
càng làm cho người ta hưng phấn! Chỉ là, việc này liên quan đến Hàn Mai và Hàn Tuyết. Ta biết, việc đánh cuộc của chúng ta chỉ đổi lấy 1 mình tung tích của Hàn Mai, bây giờ có cơ hôi tốt như vậy để hắn nói ra nốt tung tích của Hàn Tuyết, ta làm sao mà từ chối được đây?
Vươn tay ra, ta nói với Đường Vấn Hiên, “Không ngại cho ta xem mạch chứ?!”
Đường Vấn Hiên cả kinh, như là không tin vào điều mình vừa nghe! Diệp Dược Nô lại đồng ý chẩn trị cho hắn
Hắn chậm rãi vươn tay ra, ta cầm bàn tay gầy guộc của hắn, tay kia đặt tay lên mạch.
Sắc mặt hắn ửng đỏ. Chỉ vì được đại phu nữ chẩn mạch thôi mà sắc mặt lại ửng đỏ! Lần đầu tiên ta thấy một nam nhân thành thật như thế này!
Mạch đập của hắn rất yếu, trầm mà không thật. Ta thu tay về. Nhìn khuôn măt đỏ bừng của hắn. Nói nhỏ, “Căn bệnh của ngươi, vốn không có thuốc nào chữa được!”
Đường Vấn Thiên cả người đại chấn!”Như thế nào có thể! Ngươi không phải là Diệp Dược Nô sao? Trên đời này có căn bệnh nào mà ngươi không thể chữa khỏi? Ngươi đừng gạt ta! Ngươi đừng gạt ta!” Hai mắt hắn đỏ ngầu. Cơ hồ như sắp rơi lệ.
Ta cười lạnh, “Duy trì được tính mạng nhưng không cứu được! Đường Vấn Thiên! Ngươi không biết, mẫu thân của Diệp Dược Nô đã chết đi ngay trước mặt Diệp Dược Nô sao? Nếu như có biện pháp thì làm sao lại để mẫu thân khó sinh băng huyết mà chết? Ngươi làm sao đây?”
Đường Vấn Hiên nhắm mắt lại, nói nhỏ, “Các ngươi không cần ầm ĩ nữa! Lần lượt hi vọng lại lần lượt tuyệt vòng. Ta đã làm liên lụy! Thiên ca, quên đi! Có thể được Diệp tiểu thư chẩn mạch, Vấn Hiên không còn gì nuối tiếc!”
Đường Vấn Thiên cắn răng nói, “Đúng vậy! Diệp tiểu thư! Ngươi chữa không được bệnh của Vấn Hiên, như vậy, Tuyên thành, ngươi có thể không cần ở lại nữa!”
“Ta nói là chữa không được, nhưng có thể khai 1 đơn thuốc, điều trị một chút, sống thêm một hai năm cũng không có vấn đề gì. Nhị điện hạ nếu biết chăm sóc tốt bản thân thì chậm nhất là hai năm, lâu là ba năm, điều này phụ thuộc vào điện hạ!” Dứt lời, không lên tiếng nửa!
“Thời gian 2 năm là đủ rồi! Rất hài lòng rồi!” Đường Vấn Hiên tuơi cười nhưng trong đáy mắt chứa vẻ cô đơn!
Đường Vấn Thiên nở nụ cười chân thành.”Vấn Hiên! Thật tốt quá! Ngươi có thể nhìn đại ca đăng cơ, cũng có thể nhìn đại ca thành thân! Đại ca nên kén vợ cho ngươi! Vấn Hiên!” Hắn nói, cơ hồ vì vui quá gần như phát khóc
Nhìn biểu cảm chân thành của hắn, ta thật sự không quen. Rất muốn dập tắt nụ cười của hắn. Không khỏi lạnh lùng địa tiếp lời, “Đường thái tử, nếu là ngươi muốn làm đệ đệ sống lâu thêm hai năm, tốt nhất đừng nghĩ đến việc lấy vợ, ngài tưởng rằng hằn vẫn giống như nam tử bình thường, có thể nối dõi tông đường sao?”
Đường Vấn Thiên nhìn ta bằng ánh mắt cơ hồ như có thể giết người, “Không cần ngươi quản nhiều như vậy! Chung quy không thể để cho hắn cô đơn cả đời! Ngươi thì biết cái gì!” Hắn tức giận tận trời!
Nhưng Đường Vấn Hiên lại thản nhiên cười, “Đại ca, không nên trách Diệp tiểu thư, nàng cũng chỉ là nói thật, Vấn Hiên cũng không có thỉnh cầu gì, có thể chết đi một cách trong sạch, âu cũng là một loại hạnh phúc! Nếu vướng vào tình yêu nam nữ, đến lúc ra đi, e là vẫn còn lưu luyền. Ngược lại sẽ không cam lòng!”
Lời hắn nói làm cho người ta thương cảm. Chỉ là ngoại nhân mà còn làm ta chua xót, càng huống chi là 1 hoàng huynh như Đường Vấn Thiên! Lúc này, ta lại nghĩ đến người mẫu thân vì khó sinh mà qua đời! Nếu là lúc ấy ta có biện pháp thì bà chắc chắn sẽ không chết
Ta cảm giác thấy cổ họng nghẹn lại, ta thế mà vẫn vì hắn mà thương tâm.
Mặc dù người hầu không theo vào Mai lâm nhưng trong Mai lâm vẫn rất đông! Tuyên Tuyết Băng và Tuyên Tuyết Hạo dìu Đường Vấn Hiên, 5 người chúng ta chậm rãi tiến vào Mai lâm. Hoa mai trong Mai lâm không giống với ngày trước khi Tuyên Tuyết Tán đưa ta đến vì nay đã bị phủ 1 lớp tuyết dày. Hoa mai trên cành toả hương thơm ngát trong không khí giá lạnh, mùi hương này làm cho lòng người mê đắm!
Hoa mai có rất nhiều phẩm loại, có loại mai màu hồng phấn, có loại mai màu trắng, có loại mai màu đỏ, cũng loại màu vàng. Trong Mai lâm này, mọi phẩm loại mai đều có đủ. Nhìn hệt như chốn tiên cảnh!
Ta chậm rãi nhắm 2 mắt lại, hưởng thụ sự tĩnh lặng hiếm hoi này!
Gió lạnh cùng hương thơm mát quất vào mặt, cứ cảm tưởng như có thể buông xuôi tất cả mọi chuyện trên thế gian này, ngay cả đối với Đường Vấn Thiên cũng không còn cảm thấy ghê tởm!
Mọi người đi đến gốc cây mai cổ thụ vòng tay mấy người ôm
Tại đó, Đường Vấn Thiên rút kiếm ra, trong bầu trời đầy mai bay lượn, tại không gian phủ đầy tuyết, bắt đầu múa kiếm!
Những chiêu thức đó ta đều cảm thấy thật quen thuộc, đó là kiếm pháp của Tuyên Tuyết Tán! Cảm giác được lớp sương mù trước mắt càng lúc càng dày, trong ta đột nhiên nổi lên cảm giác bất an. Tại sao Đường Vấn Thiên lại biết kiếm pháp của Tuyên Tuyết Tán? Tại sao hắn lại múa kiếm ngay dưới gốc cây này trong Mai lâm? Rốt cuộc là có chuyện gì mà ta không biết?
Thân hình của hắn hệt như rồng bay, dáng người so với Tuyên Tuyết Tán thì chỉ có đẹp hơn chứ không kém! Đường Vấn Hiên và Tuyên Tuyết Băng,