Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325305

Bình chọn: 7.5.00/10/530 lượt.

với dáng bộ khẩn trương.

- Đại tỉ, Ngọc quý phi mời người đến Phụng Hoàn cung thưởng thức hoa quỳnh nở. Nghe nói hoàng thượng cũng đang ở đó.

Nếu bình thường chỉ đến ngắm hoa quỳnh thì chắc chắn nàng sẽ không đi, nàng không rảnh rỗi đến mức làm mấy cái việc nhàm chán như thế, nhưng mà hắn đang ở đó. Hắn hôm nay đến trễ là vì đang ở cùng ả Ngọc quý phi ngắm hoa quỳnh nở sao?

- Ả ta dám bày trò gì nữa. Tiểu Yến, em mau cùng ta đến Phụng Hoàn cung.

Nàng tâm tình không tốt, lại dám bày trò vào lúc này quả thật to gan, hôm nay nàng phải xem ả ta còn có bộ dạng gì chưa lộ ra. Lại còn tên hoàng đế đó nữa, nếu hắn dám làm chuyện có lỗi với nàng thì nàng tuyệt đối không tha thứ cho hắn.

Phụng Hoàn cung.

- Hoàng thượng, đã rất lâu rồi người chưa đến thăm thần thiếp, người ta thực sự rất nhớ chàng nha.

Ngọc quý phi mặc trên người bộ đồ màu đỏ chói được làm bằng vải voan mỏng ôm sát phía trên lộ ra đường cong tuyệt mỹ. Cổ áo khoét rộng càng khiến cảnh xuân thoắt ẩn thoắt hiện đến mê người. Xem ra hôm nay Ngọc Quý phi nhất định muốn quăng mồi bắt cá lớn đây. Ả ta uốn éo thân mình như con rắn vươn hai tay vòng qua thắt lưng ôm chặt hắn. Hắn vẫn im lặng để nàng ta diễn trò. Một cơn gió lạnh thổi qua khiến bộ y phục mỏng manh dễ vỡ của ả tung bay phất phơ. Bây giờ đang là giữa mùa thu tiết trời cũng đã xe lạnh, vì vậy ả không cầm được mà xuýt xoa kêu lạnh. Hắn vẫn giữ một mảnh im lặng trầm ngâm tháo chiếc áo choàng của mình khoác lên cho giai nhân mỹ lệ trước mặt.

Cảm nhận được phản ứng của hắn có chút thay đổi khiến tâm tình ả mừng rỡ càng được đà lấn tới. Ả vẫn tiếp tục ôm chặt hắn rồi chủ động nhón chân lên hôn nhẹ lên bờ môi của hắn. Hắn đứng im mấy giây rồi vội né tránh rời khỏi bờ môi của nàng ta, giai nhân trước mặt vì bị khước từ mà hai má tuyết trắng đã trở nên đỏ ửng mang theo chút ngại ngùng.

- Hoàng thượng......

- Ái phi đã say rồi, người đâu mau đưa Ngọc quý phi về phòng nghỉ ngơi.

Giây phút hắn đưa tay khoác áo choàng cho ả rồi bị ả chủ động hôn cũng là lúc nàng vừa bước vào đến hoa viên. Tất cả đều lọt vào tầm mắt của nàng. Tên hoàng đế đáng ghét, ngươi được lắm, ngang nhiên dám đến đây tình chàng ý thiếp với ả, ta coi như cả đời này sáng suốt lại bị ngươi lừa gạt trắng trợn như vậy. Nàng toan quay lưng bước đi nhưng trong tích tắc lại thay đổi chủ ý. Một thân bạch y nhẹ nhàng tiến dần về phía hai con người trước mặt kia, ngay cả Tiểu Yến đi theo nàng cũng bất ngờ một phen, đại tỉ tính làm gì?

- Hoàng hậu giá đáo.

Tiếng của Tiểu Yến vang lên phá tan bầu không khí quỷ dị trong hoa viên, Ngọc quý phi đang nằm trong vòng tay hắn thấy nàng đến vội vàng cất giọng lả lướt.

- Tỉ tỉ đến mà muội muội không ra tiếp đón được quả là thất lễ, mong tỉ tỉ rộng lượng bỏ qua. Hoàng thượng, cũng là tại chàng hư quá nên thiếp mới đắc tội với hoàng hậu tỉ tỉ a.

Nàng muốn nhổ vào mặt ả ta vài bãi nước bọt cho bõ ghét, có cần thiết ẹo đến mức vậy không? Mục đích của nàng khi bước vào đây là gì nàng biết rõ, vì vậy ả ta tuyệt đối không có tư cách ngăn cản nàng.

- Hôm nay bổn cung vốn là muốn đến đây ngắm hoa quỳnh nở cùng Ngọc quý phi nhưng thật không ngờ đã lỡ tay phá hỏng chuyện tốt của muội muội và hoàng thượng. Bổn cung quả thật phải có lời khen, hoa quỳnh đúng là quốc sắc thiên hương nhưng so với Ngọc quý phi e rằng còn thua xa, nhân gian nói quả không sai trai anh hùng gái thuyền quyên quả thật là xứng đôi.

Vừa nói nàng vừa quét mắt qua nam nhân đứng đối diện nãy giờ không lên tiếng. "Sao ngươi lại im lặng, hay là ăn cắp bị bắt quả tang nên đành phải câm miệng."

- Hoàng thượng, người thấy chưa, bị hoàng hậu tỉ tỉ bắt gặp người ta quả thật rất ngại ngùng a, tất cả là tại tật hư của chàng đó.

Ả ta lại vẫn cái bộ dáng như mất xương sống bám sát vào ngực hắn. Nhìn thấy cảnh tượng này cũng không hề làm nàng thay đổi thái độ.

Thái độ nàng bình tĩnh đến lạ, không hề mang chút tức giận, không bi ai, không thống khổ. Nhưng mà dạng biểu tình này của nàng càng làm hắn thấy sợ, hắn có một dự cảm chẳng lành. Hắn chỉ một biểu cảm duy nhất là im lặng và im lặng, "Dương nhi, sau khi về Trúc Mai điện ta nhất định sẽ giải thích cho nàng, nàng ngàn vạn lần không nên tin lời Ngọc quý phi nói. Vì để Ngọc quý phi lộ diện ta không còn cách nào khác đành phải làm nàng đau lòng".

Gió lạnh tiếp tục thổi qua nhưng sao có thể so với giá lạnh của lòng người, nàng nhắm mắt hít một hơi dài cảm nhận thật sâu luồng không khí có phần sát khí này. "Không đúng, có một người võ công thâm hậu đang núp gần đây, trên người hắn tỏa ra sát khí nặng nề. Tên hoàng đế này võ công cao như vậy chẳng lẽ lại không nhận ra, hay là vì bị mê luyến sắc đẹp nên tâm trí trở nên mơ hồ". Hít thêm một luồng hơi nữa nàng cẩn trọng phân tích những gì ngửi thấy, kẻ địch quả thật tính toán rất kỹ, muốn mượn mùi thơm của hoa quỳnh để che dấu đi tất cả nhưng chúng đã tính toán sai một bước đó chính là nàng là một sát thủ hiện đại đương nhiên khứu giác cũng rất nhạy bén, cho dù trong không khí nồng nặc mùi hoa quỳnh nhưng nàng vẫn có thể nhận ra có mùi của Tiêu Cốt


Teya Salat