
Hắn nhìn hai gò má đỏ ửng của nàng rồi nói: “Em đi thay quần áo và trang sức đi, tôi chờ em ở cửa ra của bãi đậu xe.”
Mạc Vũ Thường ngơ ngác gật đầu, nhìn theo hắn rời khỏi studio rồi mới đi về phòng thay đồ.
Mây mưa đã qua, Mạc Vũ Thường vẫn run nhè nhẹ nằm trong lòng Cố Vân Dã.
Vừa rồi sự tra tấn ngọt ngào thể xác và tinh thần khiến cho nàng không
khỏi có cảm giác đáng sợ. Nàng chính là tình nhân của hắn nhưng hắn lại
yêu cầu nhiều như vậy, nàng thật sự không hiểu trong lòng hắn nghĩ gì.
Một lúc lâu sau, Cố Vân Dã bỗng dưng xoay nàng lại đối diện với hắn, trầm mặt ra lệnh: 'Bây giờ em cười cho tôi xem.'
Mạc Vũ Thường vẻ mặt kinh ngạc, khó hiểu nhìn hắn, 'Em... em cười không
nổi.' Yêu cầu của hắn thật đường đột và kỳ quái, nàng thật sự không làm
được.
Cố Vân Dã lập tức đầy vẻ lo lắng, đuôi lông mày, đáy mắt
hiện lên tia tức giận. 'Tôi muốn em cười, em phải cười! Chiều nay không
phải em cười thật thoải mái à, vì sao trước mặt tôi lại cười không nổi?' Hắn ngang ngược cố chấp. Nàng là của hắn, ngay cả khuôn mặt tươi cười,
đôi mắt sáng rỡ kia cũng thuộc về hắn.
Mặc Vũ Thường quả thật sợ đến sắp khóc, yêu cầu của hắn quá mạnh mẽ nhưng cũng là làm khó người
ta. Nàng yên lặng, đôi mắt ai oán, ủy khuất nhìn hắn, lệ chực trào ra.
Nhìn bộ dáng của nàng, Cố Vân Dã không khỏi mềm lòng nhưng hắn vẫn muốn nàng cười trước mặt hắn. Đột nhiên hắn nhớ tới một việc, trên mặt không khỏi hiện lên một nét cười gian, hắn có biện pháp làm cho nàng cười. Hắn
thình lình đưa tay xoa nhẹ làn da mịn màng dưới cánh tay của nàng, lực
xoa cực kỳ mềm nhẹ tựa như tiếp xúc với lông chim. Quả nhiên khuôn mặt
nhỏ nhắn của nàng lập tức thả lỏng, không thể kìm chế được nở nụ cười.
Trước kia nàng chỉ sợ nhột ! Hiện giờ nàng quả thực không ngừng cười được,
cười thành tiếng khanh khách. Trái tim lạnh lùng của Cố Vân Dã trong
nháy mắt trở lên ấm áp. Khuôn mặt tươi cười ngọt ngào của nàng in thật
sâu vào tâm linh hắn. Giây phút này, hắn thầm muốn được cứ nhìn khuôn
mặt nàng cười, nghe tiếng cười của nàng như vậy cho đến suốt đời. Ý nghĩ này thật sự đã làm hắn sợ.
'Đừng... đừng chọc em nữa, em sắp không thở nổi rồi.' Mặc Vũ Thường không thở được lên tiếng cầu xin.
Cố Vân Dã chợt dừng lại, đôi mắt tối tăm nhìn nàng chăm chú, một luồng cảm xúc dâng trào trong lòng làm cho ngực hắn phập phồng phập phồng. Mạc Vũ Thường dường như cũng phát hiện hắn không bình thường nhưng nàng không
dám động đậy, chỉ có thể chìm trong ánh mắt cực nóng của hắn.
Bỗng nhiên hắn dùng tốc độ sét đánh lao tới hôn nàng, lưỡi hắn xâm nhập vào
trong miệng nàng, càng quét mãnh liệt. Thân thể hắn nằm trên người nàng, hai tay cuồng loạn thăm dò thân thể nàng, dường như con dã thú trong cơ thể hắn giãy dụa thoát khỏi dây trói, khát khao bám lấy nàng. Mặc Vũ
Thường mở rộng con tim đón lấy hắn, sự cuồng nhiệt của hắn làm nàng sợ
hãi nhưng cũng vô cùng hưng phấn. Nàng thực sự không thể cự tuyệt hắn,
chỉ có thể tùy ý hắn ở trên người nàng vô chừng mực ăn nàng, đoạt lấy
nàng.
Cố Vân Dã đang cùng La Minh và vài quản lý chủ chốt trong
công ty họp quyết định chiến dịch quảng cáo tiếp thị trong năm nay của
nước hoa nữ 'Dạ Lan'.
Trong mấy năm qua, Thái Phong lấy trang
phục là sản phẩm chủ yếu, phối hợp với nước hoa, đồ trang sức và phụ
kiện cho giới nữ tung ra thị trường rất thành công. Việc phối hợp độc
đáo như vậy cùng với chất lượng và thiết kế hoàn mỹ khiến Thái Phong
chiếm được vị trí độc tôn trên thị trường.
Trưởng bộ phận quảng
cáo mở đầu cuộc họp. 'Hiện tại nội dung kịch bản gốc và phương thức
quảng cáo truyền thông đã xác định, chỉ còn lại vấn đề chọn người phát
ngôn.'
Cố Vân Dã gật gật đầu liếc nhìn mọi người chung quanh, 'Mọi người có đề cử gì không?'
La Minh cùng các quản lý nhìn nhau một thoáng giống như mọi người đã sớm
có cùng ý kiến với nhau. La Minh chậm rãi đứng lên nhìn Cố Vân Dã nói:
'Chúng tôi nhất trí đề cử người mẫu mới của công ty – cô Mạc Vũ Thường.'
La Minh vừa nói xong, Cố Vân Dã nhíu đôi lông mày rậm lại, vẻ
mặt nghi ngờ hỏi: 'Vậy à? Cô ấy có gì đặc biệt sao? Dạ Lan là sản phẩm
mới tung ra thị trường, cần phải một bước là thành công, chúng ta dùng
một người mẫu vô danh có thích hợp không?' Thực ra, hắn không thích Mạc
Vũ Thường xuất hiện gợi cảm xinh đẹp trước mặt mọi người, việc đó làm
cho hắn có cảm giác ghen tuông.
La Minh dường như đã đoán trước
được nên cười nói: 'Tuy Mạc Vũ Thường chỉ mới vào công ty có hai tháng
nhưng cô ấy đã nổi tiếng rất nhanh chóng, gần đây những poster quảng cáo có hình của cô ấy được dán tại nơi công cộng và cửa hàng bách hóa đã bị lấy trộm đi nhiều tấm. Hơn nữa báo cáo doanh thu quý này rõ ràng là
cũng tăng lên rất nhiều. Nghe nói hiện tại một số công ty đối thủ của
chúng ta cũng có ý định mời cô ấy về cộng tác.'
Cố Vân Dã vẫn mặt nhăn mày nhó, có chút không hài lòng nhìn mọi người.
Trưởng bộ phận bán hàng cũng nói phụ họa theo: 'Sếp La nói đúng, Mạc Vũ Thường là sự lựa chọn thích hợp. Chủ đề của Dạ Lan là sự hòa hợp giữa cô gái
hồn nhiên và người phụ nữ g