XtGem Forum catalog
Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Của Dạ Tiên Sinh

Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Của Dạ Tiên Sinh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322220

Bình chọn: 7.5.00/10/222 lượt.

ô và Dạ Bác Vũ đồng hành, mẹ sẽ lo lắng đến nổi cả đêm không thể ngủ được……

“Có ý gì?” Dạ Bác Vũ ép hỏi.

“Không có gì, chỉ cảm thấy anh đối với tôi rất tốt, mọi chuyện đều giúp tôi suy nghĩ .” Hạ Đậu Khấu nhìn anh, tim đập mạnh loạn nhịp, sau đó cô cảm thấy mặt đều phiếm đỏ.

Ánh mắt Dạ Bác Vũ trong suốt nhìn cô chăm chú, tai anh bỗng nóng lên, cả người không được tự nhiên.

Thật sự anh phải thổ lộ với nha đầu nhỏ hơn mình năm tuổi này sao? Mấy ngày nay, cô không cảm nhận được chút dụng tâm của anh sao?

“Tôi không thích thay đổi, có em ở bên, có vẻ dễ dàng thích ứng hơn.” Dạ Bác Vũ phụng phịu nói, mặt không đổi sắc trực tiếp nói.

Thì ra là thế. Trong lòng Hạ Đậu Khấu hiện lên một tia tiếc nuối, nhưng rất nhanh đã nhận câu nói của anh. Suy nghĩ của kẻ có tiền, người bình thường quả thực không phải có khả năng tưởng tượng được!

“Tuy rằng như thế, tôi vẫn không nên đi cùng anh, người khác sẽ hiểu lầm.” Cô nói.

“Hiểu lầm cái gì?” Điều anh hi vọng nhất là người khác hiểu lầm, có thể từ giả hoá thật thì tốt.

“Anh biết mà.”

“Tôi không sao cả.” Dạ Bác Vũ bỗng nhiên cười nham nhở.

Hạ Đậu Khấu nhìn anh cười, một đạo đỏ ửng từ cổ dâng lên, cô bỗng dưng chần chừ mở mắt, nhưng lại không có cách nào nhìn thẳng vào mắt anh.

Nhưng cô không nên suy nghĩ miên man về anh như vậy! Bởi vì cô không có tư cách……

“Tôi thì có là gì, dù sao quan hệ chúng ta không phải chủ tớ, không phải thân nhân, bạn bè, có lẽ ba loại quan hệ trên đều có một ít, mà như vậy vẫn không đủ để cho tôi đi theo anh sang Anh.” Hạ Đậu Khấu nói xong, vội vàng bưng bát cơm của anh lên, đi ra phòng bếp.

Dạ Bác Vũ nhìn bóng dáng của cô, anh nắm chặt quyền, khuôn mặt buộc chặt. Anh không còn cách nào khác hối thúc mình nói thật chân tình của mình trước mặt cô.

Nguyên bản muốn đợi cô dần dần mở cửa trái tim, anh có thể tự nhiên biểu đạt tâm ý của anh với cô. Nhưng cô thủy chung lẳng lặng như nước với anh, cứ như thế này làm sao không khiến anh sốt ruột?

Anh không thể vĩnh viễn làm thân sĩ được, trừ khi cô thật sự –

Không thích anh

Một tháng sau –

Hạ Đậu Khấu ngồi trước bàn trong phòng mình, nhìn bồn hoa cúc ngoài cửa sổ.

Cô thở dài, nâng cái cốc màu hồng, uống một ngụm sôcôla nóng.

Ngày mai Dạ Bác Vũ sẽ sang Anh.

Đi những hai năm!

Cô tự nói với chính mình không nên để ý quá nhiều, nhưng trái tim dường như trống rỗng, làm cho cô không thể không thừa nhận một việc — từ khi ba ba mất, cô chuyển đến nhà họ Dạ, Dạ Bác Vũ ở trong lòng cô đã chiếm một vị trí quan trọng.

