Polaroid
Không Cẩn Thận Nhặt Được Ông Chủ Lớn

Không Cẩn Thận Nhặt Được Ông Chủ Lớn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323182

Bình chọn: 8.00/10/318 lượt.

cáu, "Em nào có biết ngày hôm qua Doãn Phương Chính chạy đến tìm anh, khóc đến một vốc nước mũi, một chậu nước mắt đấy.

Còn nữa, lần trước thần tượng siêu sao gì gì đó, bị em làm được muốn tự sát, tin tức nóng sốt đến hai tháng cũng chưa từng đứt đoạn. Em có thể từ bi một chút hay không, bỏ qua cho những người này?"

Lê Tư Á nghe những chỉ trích này, đương nhiên là muốn phản bác.

"Em mới không có đối với bọn họ thế nào! Ai bảo bọn họ vừa đụng đến em liền không làm chủ được mình, ngay cả công việc cũng không làm được, mới có thể làm cho giá trị con người đi xuống. Em ghét nhất loại đàn ông giá trị con người đi xuống!"

"Chân ái không phải dựa vào giá trị con người tới quyết định chứ? Tư Á."

Mặc dù Lê Minh Vĩ rất rõ ràng cá tính của em gái, nhưng là không nhịn được muốn khuyên răn cô, anh thật sự sợ cô một ngày kia sẽ gặp phải tình sát.

"Em và anh có cái gì khác biệt? ! Anh nói, phụ nữ vóc người không đủ hoàn mỹ, anh sẽ không có biện pháp yêu người đó, em còn lại là không có cách nào yêu loại đàn ông giá trị con người đi xuống."

"Được rồi được rồi, anh nói chỉ là em...em yêu thế nào liền như thế đi."

Lê Minh Vĩ giơ hai tay đầu hàng.

Chuyên gia nói, mặc dù năng lực tự biện của đàn ông không kém hơn phụ nữ, nhưng năng lực ngôn ngữ nhưng là rất lớn bại bởi phụ nữ. Anh không muốn cùng phụ nữ cãi cọ quá nhiều, dù sao là biện không ra cái đạo lý gì.

"Tư Á, tên anh ta là gì?"

Lê Minh Vĩ quay lại đề tài.

Anh ta? Tên của anh ta là gì?

Cái vấn đề này làm khó Lê Tư Á.

Cô chỉ biết được anh là chủ của chiếc xe Benz kia, trên tay anh đeo đồng hồ hiệu Dun¬hill.

Lê Minh Vĩ nhìn thấy Lê Tư Á ngây người mấy giây, cũng không có phản ứng, chân mày cau lại.

Anh tức giận đối với Lê Tư Á nói: "Bạn trai của em tên gọi là gì, em cũng không biết sao? Chẳng lẽ em chỉ biết anh ta gọi là người có tiền, mà cùng anh ta lui tới?"

"Nào có? !" Lê Tư Á lập tức phản bác. .

"Anh, anh không cần xem thường em như thếcó được hay không? ! Bạn trai của em mỗi người đều có tên có họ, em ngoại trừ có thể làm rõ ràng giá trị con người cùng bối cảnh của bọn họ ra, còn rất hiểu rõ mỗi một người bọn họ! Anh ấy. . . . . . Anh ấy họ Phan á!"

"Phan cái gì?"

"Phan. . . . . . Quan. . . . . . Long." Lê Tư Á cuối cùng bịa ra được một tên họ, "Anh ta gọi là Phan Quan Long!"

"Phan Quan Long. . . . . . Phan Quan Long. . . . . ." Lê Minh Vĩ niệm cái tên này trong miệng, "Tư Á, theo anh được biết, trong Top 50 Đại Phú Hào Đài Loan, dường như không có cái tên Phan Quan Long này."

Lê Minh Vĩ là chủ quản cấp cao của một công ty chứng khoán, đối với mấy phú hào tiếng tăm lừng lẫy ở Đài Loan cũng rất hiểu rõ, cho nên vừa nghe đến cái tên Phan Quan Long này, anh lập tức có thể đoán được anh ta không có ở trong hàng Top 50 Đại Phú Hào Đài Loan.

Mà đã thấy nhiều sắc mặt của người có tiền , Lê Minh Vĩ luôn rất phản đối em gái mình qua lại với loại người có tiền này.

Những người đó người người đều không hiểu được khó khăn dân gian, cũng không hiểu phải như thế nào thông cảm người khác. Bọn họ quen thói dùng tiền bạc, quyền thế khiến người cúi đầu, không ngừng chiếm đoạt hưởng lạc. Mà Tư Á như vậy luôn muốn lấy chồng Hào Môn, quả thật chính là lấy hạnh phúc của mình ra đùa giỡn.

Nhưng, cô vẫn không có nghe lời anh.

Dìu Phó Thần Phong thả vào ghế sau, hai anh em Lê Minh Vĩ cũng ngồi vào trong xe, lái xe rời đi.

"Vô luận như thế nào, chúng ta là thật lòng yêu nhau!" Lê Tư Á đưa tay khoanh ở trước ngực, chu cái miệng nhỏ nhắn, tức giận quay đầu đi.

"Chỉ là. . . . . . Anh, anh ấy có thể chết hay không nha?" "Bảo hiểm của anh ta người được lợi ích là em sao? Nếu như còn không phải, anh cũng không cho phép anh ta chết." Lê Minh Vĩ bày ra cười giỡn.

"Anh!"

Lê Tư Á trừng mắt hạnh. "Tạm thời không có chuyện gì, anh yên tâm đi!"

Lê Minh Vĩ nói "Tạm thời là có ý gì?"

"Chính là anh ấy có thể sống đến khi kẻ thù tìm được đuổi tới giết anh ấy."

Nói tới chỗ này, nét mặt Lê Minh Vĩ chuyển thành nghiêm túc.

"Tư Á người đàn ông này đã chiêu chọc tới ai, không phải là đưa anh ta cận kề cái chết thì không được sao?"

"Anh, làm sao anh biết anh ấy là bị đuổi giết?"

"Từ thân xe bị tổn thương đã biết được tình huống. Hơn nữa, từ dấu vết bánh xe trên mặt đất cũng có thể biết, người gây ra họa rất quen thuộc đường xá này. Nếu quen thuộc đường xá, cũng không quá có thể bởi vì sai lầm, đem xe trước mặt đụng vào dưới vách núi đi, người kia nhất định là cố ý."

Lê Tư Á vừa nghe, không nhịn được trong lòng giật mình.

Trời ạ, cô chẳng lẽ đã chọc phải phiền toái ư?

Người đàn ông kia quả nhiên một chút chuyện cũng không có.

Nhưng là, Lê Tư Á thực có rất nhiều chuyện!

Anh liên tục ngủ mê man ba ngày ba đêm, có thể bởi vì nguyên nhân chấn

thương sọ não, ói ra hai lần, lại không có tắm rửa qua, đem ga trải

giường tơ tằm trắng tinh của cô làm cho vừa dơ vừa thúi.

Còn c
Lê Minh Vĩ đột nhiên cảm thấy người đàn ông này được Lê Tư Á yêu rất đáng thương, bởi vì Lê Tư Á yêu là của anh ta tiền, một chút chuyện nhỏ cũng không chịu giúp anh ta làm.

"Em có biết anh ta bẩn như