XtGem Forum catalog
Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326042

Bình chọn: 9.00/10/604 lượt.

n hạ xuống, nữ nhân trong kiệu chầm chậm bước ra.

Xuất hiện trước mặt họ là một nữ nhân dung nhan diễm lệ, khí chất quyền quý toát ra khiến người ta phải nể phục vài phần. Và một điều không thể tin nổi, bà ta rất giống một người.... Từ khi bà ta xuất hiện, lão hoang đồng không giấu nổi vẻ ngỡ ngàng, miệng chủ động thốt lên.

- Lục Ngọc, ngươi....không phải ngươi đã lâm bệnh nặng qua đời mười ba năm trước rồi sao?

Biểu tình của Lão hoang đồng chứng tỏ rằng lão đã từng quen biết người phụ nữ này. Tất cả ánh mắt đổ dồn trên người lão như để tìm kiếm một câu trả lời thích đáng. Lão cũng hiểu mọi người cần phải biết chân tướng chuyện này vì vậy chủ động nói ra thân phận của bà ta.

- Đây là Lạp Lan Lục Ngọc, quận chúa Minh Nguyệt quốc cũng chính là mẫu thân của xú nha đầu.

Chả trách bà ta lại giống nàng đến vậy. Cũng chỉ có mẫu thân mới có ý nghĩ đến đây mang nữ nhi của mình đi. Nhưng nương tử là của riêng hắn, hắn tuyệt đối không cho phép ai mang nàng rời đi, kể cả mẫu thân nàng!

Bà ta bước đến bên cạnh nàng, đôi tay vuốt nhẹ lên mái tóc mềm mại xõa dài trên mặt băng rồi lại lần nữa chạm lên gò mà lạnh lẽo của nàng. Một cỗ chua xót trào dâng, đôi mắt bà ta ngấn lệ buồn. Trong ánh mắt ấy có biết bao tình yêu, tình thương và cả chút hối hận.

- Dương nhi, mẫu thân đến đón con đây, chúng ta trở về nhà nào.

Hắn trừng mắt nhìn bà ta, con ngươi sâu hun hút tỏa ra hàn khí thấu xương. Hắn không quan tâm bà ta là ai, chỉ biết bà ta đang muốn cướp nàng từ tay hắn. Hôm nay hắn thà chết chứ không đê nàng rời khỏi đây nửa bước.

- Bà buông tay ra, không được phép mang nương tử của ta đi!

Tả, Hữu hộ pháp chứng kiến chủ tử bị hắn mạo phạm liền rút kiếm trong bao hướng phía hắn tấn công. Từ trước đến giờ những kẻ mạo phạm chủ tử đều trở thành oan hồn dưới trường kiếm của họ. Hôm nay e rằng sẽ lại có thêm một oan hồn nữa.

- Ngươi dám to gan mạo phạm chủ tử, thật đáng tội chết!

Hoàng thượng bị hắc y nhân tấn công, Trương Phi và Triệu Tấn cũng không thể làm ngơ. Hai người cùng rút binh khí toan đánh trả lại, từ bao giờ có kẻ to gan dám động thủ với hoàng thượng chứ.

Nhận thấy tình hình không ổn Lão hoang đồng vội vàng lên tiếng ngăn cản, buộc mọi người đều phải thu binh khí lại.

- Dừng tay, đều là người nhà cả. Lục Ngọc, vừa nãy ta nghe hai vị hộ pháp nhắc đến cái gì Điệp Tôn Nhất Sinh, ta nghe không hiểu.

- Điệp Tôn Nhất Sinh chính là vết bớt hình cánh bướm bên tay trái của Dương nhi. Nó là ấn ký tượng trưng cho thân phận hoàng tộc của Minh Nguyệt quốc. Sở dĩ có tên Điệp Tôn Nhất Sinh là vì nó có thể giúp chủ nhân của nó sống lại một lần. Chính vì Điệp Tôn Nhất Sinh trên người Dương nhi được kích hoạt nên ta mới có thể tìm tới tận đây. Các người không thể bảo hộ nữ nhi của ta, vì vậy ta sẽ mang nó đi, như vậy cả đời nó sẽ không thể gặp nguy hiểm nữa.

Bà ta vừa nói Điệp Tôn Nhất Sinh có thể giúp nàng sống lại một lần. "Tốt quá rồi, thực sự quá tốt rồi! Nương tử, chúng ta lại có thể chung sống cạnh nhau rồi". Hắn hạnh phúc tựa một kẻ mù lòa tìm được ánh sáng, thứ ánh sáng ấy đẹp đẽ biết bao, quý giá biết bao. Hắn vô thức mỉm cười rồi đặt một nụ hôn thật nhẹ lên trán nàng, trao từng cử chỉ nhẹ nhàng chứa chan tình cảm của một gã ngốc si tình.

- Nương tử, nàng có nghe thấy không, chúng ta sắp được ở cạnh nhau rồi.

- Ta không cho phép Dương nhi ở lại, ngươi và cả phụ thân của nó đều không có khả năng bảo hộ tốt cho nó. Nể tình ngươi thật lòng yêu Dương nhi, ta sẽ không làm ngươi bị thương. Mau tránh ra đi! Tả, Hữu hộ pháp, mau chóng mang quận chúa về.

Tả, Hữu hộ pháp tuân mệnh bước đến gần giường hàn băng, tuy nhiên lại gặp phải sự cản trở của những người kia. Bọn họ đã sớm cầm kiếm hướng về hai hắc y nhân trước mặt. Hoàng thượng si tình với hoàng hậu như vậy, nếu thực sự hoàng hậu bị mang đi mất thì người sao chịu nổi đả kích lần này.

- Bọn ta không thể để hoàng hậu nương nương đi theo các ngươi!

Tiếng binh khí giao nhau giữa hai bên làm thành những tiếng "leng keng" liên hồi. Tả, Hữu hộ pháp võ công quả thực cao cường, từng đòn đánh ra đích thực rất chuẩn xác. Chẳng mấy chốc cả Trương Phi, Triệu Tấn đã bị đánh văng ra xa. Lúc này hai hắc y nhân đã tiến đến gần bên hắn, định xuống tay tấn công.

- Lục Ngọc, ngươi không thể mang xú nha đầu đi!

- Vì sao ta không thể, chỉ có ta mới có đủ khả năng bảo hộ cho nữ nhi của mình.

- Nhất định không được, bởi vì....mị dược của Vạn Trùng Hoa quốc....ngày mai chính là ngày cuối cùng....dược sẽ phát tác....Điệp Tôn Nhất Sinh cùng lắm chỉ có thể cứu mạng xú nha đầu một lần, tuyệt đối không thể có lần hai.

Bà ta sững sờ lùi về sau vài bước, có vẻ như hung tin vừa rồi vượt quá tầm kiểm soát và khả năng chịu đựng của một mẫu thân như bà. Nước mắt một lần nữa tuôn rơi, bà ta dùng tay giữ chặt miệng để bản thân không cất lên tiếng khóc nức. Nữ nhi bé bỏng của bà sao lại chịu nhiều khổ đau đến vậy, kiếp trước bà đã làm sai điều gì để rồi ông trời lại trách phạt trên người nó. Mị dược của Vạn Trùng Hoa quốc, không thể giải, không thể giải!!!

..................................

Chứ