Hương Thơm Mê Hoặc Của Hoàng Hậu

Hương Thơm Mê Hoặc Của Hoàng Hậu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323474

Bình chọn: 8.5.00/10/347 lượt.



Nói xong, bay đi như một cơn gió, bóng hình xinh đẹp mỹ lệ biến mất

tại Phượng Du cung, tiểu cung nữ Vân Ny phía sau nàng lại hơi chậm chạp, nhìn xung quanh, tựa hồ hiếu kỳ, cũng tựa hồ tìm kiếm ta cái gì.

Tần Hương Y chẳng đáng để ý tới những việc này, bao nhiêu nữ nhân ước ao vào Phượng Du cung, nàng làm sao chẳng rõ?

Nhìn theo Ngũ Mạn Quân đi, Tần Hương Y liếc mắt vườn hoa nhỏ một cái, đột nhiên nổi lên hưng chí, thường ngày luôn luôn vội vã ra, vội vã

vào, cũng không từng hảo hảo xem kì hoa dị thảo trong vườn một phen.

Nghĩ tới đây, nàng đỡ lên áo dài hoa lệ, khoái hoạt nhẹ nhàng ra cửa

cung.

Ngày hôm nay khí trời tốt, ánh nắng tươi sáng, không khí nhiễm đầy

hương thơm, trong vườn thượng uyển, trong vườn hoa, hoa hồng cực lớn nở

thật chính vượng, lá xanh xung quanh, rất đẹp. Tần Hương Y nhịn không

được ngồi xổm xuống, tựa sát vào nhụy hoa nhẹ nhàng ngửi một cái, sau đó nhắm mắt lại, nói: "Thơm quá! Lương Mỹ, đây là hoa gì?"

"Bẩm nương nương, loại hoa này gọi hồng độc! Từng là thánh hoa của

Thổ Khâu quốc, sau này Thổ Khâu quốc quy thuận triều đình, loại hoa này

được tiến cử vào hoàng cung." Lương Mỹ nhìn đóa hồng to lớn, trong đôi

mắt toát ra sự yêu thích, cái loại yêu thích này là một loại mê luyến.

"Hồng độc? ! Tên thật kỳ quái, nó có độc sao?" Đầu long mày của Tần Hương Y thoáng run lên.

"Hoa hồng độc không có độc." Lương Mỹ trả lời rất khẳng định.

"n." Tần Hương Y nhịn không được ngắm đóa hồng to lớn nhiều hơn một

cái, trong lòng có điểm bất an, bác từng nói qua, hoa càng xinh đẹp càng có độc.

Không đúng, đầu có chút khó chịu, trước mắt chợt biến thành màu đen, thân thể giống như một đóa mây nhẹ nhẹ nhàng đứng lên.

"Nương nương, người làm sao vậy?" Bên tai vang lên tiếng kinh hô của Lương Mỹ.

Chẳng qua bao lâu, Tần Hương Y bị một trận thanh âm ầm ĩ đánh thức,

nàng cật lực mở mắt ra, thật nhiều thân ảnh chớp lên trước mắt, đầu đau

quá, giống như sắp nứt ra. "Đây là làm sao vậy? Đầu đau quá!" Nàng giơ

tay lên, dùng sức xoa xoa cái trán, trước mắt một mảnh đục ngầu.

Đích xác, Tần Hương Y nằm trên giường phượng, mặt tái nhợt mệt mỏi như giấy dầu, môi không có chút máu, suy yếu cực kỳ.

"Nương nương, người tỉnh, thật sự là quá tốt! Lý thái y, nhanh bắt

mạch cho nương nương." Thanh âm vừa vui vừa vội của Lệ Hưu truyền đến.

