
Cô rất cảm động, tuy nhiên không phải là dỗ ngon dỗ ngọt cái gì, nhưng vẫn làm cho cô nhớ quá ôm hắn, trên mặt hắn tách ra nụ cười, “Anh ngoan ngoãn ngồi, để cho em bày ra trù nghệ một chút, miễn cho em luôn
bị xem thường.” Đông đông đông chính là đi trở lại phòng bếp bận rộn.
“Nấu mấy món ăn là đủ rồi, chúng ta có hai người.” Khúc Túc lên tiếng nhắc nhở cô.
“Không được, nếu mẹ biết rõ em nấu món ăn khác biệt, nhất định sẽ
nói em đây làm vợ là không dụng tâm, anh nhớ rõ cùng mẹ nói, em có chăm
sóc anh.” Từ giờ trở đi, cô muốn làm cô vợ tốt xứng đáng chức vụ.
“Em không cần để ý lời mẹ nói như vậy.” Khúc Túc đứng dậy tiến vào
phòng bếp, xem vợ tại phòng bếp chiến đấu hăng hái, cô thái độ cẩn thận
làm cho anh cảm thấy không biết nên khóc hay cười.
“Anh ở trong này làm gì vậy?”
Thân hình cao lớn dán tại phía sau cô, nghe mùi thơm trên người vợ yêu, “Tới giúp em.”
“Không cần, em tự mình làm thì tốt rồi.” Anh như vậy chỉ biết nhiễu loạn cô.
“Không phải muốn làm người vợ tốt sao?”
“Đúng ——” Tất Ngọc Nhi xoay đầu lại muốn nói anh đến phòng khách,
không ngờ môi lại không cẩn thận đảo qua anh, hại cô lập tức khuôn mặt
nhỏ nhắn đỏ lên.
Khúc Túc trông thấy vợ thẹn thùng, nhịn không được hôn lên cánh môi của cô.
“Không cần phải náo loạn.” Cô đẩy bộ ngực của anh, anh vẫn là không nhúc nhích.
“Sinh một bảo bối trắng trẻo mập mạp, mẹ sẽ vui vẻ.” Tay anh không
an phận vuốt bụng của cô. “Đương nhiên anh cũng vậy sẽ toàn lực phối
hợp.” Anh dán vào lỗ tai vợ nhẹ giọng nói.
Tất Ngọc Nhi bên tai lập tức đỏ lên, cô bịt lấy lỗ tai, hung dữ trừng mắt liếc anh một cái.
Anh chỉ là chứa đựng vui vẻ, lại hôn gò má vợ một cái, lúc này mới quay trở lại phòng khách, để lại cô vợ nhỏ mặt đỏ thẹn thùng. Tại sao phải cùng cô kết hôn? Cái này đã từng là vấn đề phức tạp của cô, bởi vì bạn tốt tới chơi, nó lần nữa nổi lên trong lòng.
“Mình kỳ thật rất khỏe a! Khúc đại soái người như vậy bất cẩu ngôn
tiếu, rốt cuộc đều như thế nào cùng cậu nói chuyện nói yêu?” Đường Thành Ân ho hai tiếng, áp thanh âm thô, “Thân ái, mình thật sự rất nhớ cậu.”
“Cậu đang ở đây làm gì vậy —— ít điên đi.”
“Không phải như vậy sao?”
“Anh ấy mới sẽ không buồn nôn như vậy.”
“Vậy anh ta đều như thế nào?”
“Cũng rất bình thường nha……”
“Cầu hôn? Luôn luôn muốn chút ít mánh khóe a?”
“Cũng không có.” Cái kia giờ tựa như phân tích cổ phiếu bình thường.
“Sẽ không phải là cậu nợ anh ta tám trăm vạn, anh ta bức cậu gả,
giống như trong tiểu thuyết.” Đường Thành Ân ngược lại khoa trương cao
giọng.
“Cậu nghĩ nhiều quá.”
“Cho nên các cậu là vì yêu mà kết hôn?” Đường Thành Ân rất hoài nghi cử động cao lông mày.
“Đương nhiên.”
Buổi sáng tuy là nói như thế, nhưng trên thực tế, cô căn bản không
rõ ràng lắm A Túc lấy cô nguyên nhân thực sự…… Bởi vì…… Yêu cô a?
A? Rất có thể, bằng không cô không có tài cũng không có sắc, anh làm gì ủy khuất chính mình làm chồng nấu cơm cho cái gia đình này? Cô vụng
trộm cười, dắt chăn lăn qua lăn lại.
“Quỷ nhập vào người?” Khúc Túc từ phòng tắm đi tới, trải qua bên cạnh cô vỗ trán của cô một cái.
Tất Ngọc Nhi che lấy cái trán, không đếm được đây là lần thứ mấy gia bạo*.
*bạo hành gia đình
“Em ngày mai dậy không nổi cũng đừng buồn bã bi thương.”
“A Túc, em hỏi anh ơ ~~ vì cái gì anh lúc trước kiên trì không cùng em ly hôn?” Muốn nghe hắn nói dỗ ngon dỗ ngọt đó!
“Bởi vì kết hôn không đến một tháng liền ly hôn, quá mất mặt.” Anh đem từ nói với cô lúc trước ném vào cho cô.
Tất Ngọc Nhi bĩu môi, phồng má nhìn hắn.
Khúc Túc cúi đầu nặng nề hôn hít lấy cô, vợ của anh luôn rất dễ dàng khơi mào nhiệt tình của anh.
“Làm gì thân thiết như người nhà a! Em đang tức giận a!” Cô đẩy anh ra, thở phì phì nói.
Cô vợ nhỏ của anh ở trước mặt người ngoài võ trang đầy đủ bảo vệ
mình, chỉ có đối người hiểu biết, mới có thể lộ ra bản tính làm nũng
đáng yêu, anh rất thích cô đối với anh làm nũng.
Cô xấu hổ đem chính mình chôn ở dưới chăn, không muốn lại làm anh phản ứng.
Khúc Túc có chút không biết nên khóc hay cười, lấy laptop ra, ngồi ở một bên giường khác, xử lý công văn ngày mai muốn họp.
Không có mấy phút, Tất Ngọc Nhi nhìn hắn đều không có động tác, nhịn không được kéo cái chăn xuống, thò đầu ra.
“Có chuyện gì?” Anh phân tâm liếc nhìn cô, cô vẻ mặt nặng nề tâm sự.
“A Túc, anh cảm thấy em như thế nào a?” Cô ấp a ấp úng hỏi.
“Cái gì như thế nào?”
“Cảm giác a! Anh cảm thấy em thế nào?” Nói mau chút ít dỗ ngon dỗ ngọt làm cho cô vui vẻ.
“Không như thế nào.”
Cô thở sâu, quyết định đổi lại từ nói, “Anh không biết là cá tính
của em rất tốt sao?” Anh là bởi vì dạng này mà muốn kết hôn cô sao?
“Cho nên?” Anh đơn giản đem laptop để ở một bên, chờ đợi cô nói.
“A Túc, anh không có lời gì muốn cùng em nói sao?” Cô thật sự thật muốn biết đó ~~
“Có, như em vậy không mệt mỏi sao?”
Tất Ngọc Nhi khóe miệng co giật một chút, từ trên giường bò lên, hai tay ôm ngực.
“Mời nói!”
“Em trực tiếp nói cho anh tính toán của em, chính anh cân nhắc nặng
nhẹ!” Cô học giọng điệu lúc trước anh uy hiếp cô phải cùng anh kết hôn.
“Nếu anh