Kiêu Sủng

Kiêu Sủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324221

Bình chọn: 8.5.00/10/422 lượt.

ng thao tác cơ bản cô cũng đã học được bảy tám phần.

Điều này làm cho La Khê Nho kia nhìn cô với con mắt khác. Nghề nghiệp chính của anh ta không phải là giáo viên mà là một binh sĩ quảng canh. Ngày thứ năm, liền chở Tô Di bay quanh thành phố Hi Vọng.

Ngày thứ sáu, anh ta buông tay để cho Tô Di tự điều khiển, tuy rằng trên đường đi máy bay khá lắc lư, thậm chí thiếu chút nữa đã đâm vào hải đăng. Nhưng khi anh ta giúp Tô Di lúc hạ cánh xuống nhà họ Thương, lại giơ ngón tay cái lên với Tô Di.

“Cô học còn nhanh hơn đàn ông. Trừ việc lực chân quá yếu, đôi khi đạp phanh không tốt, còn lại các động tác cơ bản khác đều hoàn thành tốt.” La Khê Nho tán thưởng, “Cô nên tham gia không quân.”

Tô Di cười cười. Thực ra lúc vừa tiếp xúc với máy bay, cô hơi kinh ngạc khi phát hiện ra rằng cô cảm thấy cái gì đó rất quen thuộc.với vật thể xa lạ này. Điều này khiến cô cảm thấy không phải chạm vào linh kiện lạnh như băng mà như chạm vào vật thể sống, linh hồn liền bị giam cầm. Cho tới khi cô thật sự điều khiển máy bay, một cảm giác an ổn khó hiểu dâng lên trong lòng.

Điều này rất kỳ quái. Tuy rằng cô đã từng là định hướng sinh quốc phòng, nhưng cũng chẳng khác gì một sinh viên đại học bình thường cả. Ở thời kỳ đi học cũng chưa từng trải qua bất kỳ một sự huấn luyện chuyên nghiệp nào. Cảm giác quen thuộc này đến từ đâu? Chẳng lẽ là do trời phú?

Hơn nữa, mấy ngày nay, cô chỉ ngủ có vài tiếng đồng hồ, chính là muốn nắm bắt cơ hội để có thể thay đổi vận mệnh của mình. Nhưng cô không hề nói cho La Khê Nho nghe điều đó.

Cô mang theo một món đồ chơi điều khiển từ xa rất tinh xảo đưa cho La Khê Nho: “Anh La, tặng cho con của anh.”

La Khê Nho bị món quà sang quý này làm rung động một chút, vội vàng từ chối. Tô Di nhất quyết nhét vào tay anh ta, nói rằng anh ta đã vất vả khi dạy cô. Vì vậy La Khê Nho vui vẻ nhận lấy.

“Anh La, ngày mai có thể bay ra ngoài tầng khí quyển chơi không?” Tô Di nhìn anh ta mong chờ, “Ở ngoài vũ trụ mà quan sát hành tinh Hi Vọng, chắc chắn sẽ rất đẹp.”

“Không thể được. Chiếc máy bay này còn chưa có giấy phép phi hành.”

“Chỉ đi một chuyến thôi.” Tô Di khẩn cầu.

“Được rồi!” La Khê Nho cắn răng đáp ứng yêu cầu của cô. “Tôi đeo huy chương quân cảnh, chắc họ cũng không kiểm tra đâu.”

Tô Di vui vẻ nở nụ cười: “Anh La, cảm ơn anh! Được gặp thầy giáo như anh, tôi thật may mắn.”

La Khê Nho cười ha ha. Tô Di ngồi bên cạnh anh ta, chậm rãi cúi mặt, bàn tay trong túi trong vô thức nắm thành nắm đấm.

Ngày 10 tháng 4.

Thương Chủy đã đi công tác được hai mươi ngày, theo như lời trợ lý Mộ anh ta sẽ về sớm hơn một ngày. Hôm nay Tô Di vốn dĩ nên sẵn sàng đứng ở cửa Thương phủ nghênh đón chủ nhân, cho dù Thương Chủy bận rộn muôn việc, chưa chắc đã gặp mặt cô.

Máy bay chiến đấu Báo Săn màu đen, lẳng lặng trôi lơ lửng trong không gian đen như mực. Những ánh sao sáng lấp lánh giống như những viên ngọc khảm trên nền trời.

Tô Di mặc bộ đồ du hành vũ trụ màu xám tro, đầu đội mặt nạ dưỡng khí, ngồi ở ghế lái, đẩy nhẹ cần lái. La Khê Nho ngồi bên ghế phụ gật đầu :“Tô Di làm tốt lắm, chúng ta bay hơi xa tầng khí quyển rồi, cần phải trở về thôi. Các thao tác trong quy trình hạ cánh nhớ cả chứ?”

Tô Di gật đầu : “Nhớ, anh Lê, hôm qua phiếu ăn đưa cho anh và chị dâu, chị dâu có thích không?”

La Khê Nho nghe vậy, lập tức đỏ mặt “Thích, rất thích! Đã nhiều năm như vậy, tôi cũng không đưa cô ý tới những nơi cao cấp như vậy dùng bữa, chị dâu cô nói….”

Lời của La Khê Nho xuyên qua mặt nạ dưỡng khí ong ong truyền đến, Tô Di mỉm cười gật đầu lắng nghe, nhưng trong đầu cô lại vang lên những âm thanh khác.

“Bình thường mà nói, nữ nhân đối với tôi mà nói chỉ có một tác dụng.”

“Đây là quà tặng của ngài Thương cho cô, máy bay chiến đấu.”

“Ngài Thương trở lại sẽ nói chuyện với cô về một hợp đồng giao dịch.”

“Tô Di, tháng trước Thương Chủy đã tặng cho Chu thiếu gia của tập đoàn buôn vũ khí một cô gái rất giống cô … nửa tháng sau thi thể cô gái đó được đưa ra khỏi nhà của Chu thiếu gia, nghe nói nội tạng được lấy làm tiêu bản *….Nghe nói Chu thiếu gia đã rất hài lòng với con mắt chọn người của Thương Chủy, liền tiếp tục yêu cầu những cô gái khác giống như thế….Tô Di, cô hãy bảo trọng.”

*Mẫu vật để nghiên cứu

--------------

Nếu như Thương Chủy thực sự giống như Du Mặc Niên tiết lộ, muốn đem cô cho Chu thiếu gia, tại sao lại còn tặng máy bay cho cô?

Khi nhìn thấy chiếc máy bay này cô không phải không cảm động. Thậm chí đã nghĩ tới có thể chiếc máy bay này chính là Thương Chủy thành toàn ước mơ của cô. Nhưng phỏng đoán như vậy quá tự tin, cho nên cô không dám tin tưởng anh ta.

Cô – một Tô Di không có quyền thế, sắc đẹp cũng chỉ coi là kha khá, so ra giá tiền của chiếc máy bay kia đủ để mua được cả trăm mỹ nữ đẹp tuyệt trần. Cô tuyệt đối không tin, đó là quà Thương Chủy dành tặng cho cô để thành toàn ước mơ của cô.

Anh ta cũng đã nói anh ta không bao giờ làm việc thiện.

Chẳng lẽ, đây lại là thú vui độc ác của người giàu? Chẳng lẽ cô thích hợp với khẩu vị đáng sợ của Chu thiếu gia kia như vậy sao? Cho nên Thương Chủy mới để c


XtGem Forum catalog