Lão Tử Muốn Từ Chức

Lão Tử Muốn Từ Chức

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322084

Bình chọn: 7.00/10/208 lượt.

khuyên giải cậu: “Cậu suy nghĩ nhiều như thế làm gì.”

Mặc dù vậy nhưng Hiểu Diệp vẫn thấy được sự cô đơn trong mắt Tống Liêm.

“Thực xin lỗi.” Giọng của Hiểu Diệp vô cùng nhỏ.

“A, cậu nói gì?” Tống Liêm đi tới cửa quay đầu lại hỏi.

Hiểu Diệp vội vàng cười ngây ngô hai tiếng nói: “Aha, không, không có gì hết.”

Lúc về là Hiểu Diệp mở xe Tống Thanh đưa Tống Liêm trở về, còn xe Tống Liêm thì để lại ở công ty. Tống Liêm ngồi trên ghế phó lái nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Hôm nay thật sự quá kỳ quái, cho dù là Tống Liêm hay là chính bản thân mình. Hiểu Diệp nắm chặt tay lái thôi miên bản thân, coi như ngày hôm nay chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, cậu không biết Tống Liêm là đồng tính luyến, cũng không biết hắn có hứng thú với mình, cái gì cậu cũng không biết. . . . . .

.

Buổi tối Hiểu Diệp lại nằm mơ, là về Tống Liêm, trong mơ Tống Liêm mặc váy ngắn hôn gió tới Hiểu Diệp, dùng giọng điệu ngọt ngấy nói: “Tiểu Bạch Thái ~ tôi thích cậu ngar, hi hi hi hi.” Tiếng cười hi hi kinh khủng kia xuất hiện suốt đêm, lúc tỉnh lại Hiểu Diệp liền bụm mặt thở hổn hển rất lâu: “Mơ thấy quỷ.”




Chương 10

Ngày hôm sau mọi thứ đều trở lại bình thường, lúc ăn sáng Tống Liêm vẫn khắt khe như trước chê bánh ngọt Hiểu Diệp làm, lão gia tử lải nhải giống như trước về chiến công hiển hách của ông năm đó, Tống Thanh thì y như cũ cau mày đọc báo, còn Dư Hoa thì rất chăm chú rất nghiêm túc ăn điểm tâm sáng, một ngụm thức ăn nhai ít nhất là ba mươi lần.

“Chị dâu nếu không bận thì đến giúp Hiểu Diệp một chút đi chị.” Tống Liêm liếc mắt nhìn Hiểu Diệp, Hiểu Diệp xoay qua xoay lại giống như dưới mông có đinh, một khắc cũng không rảnh rỗi.

“Tôi thế nào.” Hiểu Diệp đương nhiên biết Tống Liêm sẽ không có lòng tốt vì cậu, dám chắc hắn lại muốn làm cái gì đó gây hại tới mình.

“Còn cần tôi phải nói sao? Cậu trì độn y như trẻ nhỏ mắc chứng ADHD vậy.”

“Anh. . . . . . Coi như anh lợi hại.”

“Cám ơn lời khen.” Động tác mỉm cười tao nhã đúng mức, giống như thực sự tiếp nhận lời khen đó.

Dư Hoa ngẩng đầu liếc mắt nhìn hai người đang đấu võ mồm, lại cúi đầu. Hiểu Diệp này đơn thuần như trẻ con, bị Tống Liêm ăn sạch sẽ toàn bộ thật sự quá đáng thương. Dư Hoa liếc qua Tống Thanh ở bên cạnh đang giả vờ đọc báo nhưng kỳ thật là đang nhìn lén Tống Liêm và Hiểu Diệp. Phỏng chừng người này vẫn không thể chấp nhận cái hôm mà Tống Liêm ngả bài kia. Tống Liêm lúc đó ngay trước mặt một nhà Tống Cương và vợ chồng Tống Thanh nói thẳng: “Em thích Thái Hiểu Diệp.”

Lúc đó bọn họ còn ngây ngốc nói: “Cậu Hiểu Diệp này rất tốt, chúng tôi cũng thích.”

“Thích đó không giống, thích của em là loại muốn kết hôn với người đó muốn biến người đó thành người của mình kìa.” Tống Liêm tuyệt không che giấu ngữ khí cương quyết của mình nói: “Đừng cố gắng phản đối, mọi người cũng biết tính hướng của em. Em là một người đồng tính, cho dù không tìm Hiểu Diệp thì em cũng sẽ tìm một người con trai khác, mọi người xem nên tìm một Hiểu Diệp đơn thuần dễ mến, hay là tìm một tên con trai không biết tên không biết mặt thậm chí là mấy tên tạp nham tốt hơn?”

“Hiểu Diệp nói thế nào.” Lúc này Hiểu Diệp đang cùng với lão gia tử ở bên ngoài chơi cờ với người khác.

“Ah, anh nói việc này sao, Hiểu Diệp còn không biết em thích cậu ấy, nhưng mà rất nhanh sẽ biết thôi, chờ em đối phó ông già nhà và ba mẹ cậu ấy đã.” Giọng điệu khát vọng kia dường như căn bản không lo lắng Hiểu Diệp có đồng ý hay không, thật sự khiến Tống Tử Thu vô cùng khó chịu.

Tống Tử Thu lỗ mãng là người đầu tiên và cũng là duy nhất phát biểu ý kiến không vừa lòng: “Con không đồng ý, con cũng thích Hiểu Diệp, hai ta cạnh tranh công bằng.”

Tất nhiên, kẻ lỗ mãng vừa nổi dậy này không đợi Tống Liêm đàn áp thì đã bị ba mẹ đập chết, ba mẹ hai người đồng thời giữ chặt Tống Tử Thu, mắng: “Con nhà người nào đó, con thích ai mặc con, nhưng chuyện này tuyệt không liên quan tới con.” Cũng chính một cặp vợ chồng coi con cái hai mươi mấy tuổi đầu như con nít nên mới dưỡng dục ra được một người lỗ mãng như vậy.

“Không phải em đang hỏi ý kiến mọi người, chẳng qua là mọi người chỉ là nhóm đầu tiên em muốn thông báo mà thôi. Anh hai khá bảo thủ, nên đến khi thích hợp em sẽ nói sau, em lo là ba sẽ không thể chấp nhận ngay được, vì vậy quyết định sẽ nói cho ông ấy cuối cùng, trước hết phải chuẩn bị tâm lý cho ông ấy trong khoảng thời gian này.” Tống Liêm nói qua loa tính toán của mình một chút, nghe thì đơn giản, nhưng thật ra mỗi một bước đều sắp xếp rất tỉ mỉ cẩn thận. Hắn đã đem toàn bộ mọi thứ bố trí xong xuôi rồi, giờ chỉ còn đợi Tiểu Bạch Thái tự mình nhảy vào đây mà thôi.

Đương nhiên việc ngả bài này cũng thuận tiện đem tình địch ẩn hình không có lực cạnh tranh kia ra thăm dò, đó là lý do tại sao Tống Tử Thu lại vô cùng khoa trương nói rõ với Hiểu Diệp, đáng tiếc Hiểu Diệp không cảm động, một câu rất trực tiếp “Thích cái ông nội cậu” cự tuyệt.

Tống Liêm ăn sáng xong, ngồi xe Tống Thanh đi đến công ty, để lại Hiểu Diệp và lão gia tử, lão gia tử đi ra khỏi cửa, để lại tiền dặn Hiểu Diệp mua mấy thứ l


Pair of Vintage Old School Fru