
lập tức giương cây súng trong tay mình chĩa về phía Lăng Phong nhắm bắn:
- Sự việc ám sát coi như bại lộ, chú không thể để con sống sót mà ra khỏi đây được.
- Cứ thử xem – Jay nhếch môi cười nói, rồi nhanh chóng tách ra.
Đó là trận đấu súng tay đôi giữa Lăng Phong và người đàn ông này. Giữa họ có thể nói là một mất một còn. Phát súng chú Minh nhanh chóng nổ ra, chĩa về hướng Lăng Phong nhưng cậu đã nhanh chóng núp vào. Ngay khi Chú Minh nổ phát súng đầu tiên thì Lăng Phong cũng đã nhanh tay lôi khẩu súng ưa thích của mình ra, sau đó nhắm vào chú Minh mà bắn tới, chỉ trong tích tắt hai luồng đạn trái chiều nhau bay với tốc độ kinh hồn, mang theo lực sát thương vô cùng lớn.
Theo vật lý, viện đạn của chú Minh bắn ra trước, nên vận tốc giảm nhiều hơn vận tốc của viện đạn vừa thoát ra khỏi nòng của Lăng Phong, khi hai viên đạn chạm vào nhau, viên đạn bắn ra sau mạnh hơn và phá vỡ chiều đi của viên đạn bắn ra trước. Cho nên khi hai viên đạn va chạm vào nhau, viên đãn của chú Minh lệch góc đi và gim vào một vách tường gần đó, còn viên đạn của Lăng Phong vẫn bay về phía trước nhưng với lực yếu dần và ghim vào cánh tay đang cầm súng của ông ta.
Một luồng máu chảy ra từ vết thương thấm ướt cái áo khoát của chú Minh, cánh tay ông ta rơi xuống. Sắc mặt chú Minh tái xanh, khẩu súng rơi ra khỏi tay ông ta, hai chân khụy xuống đất, ông ta nhìn Lăng phong chờ đợi phát súng thứ hai.
Nhưng Lăng Phong không băn thêm phát súng nào nữa hết, cậu đến gần nhặt cây súng của chú Minh lên dốc hết đạn ra và nói:
- Phát súng này kết thúc hết ân tình của chúng ta. Lần sau gặp lại, sẽ không có sự nhân nhượng như bây giờ. Con trai chú hiện đang được chăm sóc ở biệt thứ số 8.
Lăng phong nói xong thì bỏ đi, Jay nhìn chú Minh đang quỳ dưới mặt đất lắc đầu tiếc cho một người như ông ta.
Khi cả hai đi xa, Jay nhìn Lăng Phong thắc mắc:
- Sao không cho người xử lí ông ta luôn đi, cậu làm vậy không sợ về sau càng nguy hiểm hơn sao?
- Mình không thích giết gười – Lăng Phong vừa đáp vừa nghĩ đến Bảo Phương – Với lại, trong tay ông ta có nhiều thủ hạ. Nếu giết ông ta bây giờ sẽ khiến bang nổi loạn ngay. Huống hồ, bọn người bang khác đang lâm le dòm ngó chúng ta, lúc này mà tan đàn xẽ nghé thì nguy.
- Cho nên cậu cố tình cho ông ta một ân huệ, lại nói cho ông ta biết chỗ con trai ông ta ở đâu để ông ta tạm thời yên vị, không làm loạn, chờ đến khi ta cũng cố lại được thực lực rồi mới đối đầu đúng không?
Lăng Phong không đáp chĩ khẽ gật đầu, tâm trí cậu hiện đang ở chỗ Bảo Phương, dù biết ca phẩu thuật của cô đã thành công, Bảo Phương cũng đã an toàn rồi. Nhưng trong lòng Lăng Phong vẫn không có cảm giác yên tâm chút nào, cậu muốn được nhìn thấy cô. Nhưng lúc này lại là thời gian khó khăn nhất.
- Được rồi, mình sẽ giúp cậu gặp cô ấy – Jay hiểu tâm trạng của Lăng Phong nên quyết định ra tay giúp đỡ. Lăng Phong khẽ cười nhìn Jay cảm kích.
Khi Jay vừa về nhà thì cảm giác có chút khác lạ, cậu nghi ngờ mở cửa phòng, chậm rãi bước vào bên trong quan sát tỉ mỉ thì bỗng thấy một bóng đen lao ra túm lấy mình, lực rất mạnh gần như dồn cậu vào vách tường. Lăng Phong định hất ngược lại người đó ra nhưng nhìn kỹ lại thì thấy đó là Bảo Nam, cậu hơi ngạc nhiên nhìn Bảo Nam hỏi:
- Là anh, sao anh vào được đây?
- Tôi cảnh cáo cậu, không được đến gần Bảo Phương nữa, lần này con bé dùng tính mạng đỡ cho cậu, cho nên tôi tôi mới giúp cậu tiêu diệt hai tên sát thủ kia, nhưng lần sau, tôi sẽ không màng đến sự sống chết của cậu – bảo nam gầm lên.
- Anh gia nhập tổ chức đó rồi sao – Lăng Phong trầm mặt hỏi.
- Không liên quan gì đến cậu, cũng đừng có cho Bảo Phương biết- Bảo nam trầm giọng lại nói, cái ý nghĩ Bảo Phương biết anh là sát thủ đáng kinh tởm khiến anh rùng mình.
- Yên tâm, tôi cũng không muốn cô ấy biết mà thêm lo lắng cho anh – Lăng Phong hất tay Bảo Nam ra.
- Cậu phải biết, thế giới của cậu khác thế giới của Bảo Phương, cho nên hãy tránh xa con bé ra, hãy để nó có cuộc sống yên ổn. Coi như tôi xin cậu, lần này may mắn con bé thoát chết, nhưng lần sau thì thế nào? Nếu như tôi còn thấy cậu ở gần con bé nữa, tôi nhất định sẽ giết cậu.
- Yên tâm đi, 2 ngày nữa tôi đã ra nước ngoài rồi – Lăng Phong nói với giọng trầm buồn.
Vì chuyện ám sát mà ba cậu quyết định ra nước ngoài, một phần tránh cảnh sát và phe đối địch, một phần cũng cố thế lực sau khi chú Minh bỏ đi (Truyen tinh từ: Thehe9x.Mobi). Lăng Phong là con trai duy nhất nên buộc phải theo cạnh ông nhằm đảm bảo an toàn.
Bảo nam nghe vậy thì thở phào nhẹ nhỏm.
- Nhưng khi tôi đủ mạnh mẽ, đủ khả năng bảo vệ cô ấy, tôi sẽ quay trở lại – Lăng Phong nhìn Bảo Nam kiên định nói.
Bảo Nam thấy ánh mắt đó thì chột dạ, nhưng cậu lại thấy tin tưởng.
Nhờ Jay, Lăng Phong có thể vào thăm Bảo Phương khi cô đang ngủ. Cậu nắm lấy tay cô bé, bàn tay đeo chiếc vòng ngọc lục bảo đầy mềm mại.
- Xin lỗi, hại em ra nông nỗi này….Anh phải đi rồi, từ nay chúng ta không thể gặp nhau được nữa. Em phải cố gắng sống thật tốt nha, có biết không.
Bàn tay Lăng Phong khẽ siết chặt lấy tay cô, vuốt nhẹ tóc cô rồi sau