
nh
Phong bật cười , áp tay vào mặt cô , cưng chiều nói "Em muốn ở lại Paris bao lâu cũng được , đừng lo."
"Không cần , em muốn về Đài Loan."
"Không phải em rất thích Paris sao ?"
"Em muốn về nhà !" - Cô ôm cổ anh , nhẹ giọng trả lời.
"Được , ngày mai chúng ta sẽ về Đài Loan."
"Ừm...Trước kh đi em muốn gặp Vương Trấn !"
"Em muốn sao cũng được , tùy em quyết định." - Đường Lãnh Phong nhéo nhẹ má cô , híp mắt nói.
--- ------ ------
Ngày hôm sau , khi đã chuẩn bị hết hành lí , Đường Lãnh Phong lái xe
đưa Dư Vũ Lam đến nhà Vương Trấn. Đứng trước cửa , cô đưa tay bấm chuông cửa , bấm rất nhiều lần nhưng không có người trả lời. Dư Vũ Lam nhíu
mày , không lẽ anh đi vắng.
"Lam Lam..." - Đường Lãnh Phong
cất tiếng , đưa cho cô bức thư trên tay. " Anh thấy trong hộp thư. Là
của em." - Cô đưa tay cầm lấy , những dòng chữ được viết rất rõ ràng .
Tiểu Lam , khi em đọc bức thư này anh đã rời khỏi Pháp . Anh muốn đi
du ngoạn khắp nơi . Em đừng lo , anh không cảm thấy buồn nữa đâu . Phải
rồi , khi nào hai người làm đám cưới nhớ gửi thiệp cho anh. Tiểu
Lam....cảm ơn em trong một năm qua đã luôn bên anh !
Giọt nước lấp lánh rơi xuống bức thư , làm nhòe đi vài chữ. Đến phút cuối anh vẫn cảm ơn cô !? Đường Lãnh Phong ôm cô vào lòng , bàn tay nhỏ nhắn siết
lấy áo anh nức lên từng tiếng , cô nợ Vương Trấn rất nhiều.
Máy bay cất cánh đưa cô rời khỏi Paris trở về với Đài Loan . Nơi cô và Đường Lãnh Phong gặp mặt nhau.... .... Chuyến bay kéo dài vài tiếng , cả bốn người đặt chân xuống Đài Loan rộng lớn.
"Tiểu thư , chắc phải chia tay cô ở đây rồi." - Tiểu Đào mỉm cười.
"Tại sao ?" - Dư Vũ Lam ngỡ ngàng không lẽ Tiểu Đào định đi đâu !?
"Hai người có cuộc sống riêng , em không nên làm phiền!"
"Không được !"
"Tiểu thư."
"Cô cứ ở lại , không sao." - Đường Lãnh Phong cất tiếng .
"Phải đó , em cứ ở lại cùng ta." - dư Vũ Lam cố gắng thuyết phục Tiểu
Đào. Cô không thể bỏ mặc cô ấy. Dù sao hay người còn thân thuíêt hơn cả
chị em mà.
"Nhưng...."
"Được rồi , Vũ Lam em đừng
lo . Anh sẽ giúp em chăm sóc Tiểu Đào." - Hoàng Phủ Lâm chợt lên tiếng
khiến họ ngớ người. Anh nhếch miệng cười "Nhà tôi đang thiếu người , em cứ về nhà tôi." - Nói xong liên đưa tay kéo cô đi.
"Này , khoan đã , buông tôi ra." - Tiểu Đào vùng vằng . Sao anh có thể tùy tiện quyết định mọi việc như thế chứ ?
Dư Vũ Lam ngây người đứng nhìn Hoàng Phủ Lâm kéo Tiểu Đào đi. Không lẽ.....
"Được rồi , về nhà thôi." - Đường Lãnh Phong nắm tay cô bước đi . Để đống vali đằng sau cho vệ sĩ .
"Nếu em mệt , cứ dựa vào vai anh . Khi nào về đến nhà . Anh sẽ gọi em
dậy." - Anh đặt đầu cô dựa vào vai mình , cưng chiều nói.
"Ưm..."
--- ------ ---
Chiếc xe dừng trước tòa biệt thự xa hoa , Đường Lãnh Phong giang tay bế cô ra khỏi xe , anh chậm rãi bước vào nhà. Trước cửa lão quản gia cùng
toàn bộ người hầu trong nhà đều đứng chờ anh. Khi thấy anh xuất hiện
liền đồng loạt cất tiếng "Chào mừng ngài trở về. !" Đường Lãnh Phong
nhàn nhạt liếc đám người trước mặt khiến cho họ phát run , đưa mắt nhìn
cô chỉ thấy cô nhíu mày một cái rồi rúc đầu vào lồng ngực anh tiếp tục
ngủ mới thở phào lướt qua đám người hầu đi lên tầng một . Lão quản gia
già thở phào , trời ạ ! Xém chút nữa là toi cái mạng già này rồi!
Nhìn khuôn mặt say ngủ của Dư Vũ Lam khóe miệng anh chợt giương lên ,
tạo một đường cong rõ ràng . Đôi môi đỏ mọng khẽ đóng mở xem ra cô đang
có một giấc mộng đẹp. Anh cúi người điểm nhẹ lên môi cô một nụ hôn rồi
đi ra ngoài....
--- --------
Tại tòa cao ốc nguy nga ,
hoành tráng với 90 tầng được lợp lớp kính cách âm và chịu lực rất tốt.
Trước cửa treo tấm bảng bằng mạ vàng với dòng chữ rõ ràng "Tập đoàn
chứng khoán Lãnh Phong." Đây là trụ sở chính của công ty. Chiếc siêu
xe Aston Martin trắng sang trọng dừng trước cửa , vệ sĩ vội chạy đến
cúi đầu chào anh . Đường Lãnh Phong bước xuống xe , anh khoác trên mình
bộ Âu phục trắng , áo sơmi đen , hôm nay đặc biệt không thắt cà vạt ,
không cài hai nút trên để lộ lồng ngực vạm vỡ và quyến rũ . Tháo chiếc
kính mát ra , anh thong thả bước vào. Mọi người trong công ty khi thấy
anh liền cung kính chào trên mặt hiện thêm vài sự bất ngờ , đã hơn ba
tháng tổng giám đốc đã không đến công ty vậy mà hôm nay đột nhiên lại
xuất hiện !???
Cửa thang máy bằng mạ vàng giành riêng cho
giám đốc mở ra , anh bước vào. Đến tầng 80 cánh cửa mở ra . ĐÂy là tầng giành riêng cho anh với đầy đủ tiện nghi.
--- ------ -----
"Em sẽ mang cơm đến cho anh." - Giọng nói trong trẻo của Dư Vũ Lam vang lên qua điện thoại.
"Không cần , như vậy rất bất tiện."
"Không sao . Em muốn cùng ăn cơm với anh . Anh bận không về nhà được vậy em sẽ đến công ty cùng anh."
"Được . Nhớ cẩn thận. Phải rồi khi đến công ty cứ vào thang máy giành
riêng cho anh." - Đường Lãnh Phong cưng chiều dặn dò cô.
"Vâng !"
Anh chợt cười , chỉ một lát nữa thôi cô sẽ đến đây. Nếu không phải bận
kiểm tra đống hồ sơ này và vụ của Quách đổng thì anh đã về ăn cơm cùng
cô rồi. Đưa tay bấm nút gọi trên điện thoại để bàn , anh cất giọng "Một
lát n