Khi Phụ Nữ Xuyên Đến Thế Giới Thú Nam

Khi Phụ Nữ Xuyên Đến Thế Giới Thú Nam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325580

Bình chọn: 9.5.00/10/558 lượt.

gầy mà mạnh mẽ và phần ngực trắng nõn lộ ra, khi hắn mang gương mặt ửng đỏ chạy thật nhanh về phía này, hai cái bắp đùi trắng trẻo luân phiên xuất hiện thiếu chút nữa lóe mù đôi mắt chó của Lý Mộ Tư, còn về mấy dấu vết đỏ thẫm mà "Người trưởng thành đều hiểu" trên khắp người càng làm cho Lý Mộ Tư im lặng vô cùng.

Mắt của hắn trừng thật tròn, dưới chân cả giầy cũng không kịp mang đã lộ vẻ mặt hưng phấn vọt tới: "Thế nào thế nào? Là có người không chịu nổi sao? Ai da da, là ông nào lợi hại như thế? Quá tuyệt vời!"

Cằm của Lý Mộ Tư cùm cụp một tiếng rớt xuống, cô nghiêng đầu ngó ngó Ma Da với vẻ mặt bình tĩnh chỉ có khóe miệng hơi run run, rồi lại ngó ngó Lạc Nhĩ chỉ sợ thiên hạ không loạn, chợt vô cùng hoài nghi. . . . Đây có thật là cùng cha mẹ sanh ra không? Sao lại khác biệt dữ vậy chứ?

Vào lúc này Lý Mộ Tư còn chưa biết, thật ra thì hai người kia nên tính là. . . . Cùng cha khác mẹ —— nếu như những giống cái này có thể được xem là mẹ.

Ở cái thế giới này, ở mỗi mùa mưa giống cái đều có quyền lợi lựa chọn bạn lữ, rõ rành rành, cũng đại biểu một giống cái có thể sinh con với những giống đực khác nhau. Mà, hết sức rõ ràng, giống cái ngay cả mình cũng chưa chắc nuôi sống được thì không có biện pháp nuôi sống nhiều đứa bé, cho nên, con của các người thú đều lớn lên bên cạnh cha. Bọn họ đúng là anh em, nhưng không nhất định có cùng một mẹ. Được rồi, từ mẹ này thật là. . . . . hơi quỷ dị. Nhưng không thể nghi ngờ, bên cạnh càng có nhiều đứa bé, thì càng chứng minh người thú đó có sức hấp dẫn, được nhiều giống cái để ý, đồng thời, cũng tỏ rõ cợ thể của hắn rất mạnh khỏe, có thể nuôi sống nhiều đứa bé.

Không biết từ lúc nào hai cánh tay của Mễ La đã ôm lấy đầu lăn một vòng rúc vào trong góc, cắn môi không dám khóc ra tiếng nào, khóc đến cả người đều run run. Dáng vẻ này, đừng nói mắt, cả người hắn đều bởi vì khóc ấm ức mà ửng hồng hết lên, vừa khóc còn vừa kêu thảm thiết: "Đừng ăn tôi! Đừng ăn tôi! Ô ô ô, ô ô ô ô, ô ô ô ô ưmh. . . ."

Mấy giống cái nhà họ Mễ nghe thấy tiếng thét chói tai của hắn liền chạy ra ngoài cũng vọt lại hết, làm ra cùng động tác ôm đầu ngồi chồm hổm khóc rống giống Mễ La. Ngay cả Mễ Nhã núp trong huyệt cũng bò ra ngoài, trong lòng run sợ nhìn toàn bộ giống đực đang có vẻ mặt ". . . . . .", cả người phát run, không biết làm sao.

Gấu đuôi ngắn Phí Lặc đang "như vậy. . . . như vậy. . . ." Lại bị cắt đứt giữa chừng lộ ra vẻ mặt xúi quẩy nhìn chằm chằm bọn giống cái nhát gan quá mức này, một hồi lâu, mới nặng nề quay mặt qua, nguýt nhìn giống đực gây họa: "Hứ! Trùng lớn, xem! Xem cậu đã làm ra chuyện gì?"

