Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Lãnh Cung Hoàng Hậu

Lãnh Cung Hoàng Hậu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328520

Bình chọn: 8.5.00/10/852 lượt.

giống thoạt nhìn bề ngoài!” Phù Dung cười nói, nhìn đôi mắt tự tiếu phi tiếu của nàng, trong lòng ta ngộ ra, nàng tất hẳn đã biết cái gì rồi

Hoặc là, vốn đã biết chỗ mộ của Tuyên Tuyết Dung. Nhưng là, nàng lại lựa chọn không nói! Tại sao? Tại sao ngay cả muội muội của mình cũng giữ bí mật cho ả? Rốt cuộc là vì cái gì?

“Ngươi biết rồi?” Vấn Hiên nhìn nàng nói

Phù Dung nghiêng đầu cười nói “Biết cái gì? Biết là ngươi sẽ lập tức trở thành tỷ phu ta? Chúc mừng a! Ta muốn chúc mừng cho các ngươi a!” Dứt lời, liền ôm ta 1 cái, ôm hắn 1 cái, sau đó, chạy vội tới bên người Dược Nhi

Nhìn thái độ của nàng, nàng đích thật có biết. Nàng không nói, tất hẳn là có lý do của nàng! Muội muội này làm việc cực có tinh thần trọng nghĩa, nếu như không phải bởi vì có lý do không thể nói, nàng như thế nào cũng không giấu giếm chân tướng!

Ta cau mày. Rốt cuộc, tại sao muốn giấu giếm chỗ mộ của ả! Ngay cả muội muội ta cũng vậy

Ta ôm đầu mình, lớn tiếng nói “Phù Dung, có phải muội đã biết rồi hay không? Biết, tại sao không nói cho ta biết?”

Phù Dung hơi giật mình quay đầu lại, “Biết cái gì? Đại tỷ! Tỷ đang nói cái gì?”

Ta sửng sốt, “Muội không phải đã biết chỗ mộ của Tuyên Tuyết Dung rồi sao? Tại sao không nói?”

Nàng há to miệng, một hồi lâu mới nói, “Ta chưa nói qua ta biết a! Nếu như ta biết, ta như thế nào có thể không nói cho tỷ, lại còn đặt mọi người vào hoàn cảnh nguy hiểm như vậy? Đại tỷ, tỷ ngẫm lại xem! Ta cũng vậy! Đi theo các tỷ lên thành lâu! Nếu xảy ra chuyện gì, ta cũng sẽ chết! Nếu thật sự sớm biết, ta sẽ sớm nói rồi!”

Ta sửng sốt một hồi lâu, là ta đã quá mức đa nghi rồi! Kết quả của việc bị người ta lừa quá nhiều là không tin vào ai nữa. Bây giờ, cư nhiên ngay cả muội muội nói như thế mà cũng không tin! Vỗ vỗ mặt, cảm thấy chính mình sắp phát điên rồi! bị Đường Vấn Thiên bức điên rồi

Vấn Hiên nhỏ giọng nói “Đi thôi! Nô nhi! Không nên nghĩ nhiều như vậy! Nàng đã đáp ứng ta, bây giờ hảo hảo trở về sống trong cốc là được!”

Ta cười, tựa đầu vào trên bờ vai hắn “Ta đã quá mệt mỏi rồi! 1 chuyến hành trình đến Tuyên thành này, mục đích không đạt được thì không nói, lại còn khiến kinh thiên động địa như vậy! Tuyên gia vốn có ý muốn giết ta! Còn muốn ta mất mạng tại Tuyên thành, chỉ là, không ngờ, ta cư nhiên còn không đấu đá với Đường Vấn Thiên! Vấn Hiên, chuyện lần này, ta biết chàng cũng có phần! nhưng là, không biết sao, ta cư nhiên không hận chàng, lại còn nguyện ý ở cùng chàng! Chàng nói, có phải bị người khác hãm hại nhiều quá nên thành thói quen rồi?”

