
của tôi. Kết một câu, khác xa khi chạm vào vụn tuyết trong tủ lạnh!
Gần ba tiếng trôi qua.
_ Anh thấy khá hơn chưa? - tôi cúi xuống hỏi hắn.
Không có tiếng đáp trả.
_ Tôi biết tỏng anh đang giả vờ, mở mắt ra mau, anh tưởng dùng một trò đến hai lần mà vẫn có kẻ mắc lừa đấy hả?
Vẫn không có tiếng đáp. Tôi bắt đầu cáu tiết:
_ Dậy mau! Anh bảo đợi máu độc chảy ra hết rồi đưa tôi về cơ mà, lâu quá rồi đấy.
_ Dậy đi, anh đừng có đùa dai, tôi tê hết cả chân rồi đây này!
Không đáp, rốt cuộc không hề có tiếng trả lời.
Hắn ta làm sao thế này? Rõ ràng vừa rồi còn đủ sức chọc ngoáy tôi cơ
mà, chết nhanh thế?!!!!!! Tôi lại véo cho hắn mấy cái, nhưng hắn cứ như
đã....
Người lạnh ngắt, sao lại thế? Ban nãy rõ ràng là còn rất ấm cơ mà? Sao mặt tái thế này?
_ Này...anh đừng làm tôi sợ...tỉnh lại mau....này... - tôi bắt đầu cuống trở lại, khóe mắt đã có nước.
Tên khốn này, sao anh cứ hay dọa tôi thế, anh biết thừa là tôi yếu
tim, biết thừa là tôi chết nhát rồi cơ mà? Sao anh cứ hay dọa tôi thế
hả?
Bất giác tôi đưa tay lên mũi hắn, chợt tôi không thể thở được, dường
như vừa có tiếng sét đinh tai, HẮN KHÔNG THỞ NỮA!!!!!!!!!
Tôi nhìn như dán mắt vào vết thương trên vai hắn, một vết cào cực sâu, máu không hề có dấu hiệu chuyển về màu đỏ tươi ban đầu, trái lại càng
lúc càng chảy nhiều và đen sẫm lại. Con bà nó chứ, làm gì có chuyện máu
độc tự chảy hết, rắn cắn còn phải lấy miệng hút nọc độc ra, huống
chi....
_ Tên khốn này, anh lừa tôi, anh biết là không cứu được phải không? Anh
để lượng máu còn lại trong người chảy hết ra thì có, anh thích chết chứ
gì, đừng hòng nhớ, anh tưởng tôi là ai....anh....hjx.....ai cho anh
chết?....Tôi còn chưa biết có nên trả thù anh không cơ
mà?.......hjx....ai cho anh chết.....
Tôi gào lên, hắn muốn để tôi cắn rứt lương tâm suốt đời chắc, đúng
là cái đồ độc ác mà. Con trai độc nhất với con rơi của chúa tể cái đếch
gì, còn không bằng cả tôi, tôi ít ra còn tự làm vết thương hồi phục
được, còn...
Mà khoan....nếu tôi có khả năng làm vết thương tự hồi phục thì, liệu tôi có cứu hắn được không? ..............Nhưng làm thế nào???????
Không thể do dự thêm được, chậm vài giây nữa hắn thăng thiên là tôi
cắn rứt suốt đời, tôi không muốn, tuyệt đối không!!!!!!!!!
Tôi với tay lấy cục đá có cạnh sắc nằm gần đấy, cắn chặt răng cứa
mạnh vào cánh tay một vệt dài, ngay lập tức máu túa ra, đau kinh lên
được, rồi nén đau bóp mạnh cổ tay để máu chảy vào vết thương của hắn....
Không biết cách này có hiệu quả không? Đành phải liều vậy, tận sâu
trong đáy lòng tôi có cảm giác, hắn mà chết thì tôi sẽ rất đau, cũng
không hiểu dũng khí ở đâu mà tôi lại dám làm thế này nữa. Nhưng tôi
không cho hắn chết đâu, tôi nợ hắn cái mạng này, hắn phải sống để còn
giết tôi chứ, coi như tôi trả ơn hắn đi.
Ách....nhưng mà....tôi quên mất, không biết quỷ có giống con người
không, nhỡ đâu mà hắn nhóm máu O, tôi lại truyền cho nhóm AB thì chẳng
hóa hại hắn à? Tốt nghiệp xong tôi có lẽ không nên đi làm bác sĩ đâu!
Nhưng tôi lo lắng thừa rồi, máu của tôi thực sự có công hiệu đấy.
Máu của hắn đã bắt đầu trở về màu đỏ rồi, vết thương đang khép miệng
kìa, tuyệt vời!!!!!!!!
Tôi mém chút là gào lên thành tiếng sung sướng, ê, hê hê tôi biết là
tôi không tầm thường mà, máu của tôi đúng là một dược liệu quý giá, sao
mà tôi thấy tôi phục tôi quá!
Nhưng..........chuyện quái quỷ gì xảy ra thế này? Mắt tôi cứ hoa loạn cả lên, cảm giác kiểu như vừa bị một quả bóng đá được sút đi với vận
tốc 200 km/h bay thẳng vào giữa mặt, ê, tôi thấy sao bay đầy trời đây
nè. Chóng mặt quá, buồn nôn, đau nữa, ôi.....
Trong phút chốc, mọi thứ trước mắt chợt tối sầm lại....... Kí túc xá nam trung học South Devil, phòng 207...
Ren đang đứng tựa lưng vào thành lan can, ánh mắt hướng lên bầu trời
dày đặc mây đen, những cơn gió khô khốc không ngừng thổi tới lùa vào mái tóc của cậu.
Con người, theo như cậu biết thì không thích thời tiết như thế này,
còn loài quỷ thì không có cảm giác với thời tiết, nhưng cô ta thì lại
thích trời mưa, trời âm u và có gió lạnh, à quên, trời tuyết nữa. Không
hiểu cô ta là cái thể loại gì?
Nghĩ lại thấy thật buồn cười, cô ta vừa chạy vào rừng một lúc mà đã
đụng ngay một con Kéc ma hạng A, số gì không biết, may mà cậu đến kịp,
bị gì cô ta không chết chứ bị tợp thế không chết hơi phí. Móng vuốt độc
của cái loại sinh vật ăn thịt quỷ này đúng là ghê gớm, hơn nữa lại là
của một con hạng A, bình thường cậu giết nó không quá khó, chỉ tại lúc
ấy đỡ cho cô ta, theo cái cách mà cô ta hay nói ý, thì suýt nữa cậu bị
cho lên nóc tủ ăn hoa quả.
Thật không ngờ máu của cô ta lại có khả năng bách độc bất xâm, thậm
chí là làm hồi phục vết thương nhanh như thế. Tỉnh lại cậu thấy chỗ bị
con Kéc cào đã lành hẳn, nhìn sang lại bắt gặp cô nhóc nằm sõng xoài
dưới đất, vội đặt tay lên trán cô để "đọc" lại những gì đã xảy ra khi
cậu bất tỉnh thì thấy hình ảnh cô nhóc cầm lấy viên đá sắc nhọn lên,
và....
....Sau đó cậu vội vã đưa cô về đây....
Xem ra để có được khả năng này, không bay được cũn