Polaroid
Kết Hôn Rồi Yêu

Kết Hôn Rồi Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323185

Bình chọn: 9.00/10/318 lượt.

nh không có kinh nghiệm, nhưng mà anh sẽ cố gắng

làm một người chồng tốt, đối xử tốt với vợ mình, cho cô ấy tất cả những

gì cô ấy muốn, hơn nữa lại... trung thành."

m sắc của hắn thật rất êm tai, rất thoải mái, lời nói ra, cũng giống

như những nốt nhạc trầm, làm xúc động lôi cuốn người nghe, cô cảm thấy

mình khó thở, cảm thấy cả người nhũn ra, mất hết khí lực.

Qua thật lâu, cô mới có thể từ từ có thể nói chuyện: "Tại sao, tại sao chọn em?"

Cô tin tưởng, với điều kiện của Trình Dịch Dương, muốn tìm một người

vợ tốt cũng không phải là việc khó, tại sao hắn phải chọn cô? Đã biết

rất rõ ràng, giữa cô và hắn không có tình cảm mà.

"Năm nay anh hai mươi chín tuổi, đã đến tuổi suy tính chuyện kết

hôn." Trầm mặc một hội, ánh mắt hắn phức tạp nói tiếp: "Hơn nữa, anh tin tưởng, em sẽ là một người vợ vô cùng tốt."

"Em cái gì cũng biết, nấu cơm, còn có việc nhà, những thứ này đều không biết làm."

"Anh sẽ làm."

"Em có đam mê, lại ưa thích náo nhiệt, đối với chuyện gì cũng chỉ hứng thú được ba phút."

"Không sao, sau khi kết hôn, em thích làm gì tùy theo ý thích của em."

"Ít nhất trong vòng năm năm, em chưa muốn sinh con."

"Cái này không vội."

"Như vậy, em không hiểu, anh lấy em rốt cuộc là vì cái gì?" Cô hoàn

toàn không có khả năng làm vợ hiền, thật ra thì ngay cả kết hôn cũng

chưa từng nghĩ, coi như cùng Kling cô cũng chỉ là đáp ứng đính hôn

trước, còn kết hôn phải bàn lại. Mà Trình Dịch Dương đột nhiên liền trực tiếp đề nghị kết hôn với cô, cô quá kinh ngạc.

Hắn nghiêm túc nhìn cô, bên trong đôi mắt là sắc thái gì đó cô không hiểu, vừa thần bí lại khiếp người.

"Thẩm Kiều, anh cưới em, chỉ bởi vì anh muốn cưới, hiểu chưa?"

"Oh." Bị lời nói của hắn làm rung động, cô cúi đầu, trong lòng cảm thấy vô cùng phức tạp.

"Muốn kết hôn với em, là anh thật nghiêm túc, vô cùng nghiêm túc."

Giọng trong trầm thấp, có cảm xúc gì đó mà cô không hiểu nhưng lại khiến cho cô kinh hãi.

"..."

Cô hiểu hắn thật sự muốn kết hôn với cô, không phải nói giỡn, cũng

không phải bởi vì lời nói lúc nay của cô. Mặc dù cô không hiểu vì sao

hắn lựa chọn cô nhưng đối với đề nghị của hắn, cô biết là hắn nghiêm

túc.

"Em có thể suy tính một chút." Giọng nói của hắn bình thản, không có gợn sóng.

Ôm gối mềm mại trước mặt chà vào lớp da thịt nhẵn nhụi, cảm xúc phập phồng, cực kỳ lâu sau cô vẫn không mở miệng.

Mà hắn, cũng lẳng lặng ngồi ở chỗ đó, không có thúc giục, cũng không nghĩ tới, hôm nay cô có thể cho hắn đáp án.

Một phút, hai phút, nửa giờ cứ như vậy trôi qua.

"Em hi vọng chồng của mình là một người đàn ông nguyện đem thời gian

và công sức đặt ở gia đình. Người đó phải biết nấu ăn ngon, có thể lau

sàn nhà đến khi không còn nhiễm một hạt bụi, sắp xếp đồ đạc trong nhà

gọn gàng, nếu không có lý do đặc biệt mỗi đêm đều phải về nhà ăn cơm với em, ăn xong còn phải tản bộ với em, buổi tối cùng nhau ngồi trên ghế

sofa xem tivi nói chuyện phiếm. Người đó phải có tính nhẫn nại vô hạn

với em, nguyện ý nghe lời nói của em, sẽ không thúc giục em, hạn chế em, để cho em làm việc em thích, sẽ không tùy tiện hoài nghi em, phải tín

nhiệm em." (xin lỗi chị nhưng đàn ông như thế tuyệt chủng từ lâu rồi.)

Tình yêu là cái gì đây? Tình yêu là khổ não, là đau đớn, là vô tận

thương tâm và đầy nghi ngờ trong lòng, có lẽ hắn nói đúng, tìm một người mình yêu, không bằng tìm một người sẽ vĩnh viễn không bao giờ phản bội

mình, không cần thích nhiều, chỉ cần làm một người chồng tốt có thể làm

được tất cả, coi như là hoàn mỹ.

Cô mệt mỏi, lần này là thật sự bị thương và mệt mỏi thực sự. Bởi vì

dung mạo, đem đến cho cô vô số theo đuổi, vô số hư vinh, nhưng cũng mang đến rất nhiều đau đớn. Đường tình ghập nghềnh, trải qua nhiều năm như

vậy, lần này đối với tình yêu cô xem như thất vọng muốn rút lui.

Hắn an tĩnh nghe, không ngắt lời.

"Em muốn phát triển sự nghiệp của mình cho nên trong một thời gian

dài em không tính sinh con, quan tâm tới gia đình sẽ không nhiều nhưng

lại yêu cầu chồng mình như vậy, anh vẫn nguyện ý cưới em sao? "Cô ngẩng

đầu lên nhìn hắn.

"Thẩm Kiều, em nên biết, anh là một người không dễ dàng nói lời cam

đoan với người khác, một khi đáp ứng liền nhất định sẽ làm được."

"Em muốn hôn nhân, chính là một đời một thế, không bao giờ rời bỏ."

Mười ngón tay của hắn đan vào nhau: "Để anh nghiêm túc trả lời em,

anh nguyện ý cưới em, hơn nữa, đều có thể làm được yêu cầu của em."

Cô động lòng.

Giờ khắc này, cô không biết nơi nào hoặc là lời nào của hắn đã đả

động cô, động lòng bởi lời hắn hứa hẹn, hay động lòng vì hắn đã chấp

nhận tất cả. Cô cắn môi, hàm răng trắng noãn chỉnh tề cắn môi mềm tươi

như cánh hoa trắng bệch, ánh mắt trong suốt, cực kỳ lâu rốt cuộc nói,

"Trình Dịch Dương, em nguyện ý kết hôn với anh."

Để cho cô thử một chút đi, hôn nhân lấy cam kết làm cơ sở, có thể vững bền hơn so với lấy tình yêu làm nền tảng hay không.

Toàn bộ người Đài Loan đều biết, đối với hôn lễ, ở Miền Nam coi trọng nhất là nghi thức quy củ, cũng phức tạp nhất và nhiều hạn chế nhất, cho nên hôn lễ của hai người cũng không ngoại l