Cô giống như đà điểu nghĩ rằng nếu không nói mọi chuyện ra khỏi miệng, thì chuyện gì cũng sẽ không xảy ra.

Khấu Khấu —

“Có thể vào không?” Ngoài cửa truyền đến tiếng Dạ Bác Vũ.

“Có thể.” Hạ Đậu Khấu xoay người, trong tay vẫn đang cầm cốc sô cô la nóng.

Dạ Bác Vũ mở cửa mà vào, quần áo anh luôn luôn chỉnh tề, lúc này lại mở toang hai nút áo sơ mi trước ngực, kiểu tóc được chải gọn gàng hàng ngày cũng có chút rối bù lên. Nhưng điều làm cho Hạ Đậu Khấu giật mình chính là vẻ cuồng loạn hiện rõ trong ánh mắt của anh.

Trừ khi giận dữ, nếu không thần sắc của Dạ Bác Vũ chưa bao giờ thay đổi.

Hạ Đậu Khấu buông cốc thủy tinh, mới đứng dậy liền nghe mùi rượu thoảng thoảng trên người anh.

“Anh uống rượu?”

“Bạn tôi mở tiệc tiễn biệt.” Anh đột nhiên vươn tay về phía cô.

“Uống sôcôla không thể giải rượu .” Cô đưa cái cốc tới tay anh.

Dạ Bác Vũ đặt cốc thủy tinh màu hồng của cô lên bàn, cầm cổ tay cô, giọng khàn khàn: “Tôi không có nói, sao cô biết tôi muốn uống sôcôla?”

Miệng anh phà ra vị rượu làm đầu Hạ Đậu Khấu choáng váng, làn da nơi tay bị anh chạm giống như bị bỏng.

“Tôi…… Chính là biết.” Cô không mở mắt, vụng trộm nói nhỏ.

Dạ Bác Vũ nắm cằm cô kéo lên, nhìn thẳng vào đôi mắt đang khiếp sợ của cô.

Ngày mai anh sẽ rời khỏi, trong khi hai người vẫn như vậy, không đến nơi đến chốn giằng co qua lại, khiến anh uống quá mấy chén.

Nhưng uống rượu càng nhiều, đầu anh càng tràn ngập bóng dáng của cô, đột nhiên anh cảm thấy không thể nào chịu được, nghĩ không ra rốt cuộc cô nghĩ gì trong đầu, cho nên bước chân anh nhịn không được đến trước cửa phòng cô.

“Vậy em biết kế tiếp tôi muốn làm cái gì không?” Dạ Bác Vũ khàn khàn giọng hỏi.

Hạ Đậu Khấu lắc đầu, bất giác cắn môi.

Dạ Bác Vũ nắm chặt cổ tay cô, Hạ Đậu Khấu đứng không vững, còn không biết đã xảy ra chuyện gì, môi anh đã chạm lên môi cô.

“Anh làm cái gì!” Tay cô vung lên tát anh một cái, dùng lực rất mạnh, làm cho toàn bộ thân mình cô đều nghiêng sang một bên, chạm phải cốc thủy tinh màu hồng.

Cốc thủy tinh trong nháy mắt rớt xuống sàn, vỡ thành nhiều mảnh, sôcôla giống như máu tràng ra lênh láng trên sàn đá cẩm thạch màu trắng.

Phía sau lưng Hạ Đậu Khấu chợt lạnh, đờ đẫn nhìn những mảnh cốc nhỏ, cảm giác như chút mối liên hệ cuối cùng của mình và ba ba đã bị cắt đứt.

Dạ Bác Vũ cũng ngây ngẩn cả người, anh nhìn những mảnh nhỏ, nhìn cô vẻ mặt như tan nát cõi lòng, tay anh nắm chặt thành quyền, hận không thể đấm mình một đấm.

“Anh thực xin lỗi.” Dạ Bác Vũ nói.

“Anh tránh ra!” Hạ Đậu Khấu khom người nhìn những mảnh nhỏ củ