Khoản Nợ Hôn Nhân

Khoản Nợ Hôn Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323472

Bình chọn: 10.00/10/347 lượt.

ào, bưng ly sữa đã uống một nửa trước mặt cô lên, ngửa đầu uống cạn toàn bộ.

Chuyện này. . . . . .

Vợ chồng hai người không nói, nhìn nhau một cái. Người không biết còn

tưởng rằng Hạ gia rất nghèo, có thể để con trai bảo bối bị đói thành như vậy. Trời mới biết, mặc dù Hạ Thụy không thích nói chuyện, tuy nhiên

cậu sức ăn tốt trời sinh.

"Được rồi, được rồi." Công việc trấn an con gái luôn luôn giao cho cha thân yêu của cô bé. Hạ Viễn Hàng vuốt

mái tóc đen của con gái. Anh thích nhất là đôi mắt của con gái, cực kỳ

giống Diêu Thủy Tinh. "Nên chuẩn bị ra cửa, sắp trễ rồi."

Hạ Dao

dậm chân, muốn dạy dỗ em trai ác bá cường hào một cái, nhìn thời gian

quả thật cũng không còn nhiều. Hơn nữa, thật ra thì cô thật sự thương

yêu em trai nhất, cũng không nỡ dạy dỗ nó. . . . . . Hừ, coi như nó gặp

may!

Cô trượt xuống cái ghế, đi sửa sang lại cặp sách.

Diêu Thủy Tinh ôm con trai đứng lên. "Tiểu Thụy chuẩn bị xong cặp sách chưa?"

Hạ Thụy yên tĩnh gật đầu, gương mặt trắng noãn phiếm phấn hồng nhàn nhạt, xem ra đặc biệt đáng yêu.

Cô để con trai xuống cho cậu bé tự mình đi lấy cặp sách, thuận tiện nhắc

nhở con gái: "Tiểu thư Hạ Dao, nếu như nếu để mẹ phát hiện con mua cổ

phiếu, mẹ sẽ rất tức giận, biết chưa?"

"Cha. . . . . ." Hạ Dao vội vàng viện minh.

Hạ Viễn Hàng trực tiếp làm như không nghe thấy, lúc đầu dạy con bé đã giao ước cẩn thận rồi, chuyện mình làm, mình chịu. Tuy nhiên con gái có vài

khả năng trời sinh, chỉ dạy qua mấy lần, con bé đã nhận thấy được đường

đi của cổ phiếu làm cho anh rất kiêu ngạo. Nhưng Diêu Thủy Tinh lại

không vui.

"Con kêu người nào cũng vô ích!" Diêu Thủy Tinh nghiêm túc nói. Hôm qua lúc đi đón con gái tan học, ai ngờ lại bị chủ nhiệm

lớp học của con bé trách. Thì ra Hạ Dao không những tự mình mua mà còn

dẫn dắt các bạn học cùng lớp cũng mua! Tuổi con bé còn nhỏ như vậy, đã

chơi loại trò chơi tiền bạc này, cô cực kỳ, cực kỳ không thích! Dù con

bé dùng của tiền tiêu vặt của mình kiếm tròn hai vạn đô-la, cũng không

thể lấy! "Đó không phải chuyện đứa bé tuổi như con nên làm, biết

không?"

Hạ Dao cong môi, cúi đầu. . . . . . len lén làm cái mặt quỷ, cô bé nghe theo mới là lạ!

"Về phần con, Tiểu Thụy." Diêu Thủy Tinh quay đầu, nhìn con trai yên lặng

đứng ở một bên, nháy mắt với Hạ Viễn Hàng. Nếu cô đối phó với con gái,

vậy con trai dĩ nhiên là đến phiên anh. Hạ Viễn Hàng rất biết ý mở miệng tiếp lời: "Tiểu Thụy, nếu như con còn đánh nhau với đứa trẻ khác ở nhà

trẻ, cha sẽ xử lý con."

