Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325504

Bình chọn: 9.00/10/550 lượt.

ông thể nén cơn giận, đôi mắt đỏ ngầu lãnh huyết. Hắn bước đến xiết tay nàng thật chặt.

- Hoàng Song Nhật Dương, nàng ngang nhiên lại dám nói những lời này trước mặt ta. Được! Nếu nàng không nhớ ta là ai thì ngay bây giờ ta sẽ cùng

nàng ôn lại.

Hắn ôm ngang thắt lưng nàng

hướng về phía căn phòng trước mặt. Nàng biết hắn tiếp theo sẽ làm gì nên không thể để chuyện này xảy ra nếu không nàng sẽ không thể cầm được

lòng mình. Thà là một mình nàng đau còn hơn liên lụy đến hắn, cách duy

nhất là khiến hắn chết tâm đối với nàng.

Nàng cố nén nỗi đau, hàm răng cắn chặt môi dưới tưởng như đã bật máu. Nàng

dồn nội lực chưởng vào ngực hắn sau đó đọc khẩu huyết gọi Bách Nhật thần kiếm. Một chưởng kia của nàng không nặng nhưng cũng khiến hắn bất ngờ

buông tay. Nàng nhanh chóng thoát khỏi vòng tay thân quen, tay cầm chặt

kiếm chỉ thẳng vào hắn.

- Ta nói lần cuối, nếu ngươi còn dám động vào ta thì ta tuyệt đối không tha cho ngươi.

Nói rồi nàng xoay người bước đi đến một căn phòng trống. Nàng đóng thật

chặt cửa để không ai nhìn thấy nước mắt nàng đang rơi. "Ta xin lỗi, ta

không thể liên lụy đến chàng, hãy quên ta đi".

Tim nàng đau đến không còn cảm giác, mị dược trong người vì nỗi đau của

nàng mà phát tác, tay nàng ôm chặt ngực đè nén cơn đau thấu tim gan,

miệng không cầm được mà phun ra một ngụm máu tươi. Nàng phải cố gắng đè

nén, không thể để chyện này xảy ra một lần nữa nếu không chắc chắn thời

gian còn lại sẽ không tới một tháng.

Hắn

vẫn đứng ngoài mặt không hề biểu hiện chút cảm xúc nào. Khi bất ngờ bị

trúng một chưởng của nàng hắn bị thổ huyết không ngừng. Hắn đang rất

đau, không phải vì đau vì bị thương mà đau vì nàng. Hắn đã vì nàng mà

đau khổ, vì nàng mà không màng đến nữ nhân khác trên đời, vậy mà khi gặp lại nàng lại đối với hắn vô tình lãnh khốc như vậy.

Thấy hắn bị thổ huyết Trương Phi và Triệu Tấn chạy vội vàng đến bên hắn. Cả

gia gia và Hỏa vương đều bất ngờ trước hành động kia của nàng, cho dù

trước đây không đội trời chung nhưng không đến nỗi vừa gặp lại đã động

tay chân chứ? Lãnh Tuyết tức giận chạy đến đạp bay cửa phòng nàng tay

cầm kiếm vung lên định chém vào nàng, vô tình để lộ ra chữ "sát" ở cánh

tay phải.

Nàng chợt cười thầm trong lòng

"Tốt, nếu đã tự mình xuất hiện thì ta khỏi mất công tìm kiếm, xem ra nơi này cũng không còn được an toàn".

Nàng tuyệt đối sẽ không tha cho người nào có ý định tổn hại đến hắn kể cả ả Lãnh Tuyết này.

Khi nàng luyện tập ở trong động sư phụ chỉ cho phép nàng đánh vào tử huyệt, một phát mất mạng kẻ thù. Vì trong vòng một canh giờ sau khi Sát Huyết

Hồn trận được khởi động nàng buộc phải tiêu diệt tất cả năm hộ pháp và

cả Tà Thần nếu không trận chắc chắn sẽ không thể phá.

Nàng lặng im quan sát Lãnh Tuyết, ả ta chắc chắn chính là Thổ hộ pháp cuả

Sát Huyết sơn trang, võ công cũng có phần cao hơn bốn tên còn lại. Hôm

nay nàng sẽ dạy cho ả một bài học, chỉ có điều muốn chết cũng không đơn

giản như vậy đâu, nàng chắc chắn sẽ khiến tất cả người của Sát Huyết sơn trang phải chịu kết cục bi thảm nhất nhưng không phải lúc này. Ả cần

phải sống để mà khởi động Sát Huyết hồn trận nữa chứ.

Tìm được tử huyệt của ả cũng không hề dễ, khi ả cố tình nâng cao kiếm lên

trên nàng đã tìm ra tử huyệt, ở chính giữa trung đòn trái cách mỏm tim

một thốn (tức độ rộng một ngón tay cái).

Lúc này nàng liền đọc khẩu huyết gọi Bách Nhật thần kiếm xuất hiện đâm về

phía ả, mục tiêu nhắm đến là vị trí cách tử huyệt 1cm. Ngay lúc kiếm gần chạm đến thì bị bàn tay ai ngăn cản. Là hắn, hắn lại đưa tay chặn lưỡi

kiếm của nàng.

- Nói! Vì sao nàng lại trở nên như vậy?

Không gian im lặng rồi tiếp tục im lặng, lặng đến mức một chiếc lá rơi cũng

làm tâm vỡ nát. Trầm mặc chờ đợi cho đến khi một giọng nói lạnh lùng

vang lên khiến mảnh không gian vỡ tung thành từng mảnh.

- Ta cảnh cáo lần cuối, không nên làm phiền ta nếu không ta sẽ không khách sáo.

Nàng quay lưng bước vào phòng, tâm lại hiện lên một cỗ đau như cắt. Nàng cố

gắng quên đi nỗi đau thể xác đang phải gánh chịu, nhưng cơn đau tinh

thần lại không thể nguôi ngoai, tâm nàng đang đau vì vết thương của hắn

lại do chính nàng gây ra.

Mị dược trong

người lại một lần nữa phát tác, máu từ trong miệng không ngừng chảy ra

hòa lẫn với máu của hắn còn đọng trên kiếm. Bách Nhật thần kiếm trên tay nàng đột nhiên vô hình trong không khí. Trước đây chỉ khi nàng đọc khẩu huyết thì bách nhật thần kiếm mới hiện hình, lúc đó nàng mới có thể cầm kiếm trong tay. Vậy mà bây giờ, ngay cả khi kiếm không hiện diện nàng

vẫn có thể điều khiển nó như bình thường. Hiện tượng này thật kỳ lạ.

"Bách Nhật Thần công song Phong Hỏa chưởng", có lẽ vì hắn là truyền nhân của

Phong Hỏa chưởng còn nàng là truyền nhân của Bách Nhật Thần công nên khi máu của nàng và hắn hòa quyện đã đánh thức Bách Nhật thần kiếm thức dậy thật sự.

Gia gia lặng người trong giây lát rồi cũng trở lại bình thường.

- Tam đệ thứ lỗi, xú nha đầu này tính tình kỳ quái đệ bỏ quá cho.

Có lẽ vì đã quen với tính tình kỳ quái của Nhật Dương lúc nhỏ nên Hỏa vương cũng không l


XtGem Forum catalog