XtGem Forum catalog
Không Thể Ngừng Yêu Lục Xu

Không Thể Ngừng Yêu Lục Xu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326293

Bình chọn: 10.00/10/629 lượt.

em sao?”

Chu Gia Trạch lắc đầu, ôm cô vào lòng mình, nhìn chằm chằm mặt cô nói:

“Em không phát hiện, anh đang tìm lý do cho mình sao?”

Cô nhìn vào mắt anh, dường như có thể bước vào linh hồn anh, khi nhìn thấy kết quả, đúng vậy, cô biết ý của anh, không cần phủ nhận những gì đã qua, cũng không cần nghi ngờ hiện tại, thời gian khác nhau sẽ có những lựa chọn khác nhau

Hai tay của cô đặt ở trên cổ anh nói: “Lý do không tệ”

Chu Gia Trạch dùng ngón tay chỉ chỉ mặt cô nói: “Vì sao em lại thích anh, anh không phải là người tốt”

“Có lẽ vì thị lực em không tốt”

“Không phải em vẫn luôn tự hào vì thị lực của em chỉ có cận 0,5 độ sao?”

“Ai, có lẽ vì em hoa mắt” cô cười khanh khách, đổi lại Chu Gia Trạch lại giở thủ đoạn với cô

Từ lúc quan hệ của Nhâm Niệm và Chu Gia Trạch được công kh đến nay, số lần bọn họ cùng nhau trở về Chu gia giảm đi rất nhiều, nguyên nhân lớn nhất trong này là do Nhâm Niệm, mỗi lần cô đối mặt với người nhà họ Chu đều có cảm giác gò bó, mặc dù cô đã cố gắng khống chế cảm giác đó tồn tại, hơn nữa còn nỗ lực tỏ ra mình giống như trước đây. Cô cho rằng mình ngụy trang rất giống, thật không ngờ Chu Gia Trạch lại nhìn thấu cô, anh cũng không nói rõ, mỗi lần gọi điện đều để cô nói chuyện với bà nội Chu, sau đó chính anh sẽ truyền đạt ý nguyện chủ nhật không về được

Mặc dù đối với cách làm của anh, Nhâm Niệm cũng không nói gì, nhưng lại rất vừa lòng, anh đóng vai “người xấu” khiến cô vừa ý, nhưng mà nghĩ sâu hơn, cô kiểm điểm lại chính mình, có phải cô hơi kiêu hay không?

Chủ nhật này, mục đích của Chu Gia Trạch rất rõ ràng, ngày đầu tiên sẽ dạy cô học lái xe dạp, ngày hôm sau sẽ dạy cô học bơi lội, lý do là anh biết được ngay cả xe đạp cô cũng không biết lái, không ngừng ghét bỏ sự ngốc nghếch của cô, vì không muốn cô kéo cấp bậc của anh xuống thấp hơn, anh quyết định nhất định phải dạy cô học

Nhâm Niệm cho rằng anh chỉ nói đùa, ai ngờ anh tỏ ra rất nghiêm túc, một chiếc xe đạp để trong gara dự bị của anh, nắp xe cũng không đậy lại, không biết lúc anh lái xe có suy nghĩ gì. Một chiếc xe xa hoa đến mức tận cùng, phía sau xe chở một quý bà, chỉ tưởng tượng chút thôi cô cũng cảm thấy buồn cười

Chỉ là rất nhanh cô không cười nổi nữa rồi

Thật không có chuyên môn tìm địa điểm, ở phía dưới khu nhà trọ có một khoảng đất trống lớn làm chỗ ăn chơi. Nhâm Niệm nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh, bước qua lấy lòng nói: “Anh xem, ở đây nhiều người như vậy, ngộ nhỡ em phạm sai lầm không phải sẽ làm mất mặt anh sao?”

Chu Gia Trạch tỏ ra hết sức trượng nghĩa nói: “Biết là sẽ mất mặt, vậy em hãy cố gắng học cho tốt, ở đây nhiều người như vậy, em ngay cả học sinh trung học cũng không bằng?”

Lấy lòng không có hiệu quả, Nhâm Niệm đành phải nhận tội

Chu Gia Trạch vẫn rất nhẫn nại, vững vàng nắm xe đạp để cho cô lái, để cho cô chú ý chuyển động về phía trước, anh ở phía sau ổn định bảo cô không cần phải sợ, tất cả đều rất thuận lợi, Chu Gia Trạch chuẩn bị buông tay từ từ, Nhâm Niệm liền kêu to: “Đừng buông… Em sợ”

Chu Gia Trạch chỉ cảm thấy buồn cười, tại sao cô còn nhát hơn một đứa bé nữa

Nhưng mà anh vừa mới buông tay, xe chạy đơn độc trên đường lập tức ngã sang một bên, anh vội chạy đến đỡ xe, cô nắm chặt tay vịn rất lâu mới ổn định lại được

Chu Gia Trạch còn muốn nói gì đó, học chạy xe ngã vài cái là chuyện bình thường. Đang chuẩn bị để cho cô thử lại thì phát hiện sắc mặt của cô trắng bệch, anh mím chặt môi không nói thêm gì nữa, đỡ cô đến một bên. Sắc mặt của cô vẫn không tốt, hít thở cũng dữ dội

Anh sờ sờ cái trán của cô, bàn tay vuốt vuốt mái tóc cô hỏi: “Sao vậy?”

“Có thể không học không?”

Cô quay đầu, chân mày hơi nhíu lại, giống như đứa trẻ bướng bỉnh không chịu uống thuốc, có thể không uống không?

Chu Gia Trạch cảm thấy lòng mình thật kì quái, anh mang theo tâm trạng của một “thầy giáo” nhất định phải dạy cô học bằng được, nhưng khi nhìn thấy cô như vậy thì ngay cả sức chống cự anh cũng không có

“Ừm… Có thể” Anh chỉ chỉ mặt mình

Nhâm Niệm hơi bật cười, nhanh chóng áp vào má anh hôn một cái

Động tác của cô vừa mới làm xong thì phát hiện có một bạn nhỏ đứng cách họ không xa, ánh mắt mở thật to nhìn bọn họ chằm chằm, Nhâm Niệm bị ánh mắt thuần khiết ấy nhìn, đến nỗi muốn đào một cái hố để chui xuống, kéo Chu Gia Trạch muốn đi khỏi, Chu Gia Trạch nửa phối hợp với cô, nửa châm chọc nói: “Chúng ta cần phải tiếp tục để giải đáp nghi hoặc cho bạn nhỏ ấy…”

Nhâm Niệm bóp tay anh một cái, kế hoạch học lái xe đạp cứ như vậy không bệnh mà mất (ý nói khỏi học tiếp), Nhâm Niệm kéo tay anh đi dọc theo tiểu khu. Chủ nhật, người tương đối nhiều, trên băng ghế dài bên trái có 3 cụ già đang ngồi, giành nhau một nhạc cụ mà cô không biết tên, tựa hồ chỉ nhìn thấy trên TV. Cô cảm thấy bọn họ thật hạnh phúc, không biết sau khi mình về già, có thể duy trì sức sống như vậy không?

Trong tiểu khu, đâu đâu cũng nhìn thấy cha mẹ mang theo con cái mình đi chơi, những đứa bé chạy nhảy khắp nơi

Nhâm Niệm nhẹ nhàng thở dài: “Thật ra em rất sợ chạy xe đạp, vì sợ mình sẽ ngã úp mặt xuống”

“Khó trách em sẽ không ngã úp