Giống đực có mái tóc ngắn màu vàng nâu là một con thú bò cạp có đuôi vô cùng âm độc, hắn là một trong hai con thú trùng tộc duy nhất ở bộ lạc Mộ Sắc, cho nên trong bộ lạc có không ít người thú ồn ào gọi hắn trùng lớn, nhưng tên thật của hắn là Ốc Mỗ (Worm). Nếu như ở quá khứ, một khi có người gọi loạn như vậy, hắn nhất định sẽ hung hăng đánh người kia, nói không chừng còn đâm người đó một phát, khiến cả người người kia cứng ngắc ngã xuống, nhưng bây giờ hắn hiển nhiên quên không để ý điểm này.

Gương mặt hung hăng của Ốc Mỗ suy sụp, cả hoa văn màu nâu vàng xinh đẹp trên người cũng ảm đạm đi. Hắn cũng muốn khóc cùng rồi, nhưng cuối cùng chỉ có thể vô hạn uất ức rống một tiếng: "Tôi. . . . Tôi đâu có làm gì đâu chứ!"

Sau đó hắn liền xoa mạnh mái tóc ngắn màu vàng nâu cho hả giận, ra vẻ tội nghiệp nhìn Mễ La, đáng tiếc, chỉ cần hắn đến gần thì những giống cái vô cùng nhát gan kia, sẽ lập tức đồng loạt phát ra một tiếng rít chói tai chỉnh tề, sau đó ôm đầu ngồi chồm hổm run lẩy bẩy. Lần này mấy bầu bạn mà giống cái Mễ tộc chọn trúng đều phẫn hận đến mức hận không được thể cắn Ốc Mễ một cái —— bất kỳ giống đực nào đều không thể trơ mắt nhìn giống cái của mình bị người khác khi dễ.

A Lạc dịu dàng giống như nước bắt đầu thử đến gần bọn giống cái nhát gan này, thấy bọn họ hình như không phải rất bài xích, mới thở phào nhẹ nhõm. Lý Mộ Tư cũng nhảy xuống từ trên đầu vai Ma Da, đi trấn an mấy giống cái hơi quỷ dị này với bọn Tát Tư.

Mễ La bị kinh sợ đầu tiên được bọn họ vây ở giữa, điều này làm cho bịn Lý Mộ Tư muốn đến gần hắn nhất định phải trấn an mấy người bị hoảng sợ ở vòng ngoài trước. Việc này thật không hề dễ dàng. Đến lúc tất cả kết thúc, Lý Mộ Tư nhìn cái đồng hồ dùng được dưới nước đeo ở trên tay, phát hiện tối hôm nay "Tiết mục" của các giống đực ít nhất phải giảm bớt một nửa.

Tát Tư chống hai chân đã ngồi đến tê đứng lên, Ân Lợi Nhĩ liền đỡ hắn, hắn hơi cứng đờ, sau đó gật đầu ra hiệu với Ân Lợi Nhĩ. Ân Lợi Nhĩ trước giờ luôn có vẻ mặt lạnh lùng như sát thủ lại lập tức vui mừng đến mức mắt sáng lên. Khiến Lý Mộ Tư nhìn trộm thấy phải âm thầm bật cười: các người thú thật là đáng yêu!

Về phần Lạc Nhĩ. . . . A, tên kia đã sớm bị Phí Lặc không kịp đợi gánh về ngay đầu tiên.

Mắt thấy Tát Tư sắp rời khỏi, Lý Mộ Tư suy nghĩ một chút, vẫn tiến lên kéo Tát Tư qua một bên, nhỏ giọng nói: "Tát Tư, lúc nãy hình như em. . . . em nói là hình như, có thấy trên đỉnh đầu Mễ La nhô ra một đôi lỗ t


XtGem Forum catalog