Hắn vuốt tóc ta, nhẹ nhàng thương tiếc noi “Nhanh thôi, Nô nhi, cuộc sống thế này rất nhanh sẽ kết thúc! Nàng sẽ có được hạnh phúc! Tin tưởng ta! Nàng sẽ hạnh phúc!”

“Với chàng ở cùng một chỗ, ta sẽ hạnh phúc, phải không? Vấn Hiên, hai chúng ta quay về cốc rồi thành thân đi! Không cần quan tâm đến Y Y gì cả, không cần quan tma6 đến người khác nghĩ gì! Không cần chuẩn bị nhiều phồn văn nhục lễ như vậy! Ta, thật sự đã rất mệt mỏi rồi! Ta chỉ muốn an an ổn ổn cùng chàng thành thân, có được không?” Ta nhỏ giọng, nặng nề nói

Đường Vấn Thiên bất đắc dĩ cười “Cha mẹ chi mệnh, yên có dũng khí vi (**)! Nô nhi, nếu nàng thật tình muốn gả cho ta, hai chúng ta liền lập tức lên đường đến Hoàng thanh, thượng bẩm cha mẹ, được không?

Ta động đậy khóe môi. Người này, hoàn toàn hết thuốc chữa. Ta lạnh lùng thầm nghĩ, hắn cư nhiên còn đang suy nghĩ chuyện này!

“Ta nghĩ tốc chiến tốc thắng! Tiên trảm hậu tấu! Với chàng ở cùng 1 chỗ, không ai biết đến, ta không nghĩ ra…! Vấn Hiên, đừng cự tuyệt ta! Ta muốn chàng!” Ta vỗ về mặt hắn

“Đại tỷ! Ta nói! Tỷ cũng khắc chế 1 chút, có được không! Nhiều người ở đây như vậy! Tỷ cứ như thế! Quả thực còn đáng sợ hơn cả ta năm đó! Quả nhiên là nữ nhân thàm khát yêu thương! Đường Vấn Hiên! Ngươi đáp ứng nàng đi, miễn cho nàng ngủ không yên!” Nhận Hỷ cười to nói

Chú thích

(*) Cử án tề mi: Vợ chồng tôn trọng nhau

(**) Cha mẹ chi mệnh, yên có dũng khí vi: ý là cha mẹ cho sinh mệnh, làm con thì phải hiếu thảo

Ta quay người lại, nhìn thấy bọn họ đang cười với ta, trong lòng rùng mình, ngẩng cao đầu “Thế nào? Yêu thì nói! Dù sao tiếng ác của Diệp Dược Nô ta cũng đã lưu truyền 14 nước rồi! Còn sợ cái này sao?”

Các tỷ muội mỗi người cười đến liệt cả miệng

Đường Vấn Hiên nắm tay ta, hai chúng ta sóng vai mà đi. Hàn Tuyết lãnh binh trở về Phong quốc, nói là sau này sẽ hội họp với bọn ta. Nhưng là, ta biết, nàng muốn gặp Viêm Mạnh của nàng

Tiểu Hạ bởi vì đã mang thai nên không tham gia lần hành động này. Sau đó, ở trong Phượng Hoàng cốc bày rượu thịt, chờ bọn ta thành công, quay về trong cốc

Tiểu Hạ tuy không có vị giác nhưng vốn là lão bản của Kim Ngọc lâu, nàng muốn ăn cái gì, dù có là nước trong nước, hỏa trong hỏa, sư phụ Kim Ngọc lâu đều phải mang tất cả đến cho nàng!

Nàng cả đời hữu duyên với việc ăn uống, cũng là người đầy đặn nhất trong số bọn ta! Bây giờ càng bởi vì trong bụng mang thai hài tử nên thắt lưng nàng lại càng thô hơn

Nếu không phải vì sở hữu gương mặt xinh đẹp đáng yêu, ta nghĩ, Sa Hận Thiên cũng không còn muốn nàng