Không Nghe Lời Vậy Mời Xuống Giường

Không Nghe Lời Vậy Mời Xuống Giường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323895

Bình chọn: 9.00/10/389 lượt.

g chờ anh, tôi không làm tốn thời gian quý báu của anh nữa, hẹn gặp lại."

Đại đội trưởng Lệ ở trong quân đội là người có biểu cảm tốt nhất, luôn đối nghịch tranh bóng với Thủ trưởng lúc này lại không nói được một câu.

Người ta rõ ràng không muốn để ý tới mày...mày có thể làm gì.

Lệ Minh Thần tức giận vô cùng nhưng chỉ có thể nhìn mình bị coi là không khí, đi lách qua. Từ cổng nơi đóng quân đi vào nào là đội truyền tin, đội xe hơi, đội điều tra, hễ có đội đi trên đường thì cứ gặp đội nào là tính sổ với đội đó, hai hạt ngọc có chức năng bình thường về phương diện ý thức cũng nhìn ra được đại đội trưởng Lệ đang đi một mình trên đường có tâm tình không tốt.

"Hầu Tử! Lão Đinh! Tới đây!" Đi rất lâu cuối cùng cũng đến cửa lớn của đội, Lệ Minh Thần hơi ngước mắt lên, hai tên tiểu tử thối của tiểu đội 2 này không biết đang mân mê cái gì, đúng lúc gặp phải họng súng của Lệ Minh Thần.

"Có! có!" Hai tên lính đầu to với đỉnh đầu bóng loáng còn chưa lau nghe thấy đại đổi trưởng gọi, chạy chậm mấy bước đến trước mặt Lệ Minh Thần, đứng nghiêm chỉnh.

"Trong tay.... Giấu gì mà tay cộm ra kia!" Lệ Minh Thần cau mày, trên đường trở về không biết nhặt được cây gậy nhỏ ở đâu, giờ lại có đất dụng võ, gạt một cái đã khơi được đồ trong túi quần Hầu Tử ra.

Một hộp thuốc lá Hoa Tây.

"Nhìn xem tiền đồ của các cậu kìa, còn tưởng rằng đồ gì tốt." Lệ Minh Thần không mất bao nhiêu sức, tiện tay quẳng hộp thuốc đi."Thành tích huấn luyện gần đây thế nào rồi, tôi không ở đây chắc các cậu nhàn hạ không ít."

Lệ Minh Thần chắp tay sau lưng, bắt chéo chân, cách thật xa bóng lưng kia nhìn như thế nào cũng giống như lưu manh cướp bóc, không giống với lời giáo huấn của cán bộ.

Lời giáo huấn đặc sắc của Tam đại đội trưởng.

"Báo cáo đại đội trưởng, gần đây tiểu đội 2 của chúng tôi trải qua một kỳ kiểm tra xạ kích, thành tích trung bình đứng thứ nhất trong toàn tiểu đoàn, nghe nói là bình quân ít hơn máy chạy bằng động cơ của tiểu đoàn là 0.001 điểm. Hơn nữa mấy ngày nay quân khu T của chúng ta có cuộc thi đấu bóng rổ giao hữu với quân binh chủng đặc biệt, chúng tôi đã dẹp yên được ba đại đội, hộp thuốc này là vào buổi tối của trận đấu tôi thắng được từ chỗ bọn Đại Lôi thủ hạ của đại đội trưởng Khưu…” Hầu Tử càng nói càng hăng, cái đuôi khỉ cũng sắp vểnh lên rồi.

"Trò chơi khốn kiếp!" Tức giận tích cả buổi chiều của Lệ Minh Thần hoàn toàn được phóng thích vào đám thuộc hạ này, "Kém 0. 001 thì đã thỏa mãn, sao cậu không cao hơn người ta 0.001 đi! Tất cả cút hết về viết kiểm điểm cho tôi, về kiêu ngạo trong lòng, còn về cả cá độ bóng đá nữa, viết mười nghìn chữ, một chữ cũng không thể thiếu, sáng mai nộp lại cho tôi! Đi đi!"

Hai tên binh già này rất lâu rồi không bị đại đội trưởng giáo huấn, thấy có chút không hiểu, lập tức xoay người muốn đi.

"Trở lại cho tôi!"

"Dạ! Dạ!" Hai người xoay 180 độ, quay người về phía đại đội trưởng chưa hết giận.

"Lần sau thắng thì phải thắng được Hồng Hà, một hộp Hoa Tây đã bị tống cổ vẫn không đủ làm mất mặt đại đội 3! Cút đi."

Trừng mắt nhìn hai tên lính không có tiền đồ, Lệ Minh Thần về ký túc xá trước.

Quả nhiên đối với quân nhân mà nói, viết kiểm điểm là một cách giảm sức ép rất tốt, điều kiện trước tiên là làm một cách giống như loại của Lệ Minh Thần.

Lệ Minh Thần phát tiết xong trở lại túc xá nằm trên giường, nhắm mắt lại....

Không ngủ được!

Anh ngồi dậy phịch một cái, vò đầu một trận, rốt cuộc mình có chỗ nào làm cô không thích đây! Đang lúc phiền lòng thì điện thoại bên tay vang lên, anh liếc nhìn thời gian, tám giờ tròn, mỗi cuối tuần là cô em gái già lại đúng giờ họi điện thoại tới vấn an.

"Anh!" Điện thoại vừa mới kết nối, giọng the thé của quả táo vang lên(#chen: mình không edit sai đâu ạ, đây là biệt danh của cô em gái LMT, cô ấy còn có một tên khác nữa ạ, còn tên là gì thì m.n sẽ biết sớm thôi =D), trực tiếp đâm rách màng nhĩ Lệ Minh Thần, "Cuối tuần công ty bọn em có khóa đào tạo huấn luyện, thể chất của anh Vương Binh kém như vậy, nhất định không có tự tin, anh tới giúp em một chút thôi...."

Em gái lớn lên từ nhỏ cùng mình, tính tình giống như tomboy cũng từ đó mà hình thành, lại vì một người đàn ông như vậy, chạy đến công ty nhỏ không có danh tiếng gì làm việc, quả thực khiến anh đau lòng.

"Lệ Minh Thần, Vương Binh là vì cứu em mới làm mình bị thương, nếu anh còn coi em là em gái thì cuối tuần này phải đến đúng giờ, nếu không, hừ!” Quả táo còn khó phục vụ hơn Thủ trưởng ở quân khu của bọn anh nhiều, trực tiếp cúp điện thoại.

Được a.... Nể mặt em gái anh, cuối tuần sau sẽ đi giúp tên “Binh Vương” kia một phen, nhưng điều kiện trước tiên là anh không có chuyện gì…

Mệt nhọc cuối cũng cũng phủ xuống trên người đàn ông thể lực mạnh mẽ, Lệ Minh Thần nhắm mắt, trong mộng, anh đang vươn tay chạm vào một gương mặt, nhưng dù anh có làm như thế nào thì người kia cũng không để ý tới anh.

Đáng chết! ! Buổi tối hôm đó, sau khi ở góc đông nam của nơi đóng quân 95838 vang lên một tiếng hét, mấy phòng ngủ ở sát đó trong vài phút đồng hồ đã rơi vào tình trạng báo động.

Sáng sớm, Ôn Hân làm điể


XtGem Forum catalog