
ức đến giậm chân. Tạ Chiêu Ly nhanh chóng tiến lại chỗ Đỗ Viên Viên, ánh mắt sáng rực, trên môi nở một nụ cười rạng rỡ, vui mừng nhìn Đỗ Viên Viên nói: “ Cô là Đỗ Viên Viên, tôi là fan hâm mộ của cô, phim của cô tôi đều xem, cô diễn còn hay hơn cả Tạ Chiêu Ly nữa, cô có thể cho tôi xin chữ ký không?” Vừa nói vừa đưa giấy bút trong tay ra.
Đỗ Viên Viên thấy cô nói vậy, nét mặt đã hòa hoãn hơn, nhưng cô ta vẫn cau mày nhìn cô trách: “ Cô nói cái gì vậy, tôi và Tạ Chiêu Ly là bạn tốt, hơn nữa kỹ thuật diễn của cô ấy là tốt nhất, đạt rất nhiều giải. tôi làm sao mà bằng cô ấy được”. Vừa nói vừa lây tay nước mắt, dáng vẻ đáng thương vì bạn tốt đã ra đi.
Tạ Chiêu Ly âm thầm cười lạnh trong lòng, trong lòng cô ta chắc đang cười hả hê đi. Rất nhanh Tạ Chiêu Ly mỉm cười, vẻ mặt uất ức nhìn cô ta: “ Xin lỗi, tôi không cố ý, cô đừng khóc. Cô có thể cho tôi xin chữ ký không?”
Đỗ Viên Viên thấy cô khẩn trương như vậy, âm thầm cười, thì ra cũng chỉ là một con ngốc thôi. Đỗ Viên Viên, nở nụ cười nhận lây giấy bút trên tay cô ký, sau đó đưa cho cô, đi thẳng đến chỗ đạo diễn Thạch.
Tạ Chiêu Ly nhìn theo hướng Đỗ Viên Viên đang nói chuyện cùng đạo diễn khóe miệng nhếch lên, Đỗ Viên Viên, trò chơi còn chưa chính thức bắt đầu mà.
Bảy ngày sau, đạo diễn Thạch chính thức mở cuộc họp báo công bố dàn diễn viên chính cho phim mới “Sự trả thù của Trường Thanh”. Sáng sớm cô còn chưa rời giường, Tần Tư Kỳ đã đến tìm cô. Tạ Chiêu Ly nhăn mày, nhìn cô gái không ngủ chạy đến phá đám cô, oán trách: “ Cậu không có việc gì, sáng sớm đã chạy đến đậy làm gì?”
Tần Tư Kỳ không để ý đến thái độ của cô, tay giơ túi sủi cảo lên, khua khua, cười tươi lách qua người cô đi vào trong nhà, sau đó để túi ở sô pha, đi thẳng vào trong bếp, thuần thục tìm được chỗ để bát, lấy ra một bát to, đổ sủi cảo trong túi vào.
Tạ Chiêu Ly ngồi trên sô pha nhìn cái người đang bận rộn trong bếp kia, đưa tay lên không chút hình tượng ngáp một cái, sau đó với cái điều khiển trên bàn bật một kênh xem.
Tần Tư Kỳ bưng bát sủi cảo còn nóng hổi ra, trông thấy cảnh đó, không để ý, ngồi xuống sô pha, đưa bát trong tay đến trước mặt Tạ Chiêu Ly, nói: “ Hôm nay là buổi công bố diễn viên trong phim mới của đạo diễn Thạch, chẳng phải cậu cũng tham gia catsing phim đó sao, sao không lo lắng theo dõi gì hết vậy?”
Tạ Chiêu Ly đang ăn sủi cảo nghe thấy cô ấy nói vậy, cố nuốt nốt sủi cảo trong miệng, khua khua cái đũa nói: “ Biết kết quả rồi, cũng không phải nhân vật chính mong đợi gì chứ” Điều Tạ Chiêu Ly nói đều là sự thật, khi nhìn thấy Đỗ Viên Viên tươi cười nói chuyện với đạo diễn Thạch thì cô đã biết rồi, vai diễn chính lần này đã là của Đỗ Viên Viên, không thể phủ nhận cô ta quả thật là có tài diễn xuất. Nhưng Tần Tư Kỳ thấy Tạ Chiêu Ly nói vậy thấy cũng đúng, khả năng của Tạ Uyển đến đâu sao cô không biết chứ, nếu cô ấy mà có tài thì đã nổi tiếng lâu rồi, chứ đâu còn làm chức trợ lý nhỏ như bây giờ. Tạ Chiêu Ly nhìn Tần Tư Kỳ đang suy tư gật gật đầu mà buồn cười, cô chỉ cần nhìn cũng biết cô ấy nghĩ gì, thật ngây thơ mà.
Buổi công bố dàn diễn viên phim “Sự trả thù của Trường Thanh” được phát sóng trực tiếp trên đài truyền hình Hồ Thanh của thành phố S. Đúng như Tạ Chiêu Ly đoán nhân vật nữ chính được giao cho Đỗ Viên Viên, cô đóng vai thứ nữ, Thẩm Tư Yến em gái cùng cha khác mẹ với nữ chính. Vai nam chính được giao cho Lý Thành Húc một trong tứ đại thiên vương mới nổi của làng giải trí, nam thứ chính được giao cho Đoàn Dịch Phong, một diễn viên mới. Phim của đạo diễn Thạch được chính thức bấm máy vào cuối tháng 8. Buổi bấm máy chính thức thu hút rất đông ký giả. Tạ Chiêu Ly đến từ rất sớm. Hôm nay cô mặc một chiếc váy màu trắng ngà, tôn nên làn da trắng nõn của cô, khuôn mặt được trang điểm nhẹ, cả người toát ra khí chất tươi mới tràn đầy sức sống, Tạ Chiêu Ly cảm thấy tuổi trẻ thật tốt.
Tạ Chiêu Ly ngồi một chỗ trong góc khuất nhìn Đỗ Viên Viên đang thân thiết nói chuyện cùng những người trong đoàn phim, khỏe miệng hơi nhếch lên, cô ta từ trước đến bây giờ vẫn như vậy, đối với mọi người luôn luôn thân thiết khiến cho người khác cảm thấy cô ấy là một người rất tốt, rất hay giúp dỡ người khác, khiến mọi người không thể không yêu quý, cô nếu không biết trước thì cô đến bây giờ cũng như vậy.
“Làm gì mà ngồi thần ra trong góc thế?”
Một giọng nói trầm ấm vang lên khiến Tạ Chiêu Ly phục hồi lại tinh thần, cô ngước nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt. anh ta mặc một chiếc áo khoác thời trang mỏng, khuôn mặt xinh đẹp như phụ nữ, bờ môi mỏng đỏ hồng, sống mũi thẳng, lông mày thanh tú, đôi mắt được dấu sau chiếc kính đen đang hiện lên ý cười. Đoàn Dịch Phong nhìn cô gái đang ngồi đánh giá mình, miệng hơi nhếch lên, giơ tay gõ vào đầu cô: “ Này đừng có khinh người nha, anh hỏi sao không lời”
“ Không nghĩ gì cả. quay xong rồi?”. Tạ Chiêu Ly khẽ cau mày, cũng không để ý hành động của anh, vỗ vỗ ghế bên cạnh mình, nhàn nhạt hỏi.
Đoàn Dịch Phong rất tự nhiên ngồi xuống bên cạnh cô, quen nhau nửa năm nay, tính cách của cô anh cũng đã quen rồi, nhớ lại lần đầu gặp cô là kh