Kết Hôn Rồi Yêu

Kết Hôn Rồi Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323293

Bình chọn: 8.5.00/10/329 lượt.

ệ.

Thẩm gia vô cùng coi trọng lễ nghi, mà Trình gia, mặc dù không phải

là nhà đại phú quý, nhưng các thế hệ vẫn sống ở đây nên cũng thuần miền

Nam, đối với kết hôn, cũng cho rằng là chuyện lớn nhất trong đời, không

thể qua loa.

Vì vậy, hôn lễ của Trình Dịch Dương và Thẩm Kiều, thật là rất mệt mỏi, rất khổ cực, cũng rất nghiêm túc.

Tiệc cơ động (ai đến trước thì ăn trước) toàn bộ ba ngày ba đêm, tất

cả người than bạn bè đều trình diện, hai nhà đều sống theo kiểu truyền

thống, bất luận bản thânThẩm Kiều có phóng khoáng, tân tiến đến cỡ nào,

nhưng đây là miền Nam, hôn lễ của cô tất nhiên là theo kiểu truyền thống Trung Quốc.

Lần đầu tiên trong đời mặc áo cưới truyền thống màu đỏ, đường may

hạng nhất, tơ lụa xinh đẹp. Một đóa hoa mẫu đơn to tinh tế được thêu chỉ vàng trên áo, thật là bộ áo cưới đẹp đẽ, vừa vặn với người cô, làm nổi

bật lên những ưu thế trên vóc người cô. Cái áo ôm trọn bộ ngực đầy đặn,

làm nổi lên vòng eo nhỏ nhắn như nhành liễu chưa đầy một nắm tay, đôi

chân thẳng tắp, mang giày cao gót nhỏ, tuy cổ điển nhưng khí chất cuồng

dã không thể kìm nén được, vẻ đẹp của cô khiến cho người mở mắt không

ra.

Trước kia người ta nói, khi mặc áo cưới, yêu cầu đối với dáng người là cao nhất, lời này thật là tương đối có đạo lý.

Mái tóc quăn của cô được búi thành một búi xinh đẹp, vì cô phản đối

kịch liệt nên không đeo cả đầu hoa đáng sợ mà chỉ dùng một dây trân châu cài lên, nhưng phong thái của cô dù thế nào cũng không giấu được. Cô

vừa đi ra ngoài, mọi người đã nhìn chăm chú.

Đợi mọi người khôi phục lại tinh thần, những người đàn ông liền lớn

tiếng true chọc Trình Dịch Dương, nói hắn cưới được một người vợ xinh

đẹp như vậy thật là có phúc, mà phụ nữ thì ánh mắt phức tạp, không biết

nên nói là hâm mộ hay ghen tỵ.

Mà Trình Dịch Dương vẫn là mang theo nụ cười thản nhiên, hàn huyên với mọi người, lễ độ và hơn nữa có chừng mực.

Bị nhiều người chăm chú nhìn, Thẩm Kiều cũng có thể trấn định tự

nhiên, dù sao, từ nhỏ đến lớn, bởi vì dung mạo mình, cô cũng đã quen với việc bị chú ý, nhưng mà tới hôm nay, cô phát hiện mình có chút không

chịu nổi ánh mắt của Trình Dịch Dương.

Ánh mắt của hắn, vốn đặc biệt đen nhánh, mà hôm nay thêm thâm thúy

phát sáng, ánh mắt hắn nhìn cô nghiêm túc hơn nữa nóng bỏng, ánh mắt

sáng quắc, cô thậm chí khoa trương đến mức cảm thấy ánh mắt hắn mang

theo nhiệt độ, cái loại nhiệt độ đó sẽ thiêu đốt cô làm cho cô cúi đầu

không dám nhìn.

Mời rượu, mỉm cười suốt cả ngày, bộ mặt của cô cũng sắp cứng đờ, tửu

lượng khá hơn nữa, có pha nhiều nước hơn nữa, cô cũng sắp chịu không

nổi, thay ba bộ lễ phục, chân đứng cũng mau tê rần. Ban đầu, nên lén đi

đăng ký thì hơn, hiện tại làm như thế này thật là mệt chết người, muốn

đòi mạng.

Mười tiếng trôi qua, tuy quen đi giày cao gót nhưng Thẩm Kiều đã thấy bắp chân đau nhức đến rút gân, thắt lưng run run đứng bên cạnh Tình

Dịch Dương cầm ly rượu. Một bàn toàn đàn ông, nghe nói đều là đồng

nghiệp của hắn, mỗi một người đều là thân thể cường tráng, bộ dạng cao

lớn uy mãnh, bây giờ là như thế nào vậy, làm Kiểm sát còn phải chọn vóc

người sao?

"A Dương, cuối cùng thì tên tiểu tử như cậu cũng làm được rồi, âm

thầm cưới được vợ xinh đẹp như vậy." Một tên mắt đào hoa cười, vỗ vỗ bả

vai Trình Dịch Dương, trong giọng nói nồng đậm đắc ý trêu chọc: "Khó

trách ban đầu nhiều người nói muốn giới thiệu cho cậu, cậu đều cự tuyệt, ngay cả Tư Đồ..."

"Phương Nhĩ Chính, nếu như mà mình không có nhớ lầm, hôm nay hình như là cậu đang làm nhiệm vụ." Trình Dịch Dương nhàn nhạt cắt đứt lời của

hắn.

"Yên tâm, yên tâm, toàn bộ trấn người nào không biết hôm nay là ngày

Trình Đại Kiểm sát Trưởng của chúng ta thành thân, không có việc gì cũng sẽ chạy tới uống rượu dính chút khí mừng, ngay cả côn đồ trấn trên đều

nói mấy ngày nay nhất định phải cho Kiểm sát Trưởng Trình mặt mũi,không

làm khó chuyện gì, cho nên việc mình tới nơi này hoàn toàn không có ảnh

hưởng." Phương Nhĩ Chính cười.

Thẩm Kiều phát hiện Phương Nhĩ Chính cười khóe mắt có mấy nếp nhăn mờ làm cho khuôn mặt tuấn tú của hắn mang mấy phần trẻ con ngây thơ. Người đàn ông này nhất định là cười vô cùng đáng yêu.

"Thẩm Kiều, đây là tiểu đội trưởng đồn cảnh sát ở trấn trên, Phương Nhĩ Chính." Trình Dịch Dương khẽ nắm vai cô giới thiệu.

Bàn tay theo lưng cô đi xuống, cánh tay mạnh mẽ đỡ hông, giảm bớt áp

lực của chân khiến cho cô len lén thở phào một cái, sau đó, mềm mại cười một tiếng, "Phương đội trưởng, cảm ơn anh đã đến."

Nhất thời bốn phía kinh diễm, tất cả mọi người nhìn cô nở nụ cười

rạng rỡ cảm thán không thôi, cái tên Trình Dịch Dương này chỉ có ăn ba

bát cơm công, thế mà cưới được một mỹ nhân như hoa như ngọc về làm vợ.

"Ha ha, về sau sẽ phải gọi cô là chị dâu rồi, chị dâu, cô nhớ phải

chăm sóc Trình kiểm sát của chúng tôi thật nhiều đó nha." Phương Nhĩ

Chính mập mờ nhíu mày làm những người ngồi cùng bàn khác ồn ào lên.

"Chỉ sợ chưa kịp chiếu cố, A Dương đã không chịu nổi."

"A Dương, sau này cậu bắt tội phạm sợ rằng không dễ dàng như thế, bởi vì chân sẽ nhũn


Polly po-cket