Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Kết Hôn - Ly Hôn

Kết Hôn - Ly Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324842

Bình chọn: 9.00/10/484 lượt.

cậu nói gì kìa, làm gì có chuyện đó?

- Vậy tôi đến làm khách nhé, cậu không ngại

chứ?

- Không ngại, hoan nghênh cậu đến đây!

- Ha ha, tôi đùa đấy. Có điều, tôi nói thật với

cậu, gần đây tối rất muốn làm kinh doanh nhưng không biết kinh doanh gì

bây giờ? Vì vậy mới nhờ cậu chỉ bảo cho!

- Làm gì mà khách sáo thế? Có rảnh thì qua

đây chơi đi! – Trương Manh đề nghị.

- Được thôi!

Đến giờ hẹn, Văn Bác đến thẳng cửa hàng của

Trương Manh. Cửa hàng của cô nằm ở trên con phố đi bộ sầm uất nhất

thành phố, nghe nói mỗi năm có thể kiếm được hơn ba triệu tệ. Nếu

một năm là ba triệu tệ, vậy thì mỗi tháng là gần ba trăm nghìn tệ,

mỗi ngày là mười nghìn tệ. Xem ra kiếm tiền tương đối nhanh, nếu như

chỉ dựa vào đi làm, mỗi tháng kiếm được mười nghìn tệ, một năm mới

được có 120 nghìn tệ, vậy thì biết đến bao giờ mới mua được nhà,

được xe?

Văn Bác đến cửa hàng của Trương Manh đúng lúc

cô đang tiếp đón khách hàng. Vừa nhìn thấy Văn Bác, cô lập tức

nhường chỗ. Văn Bác nói:

- Cậu cứ làm việc đi, đừng khách sáo, tôi đứng

bên cạnh chờ cậu cũng được!

Trương Manh nói:

- Cậu cứ ngồi xuống đi, tôi làm xong việc sẽ

đến nói chuyện cùng cậu.

Văn Bác ngồi không cũng thấy hơi chán liền với

tay lấy một cuốn tạp chí ở trên bàn. Một lát sau, Trương Manh làm

xong việc liền chạy tới trò chuyện với anh. Hai người đang nói chuyện

hào hứng thì có một vị khách bước vào cửa hàng. Vị khách này

không ai khác chính là Ngô Liễu, bạn thân của Y Đồng. Ngô Liễu vừa

nhìn thấy Văn Bác nói chuyện vui vẻ với Trương Manh liền lập tức gọi

điện cho Y Đồng, đương nhiên là cô ta phải thêm mắm dặm muối cho câu

chuyện thêm phần gay cấn rồi.

Đúng là oan gia ngõ hep, đi đến đâu cũng đụng

mặt. Lúc Ngô Liễu bước vào, Văn Bác không nhìn thấy cô ta, bởi lúc

ấy đang nói chuyện sôi nổi với Trương Manh, hoàn toàn không chú ý đến

khách hàng xung quanh, hơn nữa Trương Manh lại không quen biết Ngô Liễu,

không biết Ngô Liễu và vợ Văn Bác có quan hệ gì, vì vậy lần này

đúng là rắc rối to. Y Đồng nhận được mật báo của bạn thân, lửa

giận bốc lên ngùn ngụt. Cái gì? Tôi đã mang bầu đến năm tháng rồi

mà anh còn dám đi tán gái à?

Y Đồng vô cùng nhạy cảm với việc chồng gặp gỡ

người phụ nữ khác. Chỉ cần Văn Bác tiếp xúc với người khác phái,

hơn nữa không chịu nói trước cho cô biết là cô lập tức cảm thấy có

vấn đề. Vì vậy, việc Văn Bác gặp gỡ Trương Manh chẳng khác gì chọc

vào tổ ong vò vẽ.

Y Đồng nhận được mật báo của cô bạn thân liền

lập tức cùng mẹ lao đến cửa hàng quần áo của Ngô Liễu. Y Đồng

chính mắt nhìn thấy Văn Bác đang nói chuyện với Trương Manh. Cô tức

điên lên, xông vào cửa hàng, chửi bới:

- Mày là đồ tiện nhân, còn nói không quyến rũ

chồng tao à? Lần này tao bắt được tận tay rồi nhé, còn dám chối

cãi nữa không?

Trương Manh đang nói chuyện với Văn Bác, đột

nhiên Y Đồng xông vào khiến cô giật nảy người, không ngờ vợ anh lại

theo đến đây. Điều này khiến Trương Manh thấy rất bất ngờ, cô sững

người vì kinh ngạc.

- Chúng mày thật là đồ mặt dày, nói chuyện

vui vẻ gớm nhỉ! – Y đồng chửi rủa.

- Em đừng hiểu nhầm, anh chỉ đang bàn chuyện

làm ăn với bạn cũ thôi! – Văn Bác giải thích.

- Đừng có giả bộ nữa, tôi biết hai người đã

thân thiết với nhau từ hồi học đại học rồi, giờ “ngó gãy tơ vương”

chứ gì?

- Em chớ có nói bừa! Đây là một sự hiểu nhầm

rồi! – Văn Bác nói.

- Sao lần nào anh cũng nói là hiểu nhầm? Làm

gì có nhiều hiểu nhầm như thế chứ? – Y Đồng gào lên.

- Mày đã kết hôn rồi, đã có vợ rồi, là người

có gia đình rồi, sao còn lén vợ đi trêu hoa ghẹo nguyệt thế hả? Mày

không có lấy một chút trách nhiệm nào, mày có còn là một thằng

đàn ông không hả? – Mẹ y đồng chỉ vào mặt Văn Bác mà nhiếc móc.

- Tôi nói cho cô biết, nếu như tôi với cô ấy mà

có quan hệ thì đã sớm nảy sinh từ thời học đại học rồi, sao còn

lấy cô chứ? Cô không dùng óc suy nghĩ à? Đầu cô là óc lợn à? – Văn

Bác tức tối nói.

Cửa hàng bị Y Đồng đến làm loạn, khách hàng

thấy cãi vã nên lần lượt bỏ đi hết, gây ảnh hưởng lớn đến chuyện

kinh doanh của Trương Manh. Văn Bác sợ chuyện to ra nên liên tục làm công

tác tư tưởng cho Y Đồng, bảo cô về nhà nói chuyện nhưng Y Đồng nào

có chịu nghe? Khó khăn lắm mới có cơ hội bắt được tận tay, cô phải

làm ầm ĩ lên cho đã!

Văn Bác bất lực, đành phải chỉ tay lên trời mà

thề:

- Nếu như tôi với Trương Manh mà làm chuyện vụng

trộm thì sét đánh