Pair of Vintage Old School Fru
Không Lấy Hoàng Thượng Hắc Ám

Không Lấy Hoàng Thượng Hắc Ám

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326724

Bình chọn: 9.5.00/10/672 lượt.

n lên một tia giảo hoạt, ánh

mắt hướng hai nam nhân phía sau nhếch lên, nhìn thấy Đông Phương Tuấn

Lạc cùng Nam Cung Hiên Dật trên mặt bình thản.

Hai người như đã sớm tính toán tốt sự

tình. Phiêu tuyết chính là không nghĩ tới Lũng Thái Hậu cư nhiên lại bởi vì mấy con chim mà bãi giá Lạc Tuyết cung.

Hôm nay là làm sao vậy? Hoàng Thượng,

Vương gia, cao tăng, cuối cùng còn người khó chơi nhất toàn bộ Đông Li

cung – Thái Hậu, cái miếu nho nhỏ tự nhiên thoáng cái xuất hiện nhiều

đại phật giả dạng như vậy.

Phiêu tuyết không khỏi đổ mồ hôi lạnh, Thủy Bích cũng lặng lẽ lẻn đến phía sau Phiêu Tuyết, một bộ thần sắc đề phòng.

Đông Phương Tuấn Lạc đã vọt đi lên: “Mẫu hậu —”

Phiêu Tuyết cùng Nam Cung Hiên Dật cũng khấu đầu: “Thần, bái kiến Thái Hậu”

“Nô tì khấu kiến Thái Hậu nương nương……”

Trí Năng cao tăng bởi vì thân phận đặc

biệt không cần quỳ, khóe mắt Phiêu Tuyết lặng lẽ hướng Trí Năng cao tăng đảo qua, chỉ thấy tiểu đạo sĩ phía sau hắn úc này đang ngó chừng Phiêu

Tuyết, hoảng hốt một thoáng, chậm rãi quỳ xuống.

Lạc Tuyết cung lớn như thế trừ Đông

Phương Tuấn Lạc cùng Trí Năng cao tăng đều cúi người hành lễ, một cỗ uy

nghiêm thiên tử tràn ngập quanh chỗ Lũng Thái Hậu xuất hiện, vốn hình

thành một loại áp lực đè nén, Đông Phương Tuấn Lạc cũng đã thành thói

quen, đã sớm luyện thành thép, đáng tiếc trái tim nhỏ của Phiêu Tuyết

còn chưa có luyện thành hình dạng gì… vẫn có chút chút không quen.

“Tất cả bình thân……” Lũng Thái hậu một

thân phượng bào thêu tơ vàng, tinh quang trong mắt quét qua, trên dưới

đánh giá người ở chỗ này.

Đông Phương Tuấn Lạc liền tiến đến:

“Mẫu hậu, ngươi nên vì trẫm đòi công đạo! Hôm qua đi Lan Tịch cung qua

đêm, Lũng quý phi thế nhưng lại nuôi rắn độc muốn mưu hại trẫm” Hắn

giống như đứa bé kêu gào, tới trước dùng chiêu thức ‘lấy công làm thủ’. Lũng Thái hậu lúc này rối rắm muốn

chết, không có tâm trạng cùng Đông Phương Tuấn Lạc lằng nhằng nhưng vẫn

như từ mẫu mỉm cười: “Hoàng nhi, ngươi nhất định là nhìn lầm rồi, Tịch

Ngọc, đứa bé kia yêu Hoàng thượng còn không kịp nữa, làm sao hại Hoàng

thượng được… Mẫu hậu hôm nay là đến để xem Cố Hiền phi một chút, cũng

không nghĩ tới các ngươi đều ở đây”. Dứt lời, như một cơn gió mát hướng

Phiêu Tuyết vẫy vẫy tay: “Phiêu Tuyết, tới đây để cho ai gia nhìn một

cái… Hôm đó dâng trà mẫu hậu cũng không kịp nhìn kĩ ngươi, đứa nhỏ này…” Nàng vừa nhìn thấy Cố Phiêu Tuyết sẽ nhớ tới người nam nhân kia.

