miệng nói ra. Nếu như tình cảm thật dùng lời thề để duy trì, sẽ rất đáng quý sao? Nói thật, Thường Hy cũng không biết!

“Hoang đường! Thái tử một nước cư nhiên dùng những lời này để vặn vẹo sự việc sao?” Chương Tứ Thần hiển nhiên không thể tiếp nhận những lời như vậy, quả thật chính là trái với đạo lý.

Tiêu Vân Trác cúi đầu nhìn Thường Hy, đang muốn nói chuyện tiếp lại thấy được con ngươi của Thường Hy chuyển động không ngừng, mặc dù nàng đang nhắm chặt hai mắt nhưng là vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng.

Thì ra tiểu hồ ly này đã sớm tỉnh, cư nhiên nghe lén hắn cùng Chương Tứ Thần nói chuyện, trong lúc nhất thời không biết là nên cười hay nên giận. Bỗng dưng ánh mắt hắn chợt lóe, nhìn Chương Tứ Thần nói: “Chương Tứ Thần, bản Thái tử cho ngươi quan to lộc hậu, cho ngươi vinh hoa cả đời, cho ngươi quyền thế địa vị mà thế gian này khó nam tử nào đạt được, ngươi bằng lòng buông tha Ngu Thượng nghi không?”

Chương Tứ Thần híp mắt nhìn Tiêu Vân Trác, không biết hắn đang giở trò quỷ gì, làm sao đột nhiên lại hỏi những cái này? Tiêu Vân Trác không phải là người đi làm những chuyện không công, đương nhiên sẽ không vô duyên vô cớ nói như vậy, thế thì tại sao hắn lại nói ra đây?

Cách mấy phiến đá to, Chương Tứ Thần nhìn không rõ tình hình bên đó, nhưng đột nhiên ánh mắt hắn chợt lóe, chẳng lẽ Hy muội muội đã tỉnh, hắn cố ý hỏi những cái này sao?

“Chương Tứ Thần, tại sao ngươi không trả lời?” Tiêu Vân Trác hỏi tới, bởi vì hắn cảm nhận được thân thể Thường Hy cứng lại, trong lòng hắn không thoải mái, chẳng lẽ Thường Hy lại quan tâm đến cái này sao?

Thường Hy có cảm giác mình mà không mở mắt thì không biết tiếp theo sẽ như thế nào. Nàng có chút mâu thuẫn, không muốn nghe Chương Tứ Thần trả lời, hoặc là nói câu trả lời của Chương Tứ Thần sẽ làm nàng cảm thấy rất áp lực. Vì vậy Thường Hy quả quyết mở mắt, nhưng lại không biết nói cái gì, trong lúc nhất thời ngẩn người tại chỗ.

Nghe lén người ta nói chuyện xong, chẳng lẽ mở mắt ra lại nói: “Làm sao anh lại rớt xuống đây?” Căn bản không dùng được, Thường Hy cảm thấy lời này có chút mất tự nhiên, nhưng nếu như không hỏi cái này, lại đi hỏi Chương Tứ Thần thì đoán chừng người nào đó sẽ rất tức giận. Vì mạng nhỏ mà suy nghĩ, nàng trực tiếp bỏ qua Chương Tứ Thần, nhưng mà muốn nói một câu thích hợp mãi cũng không được cho nên chỉ có thể giương mắt nhìn.

Tiêu Vân Trác thấy nàng quẫn bách cũng không có đi làm khó, hạ một cái bậc thang xuống: “Nàng tỉnh rồi à? Có chỗ nào không thoải mái không?”

Thường Hy lúc này mới ý thức được mình vẫn còn ở trong ngực người nào đó, bị người ta ôm chặt, cái tư thế này rất làm cho ai đó xấu hổ a! Thường Hy giùng giằng thoát ra ngoài, quan sát chung quanh một lát rồi nói lảng sang chuyện khác: “Tại sao chúng ta lại bị vây trong thạch trận này rồi hả?” Nàng chỉ nhớ sau khi mình rớt xuống liền hôn mê, còn lại cái gì cũng không biết.

Tiêu Vân Trác vừa liếc mắt một cái liền biết Thường Hy không muốn nhắc lại đề tài vừa nãy, vì vậy phối hợp nói: “Thời điểm ta cứu nàng không cẩn thận kích hoạt phải cơ quan cho nên bị vây ở nơi này. Chương Tứ Thần cũng xuống đây rồi, ở đây không biết có bao nhiêu cơ quan cho nên ta không cho hắn lộn xộn.”

Thường Hy cẩn thận tra xét, chau mày. Chương Tứ Thần sớm nghe được giọng nói của Thường Hy, kích động hô: “Hy muội muội, muội đã tỉnh? Muội làm sao vậy? Có bị thương nơi nào hay không?”

Chương Tứ Thần thật ra rất quan tâm nàng, Thường Hy xuyên qua khe hở của mấy kẽ đá mà đáp lại: “Tứ Thần ca, muội không sao. Huynh có bị thương hay không? Huynh đừng có lộn xộn, để muội xem một chút tình hình nơi này rồi nói tiếp.”

Chương Tứ Thần trong lúc nhất thời có chút không hiểu ý tứ trong lời nói của Thường Hy, nàng xem địa hình? Hữu dụng sao? Nhưng là vẫn trả lời: “Ta không sao, chỉ rách một chút da thôi, không đáng ngại.”

“V