
ướt, thịt khô cũng không thể giữ quá lâu, nhưng cuối cùng sau khi ăn xong những động vật chỉ còn da bọc xương kia thì cũng không đến nỗi đói bụng.
Các người thú tự giác lặng lẽ bắt đầu giảm bớt thức ăn, loại hành vi này, ở trong vòng vài ngày đầu Lý Mộ Tư căn bản không có phát hiện, cô chỉ cảm thấy Ma Da bởi vì nguyên nhân gì đó mà khẩu vị không tốt, còn khuyên hắn mấy câu, lại bị hắn nhanh chóng đẩy ngã xxoo, Lý Mộ Tư liền mệt mỏi thở gấp như cún.
Nhưng, sau đó, Lý Mộ Tư trước nayluôn nỗ lực quan sát và học tập tất cả chung quanh rất nhanh phát hiện hành động giống thế của người thú khác, thậm chí, cô nhìn thấy vài người thú còn đang gặp loài cá ăn thịt người —— cô từng bắt loài cá ăn thịt này, bởi vì muốn dùng xương hàm trên hàm dưới cứng rắn mà sắc bén của loại cá này làm bẫy thú, cho nên cô biết rất rõ các người thú không thích ăn loài cá này, bởi vì này khắp người loài cá này trừ xương cơ hồ không có thịt.
Lý Mộ Tư ngẩn ngơ, sau đó cảm thấy hốc mắt ê ẩm.
Đúng, đây chính là sự săn sóc của những người đàn ông thô lỗ này. Chỉ là, xem ra, người không biết tất cả hình như vẫn luôn chỉ có mình cô.
Sau đó, cô nhớ lại Ma Da chưa bao giờ ăn thịt cô đưa cho hắn, bởi vì cô là giống cái, trong thịt của cô có thêm muối.
Lý Mộ Tư bắt đầu khổ cực suy nghĩ, muốn phát huy trí khôn của một người phụ nữ đường đường xuyên qua từ 5000 sau để giải quyết vấn đề khó khăn trước mắt. Đáng tiếc, cho dù xuyên qua thế nào, cô vẫn là cô, độ thông minh vẫn thế, cũng không đột nhiên nhảy lên cao. Huống chi, sự phân công của xã hội hiện đại thật sự quá xác thực, dù đoạt huy chương giải Nobel, ra khỏi đất nước quen thuộc chỉ sợ cũng phải hai mắt đen thui, chớ nói đến một cô gái nho nhỏ, mới vừa ra khỏi đại học giáo viên như cô.
Thật may là, khi cô đứng ở cửa động ưu thương nghiêng 45° nhìn về nơi xa, cô đột nhiên liền thấy một mảng màu xanh lá cây, nhất thời hận không thể cho mình hai bàn tay, vì vậy vui mừng đi tìm Ma Da.
Ma Da vừa chịu mệt nhọc, vừa hoài nghi cách làm của cô: "Chỉ có nước chảy mới có thể làm quả thai sinh sôi, ao nước không được." Cho nên hàng năm người thú mới luôn chà xát tay giành lấy quả thai từ kẽ răng của cá ăn thịt.
Lòng tự tin của Lý Mộ Tư thoáng chốc lại bành trướng ra giống như bong bóng được bơm lên: ai nha nha, lũ tiểu tử sinh sống hoang dã này cũng không nhớ, một người mới đến như cô không nhớ cũng là có lý do mà.
Vì vậy cười cong đôi mắt, phóng khoáng vung tay lên: "Không có việc gì, em không mong đợi nó kết quả!"
Cô vui mừng đắc chí vừa lòng nghĩ rõ ràng kết quả, hơn nữa chết cũng không hối cải: có nhu cầu mới có phát triển, tất cả bọn Ma Da đều là động vật ăn thịt, mỗi ngày làm sao có thể suy tính đến động vật ăn cỏ cần gì? Ở trong mắt của động vật ăn thịt, động vật ăn cỏ căn bản chỉ có một kết quả: giết chết!
Những quả thai kia quả thật sinh trưởng rất tốt, chưa đến mấy ngày đã giúp những con mồi không còn lại nhiều lắm ăn no rồi. Lần đầu tiên Lý Mộ Tư có cảm giác đặc biệt vì là cô gái xuyên không, mặc dù chuyện như vậy nghĩ kĩ lại thật ra thì không có quan hệ gì với xuyên không, nhưng mỗi ngày vẫn cười híp mắt chạy đến bóp bắp đùi của con bò một sừng, giống như một bà cụ mua thức ăn, khiến những giống đực khác thấy thế đều nhếch miệng cười không ngừng, bắt được cô liền hỏi: "Hôm nay mập chưa?"
Lý Mộ Tư chào hỏi mọi người suốt đường, không được vui vẻ gật đầu: "Mập! Vừa mập rồi !"
Đám giống đực luôn ngứa ngáy trong lòng đi đến gần sờ sờ mặt, bóp bóp cái mông giống cái, bị Lý Mộ Tư giựt giựt khóe miệng đá vào trên đùi, lại vẫn cười ngây ngô: "Sinh cont rai chưa?"
Lý Mộ Tư sờ cằm, trong đầu toát ra bộ dáng heo sữa quay, thịt dê, cừu con nướng cháy vàng thơm nức, nước miếng rơi xuống tí tách —— ăn thịt nướng liên miên bất tận hơn một tháng, cô đã bắt đầu hoài niệm các loại gia vị: "Sinh con trai? Sinh con trai tốt!"
Đám giống đực liền nháy mắt cười to ồn ào, khoác cánh tay qua cổ Ma Da như anh em thân thiết, nói: "Ai nha, Mộ Tư của chúng ta cũng nói sinh rồi, Ma Da cậu phải cố gắng lên đó!"
Còn có người vừa biểu diễn thân hình và bắp thịt của mình, vừa cố gắng kéo tay Lý Mộ Tư sờ cái đó của mình, truyền ánh mắt quyến rũ cho Lý Mộ Tư như bị động kinh, mặt đều là vẻ quyến rũ "Đến đây đi đến đây đi! Sinh con trai với anh tuyệt đối cường tráng!".
Thậm chí còn có người bỉ ổi hơn, trực tiếp vén váy da thú của Ma Da, miệng thì kêu to, "Đến đây, tới xem một chút, xem mấy ngày nay Ma Da có cố gắng thật tốt không!"
Lý Mộ Tư: ". . . . . . ==|||"
Sau đó yên lặng xoay người, xoa xoa tay cánh tay đỡ tường tiều tụy đi ra động.
Không thể trách cô, thật, thật sự một màn này quá khiêu chiến hạn cuối của cô.
Một đám đàn ông mạnh khỏe có chiều cao vượt qua hai thước, lúc tách ra nhìn thì gương mặt đó dáng dấp đó đều man đến khiến cô chảy nước miếng, chỉ khi nào tiến đến cùng chỗ sờ nhau. . . . .
Thật xin lỗi, cô chỉ còn dư lại cảm giác cả người nổi da gà.
Cô thật sự không muốn cứ luôn giáng xuống hạn cuối của mình.
Nhìn sắc trời, Lý Mộ Tư bắt đầu thực tập leo núi, thuận tiện thử đào một ít rể cây