
quyết định mệnh mình
khổ cũng không oán chính phủ, cũng không oán xã hội, trong công ty bình
thường đều là nữ ít nam vì an toàn tiếp tục ở chung không đợi người khác lên tiếng! Chính nàng trước hết đem mình làm súc sinh. Bất quá tại đây
khó được cuối tuần coi như là súc sinh cũng phải nghỉ ngơi một chút sau
khi từ nhà Từ Tri Lễ thi hành nịnh bợ thủ trưởng xong Chân Nam Nhân về
nhà liền trực tiếp mở ra máy tính, mở ra một trò chơi nhanh chóng online ở nơi này thế giới ảo cũng qua một hồi vào nhà giết người cướp của,
cuộc sống thổ phỉ lấy an ủi tâm linh mình.
Vừa lên trò chơi một cái hồng y hiệp nữ xuất hiện tên “Ta là gay ao sợ ai” sau đó bang phái bạn tốt liên tiếp ân cần thăm hỏi.
【 bang phái 】 chim nhỏ Phi Phi: oa!NamNhân xuất hiện rồi!
【 bang phái 】 Hắc Sơn ngự tỷ: nam nhân! Mi lâu như vậy chưa lên chết đâu đó!
【 bang phái 】 sư thái: 555 nam nhân! Người ta nhớ ngươi muốn chết! Cầu xin an ủi… cầu xin sờ mó!
【 bang phái 】 ta là gay ai sợ ai: ách…sư thái …thật nhiệt tình, phiền toái ngươi chú ý một chút hình tượng của mình ~ điều này làm cho những
người ngưỡng mộ hòa thượng làm sao mà chịu nổi a!
Chân Nam Nhân mở ra danh sách phần lớn mọi người đang online nhưng là, nàng để ý nhất cái ID kia lại màu xám tro .
“Ai ~ lão công hôm nay cũng không có ở tuyến ~” Chân Nam Nhân nhìn máy tính, rất thất vọng thở dài một hơi.
Đúng vậy Chân Nam Nhân kết hôn đương nhiên là ở trong trò chơi hơn
nữa lão công của nàng còn là một kẻ nam nhân lạnh lùng, không thích nói
chuyện, chuyện yêu nhất chính là giết người cùng nàng làm nhiệm vụ loại nam nhân nhân nay hoàn toàn đánh trúng điểm lưu manh của nàng ! Vì vậy, nàng rất không sợ chết trực tiếp một hồi kịch tiết mục liệt nữ theo
đuổi nam rốt cục tại lần thứ N bị đối phương giết chết đối phương rốt
cục không chịu nổi nàng quấn quít chặt lấy, rất không tình nguyện cùng
nàng đến chỗ Nguyệt lão kết hôn cứ như vậy nàng thuận lợi ở trong trò
chơi lên cấp đã trở thành phụ nữ có chồng. (L: @@ ép hôn)
Bất quá nhắc tới cũng kỳ quái kể từ sau khi kết hôn đối phương thay
đổi thái độ đối với mình gặp một lần giết một lần thế nhưng bắt đầu làm 1 lão công tốt, mỗi ngày ngoại trừ cùng mình làm nhiệm vụ chính là làm
nhiệm vụ ngay cả chính nàng cũng không khỏi mở rộng tầm mắt.
Ở trên trò chơi đi dạo một vòng, linh linh lung tung làm một hai
nhiệm vụ đơn giản hái thuốc, Chân Nam Nhân cùng người trong bang phái
lên tiếng chào sau liền vội vã off, ngã lên giường liền vui vẻ đi hẹn
cùng Chu công đẹp trai.
Ngày hôm sau, Chân Nam Nhân rốt cục khó có được ngủ một giấc ngủ phải dậy từ tinh mơ cho đến 9 giờ sáng mới chậm chạp rời khỏi giường, sau
khi rửa mặt Chân Nam Nhân mở ra tủ lạnh, chuẩn bị đồ lấp đầy bụng nhưng
khi tủ lạnh mở ra trong nháy mắt, nàng buồn bực trong tủ lạnh ngoại trừ
một chai sữa cùng một quả táo cái gì cũng không có.
Ai ~ tuần lễ này tại bên ngoài làm trâu làm ngựa, ngay cả tủ lạnh
trống rỗng đều nhớ không được thật chẳng lẽ chính là nàng mau già ? Trí
nhớ giảm? Được rồi Chân Nam Nhân yên lặng lấy ra sữa thêm trái táo đem
bụng đói lấp đầy, sau đó sẽ cầm ví tiền chạy về siêu thị phía gần đây
đem tủ lạnh bằng không ngày nào đó nàng ở nhà 4, 5 ngày có thể sẽ chết
đói!
Chân Nam Nhân đẩy shopping cart đi qua quầy đặt băng vệ sinh lúc này
mới nhớ tới hình như tháng này còn chưa tới trong nhà đồ phụ tùng cũng
không có vì vậy một cái cua đứng ở trước quầy băng vệ sinh lấy ra hai
băng so sánh một chút, xem cái nào có lời hơn.
“A!NamNam! Lại gặp được cậu!” Một thanh âm quen thuộc ở gần đó vang lên.
Ách….đừng hỏi… nhất định lại là Đảm Nhiệm Đông! Chân Nam Nhân liền kỳ quái như thế nào đến chỗ nào đều sẽ gặp phải hắn! Chẳng lẽ hắn trên
người của nàng cài hệ thống định vị sao?
“Nam Nam, thật là rất tình cờ! Sao lại thường xuyên gặp được cậu vậy.”
“Đúng vậy, thật sự là tình cờ ” Chân Nam Nhân lúng túng cười cười.
Vì vậy hai người cứ như vậy đứng ở trước khu bán băng vệ sinh tán gẫu … cảm giác thật quái dị.
“Mấy lần trước gặp câu, cậu đều nói có việc, lần này chắc không phải thế chứ.”
“Ừ, bây giờ xác thực rất nhàn rỗi ” bằng không cũng sẽ không cùng cậu đứng ở trước quầy băng vệ sinh nói chuyện phiếm.
“Tốt! Hôm nay tớ mời cậu ăn cơm! Chúng ta không say không về!”
Ngồi ở khách sạn nổi danh đắt nhất thành phố B xem 1 mâm thức ăn
trước mặt trong mắt nàng đó chính là một mâm toàn nhân dân tệ! Ăn một
miếng Chân Nam Nhân liền cảm giác lương tâm mình đang run rẩy dù cho bữa cơm này không phải mình trả tiền.
“Nam Nam, mau ăn đi…. mình nhớ được cậu không phải là thích ăn thịt
nhất sao?” Đảm Nhiệm Đông thân thiện giúp Chân Nam Nhân gắp thức ăn.
“Ừ” Chân Nam Nhân gắp thức ăn đưa vào trong miệng, bữa cơm này Chân Nam Nhân ăn ăn không biết ngon.
” Phục vụ! Xin cho chúng tôi hai chai rượu!”
“Không cần đi!” Chân Nam Nhân vội vàng ngăn lại Đảm Nhiệm Đông, nên
biết kể từ nàng đi làm liền không còn có dính qua rượu ai biết tửu lượng của nàng có hay không giảm đi, mà dù không giảm thì tửu lượng của nàng cũng là không thể xuất thủ, dưới tình huống bình t