Lý thái y vẫn chờ ở bên cạnh nghe thấy Lệ Hưu la lên, nhanh chóng

tiến lên, chăm chú dò xét mạch tượng của Tần Hương Y một phen, vùng xung quanh lông mày đang nhíu chặt cũng từ từ dãn ra, "Độc trong cơ thể

nương nương đã giải, hảo hảo nghỉ ngơi sẽ tốt." Trên mặt lão thái y đã

qua tuổi sáu mươi nổi lên vui vẻ.

"Nương nương, người không có việc gì, không có việc gì." Lệ Hưu ngồi xổm bên giường, cầm tay Tần Hương Y, vui quá mà khóc.

"Nương nương nghỉ ngơi, vi thần xin cáo lui trước." Lý thái y khom người cúi đầu.

Tần Hương Y tỉnh thần một lát, lúc nãy thấy rõ tất cả trong phòng,

cung nữ, thái giám, thái y đứng một phòng, ngẫm lại trước khi ngất,

đúng, ngửi hoa hồng độc, lẽ nào thực sự là trúng độc? Nàng cật lực chống thân ngồi dậy, hơi thở như lan nói: "Lý thái y đừng vội lui ra, bản

cung có chuyện hỏi ngươi."

Nói xong, nàng nâng mắt cấp cho Lệ Hưu một cái ánh mắt. Lệ Hưu rất

thông minh, nhanh chóng bảo cung nữ và thái giám lui ra. Nhất thời trong phòng yên tĩnh xuống.

"Lý thái y, bản cung là trúng độc sao?" Tần Hương Y tựa trên khung giường, cật lực hỏi.

"Bẩm nương nương, đúng vậy. Nương nương trúng độc 'Hồng độc giải hoa'." Lý thái y rất lưu loát đáp.

"Hồng độc giải hoa' là cái gì?" Trước đây theo bác, có học qua thảo

dược và y thuật, chỉ là chẳng bao giờ nghe nói qua 'hồng độc giải hoa'.

"'Hồng độc giải hoa' là bí độc bất truyền của Thổ Khâu quốc. Hồng độc và giải hoa là hai loại thực vật, hồng độc là hoa, vẻ ngoài hoa lệ,

bình thường đều là thứ trong vườn hoa; giải hoa cũng không độc, đồng

dạng cũng là hoa, màu sắc đỏ tươi, sáng rõ, nữ tử ở Thổ Khâu quốc đều

thích dùng nó làm nước hoa. Nhưng nếu ở trong khoảng thời gian ngắn ngửi cả hai loại thực vật này thì sẽ bị trúng độc, nhẹ thì hôn mê, nặng thì

mất mạng" Lý thái y không giấu giếm chút nào, mỗi chữ mỗi câu nói thật

rành mạch.

"Nếu là bí độc bất truyền của Thổ Khâu quốc, Lý thái y làm sao biết

được?" Tần Hương Y không buông tha bất luận một chỗ khả nghi nào. Hôm

nay có người hướng nàng hạ độc, nàng lại không hề phát hiện, đối phương

nhất định là cao thủ dụng độc.

"Bẩm nương nương, kỳ thực tổ phụ của vi thần từng là ngự y trong cung đình Thổ Khâu quốc." Lý thái y thật ra mặt không đổi sắc, trả lời rất

thản nhiên.

"Bản cung minh bạch. Ngươi trước lui xuống phía dưới." Tần Hương Y hơi nhắm mắt, vô lực giơ tay lên.

Trái phải thối lui, Phượng Du cung khôi phục lại bình tĩnh. Trong tẩm cung hoa mỹ, chỉ còn lại có hai người Tần Hương Y và Lệ Hưu. Sắc mặt

Tần Hương Y vẫn trắng như cũ, nàng nhẹ tựa vào trên khung giường, nhắm

mắt, kiệt lực hồi tưởng tất cả. Trong vườn hoa của Phượng Du cung có

hồng độc, vậy giải hoa từ đâu đến?... Nữ tử thích sức nước hoa hồng!

Chẳng lẽ là nàng?


Disneyland 1972 Love the old s