The Soda Pop
Khi Phụ Nữ Xuyên Đến Thế Giới Thú Nam

Khi Phụ Nữ Xuyên Đến Thế Giới Thú Nam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325740

Bình chọn: 7.5.00/10/574 lượt.

ắn lưu vong lâu như vậy, đã có chút thông minh, chỉ nghĩ nghĩ liền phát hiện mình bị khích tướng, nhưng mà tính tình hắn thật thà, cho tới nay nguyện vọng lớn nhất chính là có thể hóa hình, có thể quang minh chánh đại bảo vệ những giống cái đáng yêu, cho nên vẫn vui mừng quơ múa xúc tua của hắn nhanh chóng chẻ củi, nổi lửa, nấu nước.

Hắn có nhiều xúc tua, lại có giác hút có thể chứa nước, làm mấy chuyện vặt này vừa nhanh vừa thích, những người thú khác nhìn mà mắt tỏa sáng lấp lánh.

Các người thú vui mừng, mỗi người đều vuốt ve gương mặt vô cùng co dãn của Bảo La, trong miệng hiên ngang lẫm liệt nói hoan nghênh, nhưng quay lưng lại liền vui mừng nhướng mày, chụm đầu vào nhau len lén nói thầm: "Thật tốt quá! Chúng ta rốt cuộc có thể được giải thoát!"

Đa số người thú đều là người chân tay vụng về, kêu gào xé nát con mồi thì rất sở trường, nhưng làm những chuyện nhỏ nhặt kia thì lại rối loạn, tỷ như làm bể nồi đá, xé rách quần áo bằng quả ma rất vất vả mới may được. Mỗi lần đều bị Lạc Nhĩ tức giận đuổi giết. Lý Mộ Tư luôn mỉm cười nói, đó là đầu ngón tay bởi vì bọn họ quá thô.

Cố tình những tên này lúc nào cũng muốn lấy lòng giống cái, vừa thấy giống cái làm mấy chuyện này thì luôn đi đến gần, sau đó khiến mình khổ không thể tả. Cũng khó trách vừa thấy Bảo La quơ múa vô số xúc tua chung quanh, các người thú liền tỏ vẻ như thấy được ánh sáng trong bóng tối.

Hắc hắc he he, về sau chuyện lấy lòng giống cái cú len lén giao cho tiểu tử này đi!

Các người thú dáo dác quan sát lẫn nhau, mắt lấn tới lấn lui, cũng không hề cảm thấy áy náy mà để lộ ra ý nghĩ này —— ai bảo mấy tên này khờ chút? Bọn họ tính toán khá lắm!

Bảo La thấy các người thú sờ sờ bấm bấm hắn xong thì tất cả đều tỏ vẻ xun xoe chạy mất, cũng không tức giận, đưa xúc tua gãi gãi mặt cười vui vẻ: hay, chẳng lẽ con Tuyết Mao Hống kia thật ra là muốn cho hắn tan ra tiến vào bộ lạc?

Đôi mắt hắn đảo lòng vòng, xúc tua quơ múa càng vui mừng.

Sau khi tộc Thỏ bị bạo lộ liền hết sức lo lắng, bồi hồi lo âu, người thú bầu bạn với bọn họ đều lộ sắc mặt thối thúi vác bọn họ đi rồi, chỉ còn lại một Mễ Nhã lo lắng vô cùng, vừa sợ hãi bị đuổi đi, vừa sợ các người thú mạnh mẽ xx hắn, cuối cùng phơi thây ở hiện trường OX.

Hắn cũng không dám ở lại trong động nữa, một mực cẩn thận từng chút đi theo sau lưng Lý Mộ Tư không xa, muốn tìm cơ hội nói chuyện với cô. Nhưng Lý Mộ Tư đảo mắt liền bị Ma Da mang đi, con thỏ nhỏ gấp đến độ nước mắt lưng tròng, lại cũng chỉ có thể bồi hồi ở ngoài động của Lý Mộ Tư, không dám tự tiện xông vào địa bàn của giống đực khác.

Bảo La đang ngồi bên cạnh cái nồi đá chờ nước sôi.

Nồi đá này vừa lớn vừa sâu, là do lúc các người thú đào núi thì Lý Mộ Tư cố ý bảo các người thú đào cho cô để làm bồn tắm. Cũng may tính năng giải nhiệt của đá không tốt lắm, một nồi nước có thể nóng đến hai tiếng, thật là thoải mái. Nhưng nấu nước không dễ dàng, mặc dù các người thú đều vô cùng đồng ý giúp đỡ, Lý Mộ Tư cũng không thường dùng. Về phần các người thú sau lưng len lén nói thầm Lý Mộ Tư lại có yêu thích ném mình vào trong nồi nấu, liền. . . . Liền coi thường là được —— khốn kiếp! Một đám cơ bắp chưa từng thấy bồn tắm!

Bảo La vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy hai mắt Mễ Nhã hồng hồng đứng đó, tội nghiệp ôm đầu gối, nhất thời dâng lên lòng đồng tình, vì vậy ngoắc ngoắc mấy cái xúc tua kêu cậu: "Tới đây, một mình cậu ngây ngô làm cái gì?"

Mễ Nhã khiếp sợ liếc hắn một cái, thấy người nọ không giống thú cũng không giống người thú, không khỏi cảm thấy đồng bệnh tương liên, vì vậy chuyển tới từng bước một.

Bảo La chỉ chỉ cái nồi đá nhỏ bên cạnh (đây mới thật sự là nồi cơm), rạo rực vui vẻ nói: "Tôi nghe nói các cậu biết trồng rau, thật là lợi hại! Không phải Mộ Tư muốn ăn sao? Các cậu có không?" Đôi mắt to đen của hắn vụt sáng mong đợi nhìn Mễ Nhã.

Mễ Nhã bị tầm mắt thản nhiên lại thuần khiết của hắn nhìn mà yên lòng, lần đầu tiên không có sợ hãi, nhỏ giọng nói: "Chúng tôi. . . . Có len lén trồng nấm trong huyệt động."

"A? ? ? Thật là lợi hại!" Bảo La la hoảng lên, sau đó cười, "Có thể chia tôi mấy cây xem không? Chỉ cần vài cây là được! Tôi sẽ không lấy không của cậu, lần tới sẽ cho các cậu cá hố. Ăn ngon lắm!" Hắn dùng sức gật đầu để tăng cường lực thuyết phục.

Mễ Nhã nhếch khóe miệng cười nhỏ một tiếng, chạy bình bịch về huyệt động của cậu, đẩy ra cái góc bị cỏ che kín, lấy ra một đống gỗ mục, phía trên quả nhiên tràn đầy cây nắm trắng nhỏ, trông thật sáng bóng mập mạp, khiến người ta thích.

Cậu liền bứt ra mấy cây, đưa cho Bảo La, thấy Bảo La thật vui vẻ rửa sạch sẽ, lúc này mới cắt thành miếng nhỏ bỏ vào trong nồi cơm, vừa bỏ vừa nói với cậu: "Ừ, thêm chút thịt, thêm chút muối, ừ, có Hương Thảo (một loại thảo được có mùi thơm như vani) cũng phải thêm một chút, từ từ nấu, nấu phải nát, Mộ Tư nhất định thích!"

Mễ Nhã ôm đầu gối ngồi ở bên cạnh hắn nhìn, chỉ thấy vô số xúc tua không ngừng huơ qua huơ lại, bận việc không ngừng, có thể nhìn ra hắn thật vui sướng, nước mắt của cậu liền rớt xuống: "Không biết bọn Mễ La thế nào. . . . . ."

Bảo La ng