Đông Phương Tuấn Lạc hướng Phiêu Tuyết

phiêu nhìn sang, Phiêu Tuyết lộ ra cái mỉm cười như mặt trời, làm bộ nhu thuận đi ra phía trước, “Thái hậu nương nương…”. Lũng Thái Hậu hôm nay

thái độ…… chậc chậc……

“Cố Tể tướng có khỏe không?” Nàng đột nhiên liền hỏi những lời này.

Phiêu Tuyết cười nói: “Phụ thân hoàn hảo, tạ ơn Thái hậu nương nương nhớ đến…”

“Cố gia phù trợ Đông Ly hoàng thất

nhiều năm như vậy, Đông Phương gia ta quả thật bạc đãi Cố gia các ngươi, chỉ là ngươi nếu đã gả vào hoàng thất… Chết cũng là người của hoàng

thất… Sau này ngươi cùng Tịch Ngọc giống nhau gọi ta mẫu hậu”. Nàng trên cao nhìn xuống Phiêu Tuyết: “Nhìn công lao khổ cực của Cố gia phân

thượng, mẫu hậu cũng có phần lễ vật muốn đưa ngươi ”

Lũng Thái Hậu liếc Đông Phương Tuấn Lạc một cái: “Hoàng nhi, ngươi có thích Cố Hiền phi hay không? Phong Cố

Hiền phi là quý phi được không?” Phong Hậu nàng tuyệt đối sẽ không đáp

ứng.

Đông Phương Tuấn Lạc sớm dự đoán được

kết quả này, vội vàng đơn thuần tươi cười nói: “Tốt tốt…… Sáng nay nàng

nướng chim cho trẫm ăn, trẫm thích nàng” (*phụt* cái lý do chính đáng dễ sợ)

Lũng Thái Hậu lại nhìn về phía Trí Năng cao tăng: “Ý cao tăng thế nào?”

Trí Năng cao tăng tự nhiên ngầm hiểu

lời nói của nàng, lúc trước hắn đã ngờ tới kết quả như thế, Hoàng hậu?

Thời cơ chưa tới… Thời cơ chưa tới…

“Lão nạp cảm thấy không thể tốt hơn…

Lão nạp đêm qua xem tinh tượng (sao trên trời), quỹ đạo hoàng thất có

chút biến đổi, Cố quý phi có thể chính là điều đó”. Ý tứ chính là trên

bầu trời xảy ra vấn đề nhỏ, lão Thiên thay đổi ý chỉ, Cố Hiền phi có thể làm quý phi, cũng không phải không thể làm hoàng hậu.

Đông Phương Tuấn Lạc mỉm cười, đây

chính kế sách mà hắn đã học, không nên ngay từ đầu đã muốn há mồm ăn hết mười phần, chỉ nên nắm chắc năm phần, cho dù ai cũng sẽ cam tâm tình

nguyện, hơn nữa làm cho trong lòng thoải mái.

Này không tệ, vẻ mặt Lũng Niệm Từ nhất

thời thanh tĩnh lại, ngay cả vẻ mỉm cười cũng nhu hòa hơn rất nhiều:

“Nếu Hoàng thượng không có dị nghị, vậy ai gia liền làm chủ, phong Cố

thị là quý phi, phẩm cấp cùng Tịch Ngọc giống nhau ”

Phiêu tuyết lập tức quỳ xuống: “Nô tì tạ ơn Thái Hậu nương nương —”

Mọi người hút không khí, kết cục đã

định, mới vừa gả vào trong cung ngày thứ hai, cũng không phải vì công

lớn, cũng không phải có con nối dòng, Cố Hiền phi liền biến thành Cố quý phi! Hơn nữa lại có “trăm điểu hướng phượng”, xem ra tuyệt không nên

xem nhẹ nữ nhân này. Những nô tài thông minh chút điểm đều sớm quỳ

xuống, nhất tề hô to lời chúc mừng.

Ai ngờ một câu nói của Đông Phương Tuấn Lạc lập tức