Hạ Thụy từ từ ngước mắt, nhìn anh.

Vì thức ăn mà đánh nhau với người khác, con trai của Viễn Hàng anh có thể thích ăn đến như thế sao?

Ngày hôm qua khi anh đi đón con trai, cô giáo nhà trẻ nói Hạ Thụy vì trong

giờ ăn cơm trưa, người bạn nhỏ bàn kế bên giành món ăn trong chén thằng

bé, nó trực ra tay đánh nhau, đánh cho người bạn nhỏ kia khóc rất thê

thảm!

Làm sao nó có thể bạo lực vậy chứ? Rõ ràng tính cách lạnh

lùng như thế nhưng lại vừa nóng nảy vội vạng lại vừa thích đánh nhau, cứ ba ngày hai bữa lại đánh nhau với các bạn nhỏ khác, rốt cuộc là giống

ai?

Còn có thể giống ai? Trong lòng Diêu Thủy Tinh than thở, nhìn chồng.

Bạn nhỏ Hạ Thụy đột nhiên đứng dậy, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người

"phịch phịch phịch" chạy đến tủ lạnh lấy ra một hộp sữa tươi, sảng khoái uống hết, lại bưng bánh sừng bồ còn dư lại trong nhà bếp ra, chạy trở

về, cắm đầu cắm cổ ngồi xuống, ở đó bắt đầu ăn.

"Con còn ăn?" Hạ Viễn Hàng nhìn chằm chằm con trai có khẩu vị tốt, có một loại cảm giác im lặng hỏi ông trời.

Hạ Thụy rất dứt khoát phun ra một chữ: "Đói."

"Tiểu Thụy, cha nói con có nghe thấy hay không?" Diêu Thủy Tinh cau mày, tính cách hai đứa nhỏ sao lại khác nhau nhiều vậy?

Hạ Dao tinh quái, Hạ Thụy im lặng mà nóng nảy.

"Mẹ." Hạ Dao đột nhiên mở cửa, "Hôm qua thầy Tom của bọn con vẫn liên tục

muốn nói chuyện với mẹ, hai người tán gẫu lâu như vậy là đang tán gẫu

cái gì?"

Hạ Thụy giương con mắt, nhìn về phía cha mình: "Hôm qua cô Amy cần phải dựa vào trong ngực cha, cô ấy rất không thoải mái sao?"

Hai đứa nhỏ này! Hạ Viễn Hàng và Diêu Thủy Tinh liếc mắt nhìn nhau thật

sâu. Diêu Thủy Tinh cười lạnh: "Muốn châm ngòi ly gián, các con còn non

lắm!" Đưa tay chỉ cửa chính. "Các con đã thông minh như vậy, mẹ nghĩ các con nên tự đi nhờ xe đi học, hẳn không có vấn đề chứ?"

Bình

thường họ đều tự phụ trách đưa đón một người, có điều hôm nay. . . . . . họ có chuyện quan trọng hơn phải xử lý, không quan tâm đến rồi!

Hai đứa quỷ nhỏ trực tiếp bị ném đi ra khỏi cửa. "Rầm" một tiếng bị nhốt ngoài cổng chính, hai người bọn chúng nhìn nhau.

Hạ Thụy cúi đầu nhìn bánh sừng bò bị lấy lại trong tay một cái, rất chậm, rất chậm nắm chặt quả đấm.

"Quá đáng quá rồi!" Hạ Dao dậm chân, sau đó hình như là nhớ đến cái gì, cúi

đầu vô cùng dịu dàng em trai: "Trên người em có bao nhiêu tiền?"

Hạ Thụy ngẩng đầu, lửa giận tầng tầng lớp lớp trong mắt: "Đó là tiền của em!"

"Nhưng chúng ta ngồi xe phải cần tiền nha!"

"Đó cũng là tiền của em!" Hai thứ cuộc đời Hạ Thụy không thể chia sẻ với người khác nhất đó là th


Polly po-cket