pacman, rainbows, and roller s
Hợp Đồng Tình Yêu Nguy Hiểm

Hợp Đồng Tình Yêu Nguy Hiểm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322132

Bình chọn: 8.5.00/10/213 lượt.

lật tẩy ngay lúc đó.

Hách Linh Nhi không thể tin Trần quản lý ngày thường thân thiết chính trực cư

nhiên muốn dính lấy cô, bộ dạng ôn nhu hòa ái kia đối với cô đã không còn nữa,

ở trước mắt cô là một kẻ không kém đại sắc lang.

“Không cần!” Cô sống chết chống cự, vừa đá vừa đánh.

“Để cho tôi muốn làm gì thì làm, tôi sẽ cho cô rất nhiều tiền!”

“Không cần!” Cô nâng đầu gối dùng sức đá một đá vào bộ phận chính giữa anh ta.

Tiếng kêu giống như giết heo thảm thiết vang lên, vẻ mặt Trần quản lí nhăn nhìn

không ra người. Con ranh chết tiệt, anh hôm nay sẽ cho cô biết mặt, mới quay

đầu, anh sợ tới mức sắc mặt chuyển biến.

“Hách Linh Nhi! Có... chuyện gì cũng từ từ!”

“Anh cư nhiên muốn cưỡng hiếp tôi!” Mắt ứa lệ, hai tay cô run run giơ bình hoa

lên cao.

“Đừng kích động! Sẽ xảy ra án mạng!”

“Mặt người dạ thú!” Hướng trên đầu của anh ta ném một nhát.

Cô xoay người lao ra cửa, chạy bạt mạng, gió ở bên tai cô gào thét, tầm mắt mơ

hồ thấy không rõ phương hướng, chính là liều mạng chạy về phía trước. Đột

nhiên, một tiếng phanh khẩn cấp kinh người vang lên, Hách Linh Nhi ngã, ngẩng

đầu, thứ đầu tiên nhìn thấy là đầu xe Rolls-Royce, khoảng cách nguy hiểm chỉ có

10 cm.

“Tiểu thư, cô không sao chứ!” Lái xe kích động xuống xe hỏi cô.

Hách Linh Nhi vẻ mặt mờ mịt, không biết là chuyện kinh khủng vừa rồi, hay là

việc kinh sợ trước mắt khiến cô nhất thời nói không ra lời.

“Sao thế?” Giọng người đàn ông trầm ổn mà uy nghiêm truyền đến từ ghế phía sau,

anh đi xuống xe hướng đến chỗ cô.

“Cô, cô ấy đột nhiên lao tới...” Lái xe nơm nớp lo sợ trả lời, kính sợ đối đãi

với người đàn ông này giống như thần.

Hai mắt trầm ổn nội liễm nhìn hướng kia, Hách Linh Nhi vẫn ngốc nghếch ngồi

dưới đất, Phương Nghị kéo cánh tay của cô.

“Bị thương?”

Cô yên lặng gật đầu, không nói một chữ.

Phương Nghị đánh giá cô từ trên xuống dưới, trừ bỏ quần áo dính nước ở ngoài,

cô xem ra cũng không bị thương. Anh thật hiểu được tâm tính người như thế, cho

nên căn bản mặc kệ cô, chỉ là theo thói quen xuất ra chi phiếu, tùy tay ký tên

quăng cho cô, rồi trở lại trong xe.

Khi Hách Linh Nhi nhìn đến chi phiếu trên tay, rốt cục mới hoàn hồn, mười, mười

vạn?

“Đợi chút!” Cô dùng thân thể ngăn trở xe đã nổ máy, thiếu chút nữa đem lái xe

hù chết. Cô vòng đến sau cửa kính xe vội vàng vẫy chi phiếu. Phương Nghị cho

cửa kính xe xuống, lạnh lùng liếc cô một cái.

“Sao thế, chê tiền quá ít?” Người phụ nữ này cư nhiên không biết đủ.

“Vì sao anh cho tôi chi phiếu?” Cô không rõ!

“Muốn tiền mặt? Tôi không có mang theo.”

“Tôi không cần tiền mặt.”

“Không cần?” Ánh mắt anh vô tình nhìn cô chăm chú.” Cô còn muốn gì?”

Người này tại sao lại không hiểu chuyện như vậy! Cô hỏi anh vì sao cho cô tiền?

Anh lại cùng cô ông nói gà bà nói vịt!

“Tôi là hỏi anh vì sao phải cho tôi tiền? Tôi không hiểu!”

Người phụ nữ này giả bộ? Không cần tiền? Xem ra có dã tâm lớn hơn! Gương mặt

anh dị thường trong trẻo nhưng lạnh lùng, quăng cho cô một câu:

“Mười vạn phí chữa trị, chê không đủ?”

“Phí chữa trị?” Chớp chớp mắt, cô giật mình hiểu, nguyên lai anh nghĩ xe anh

khiến cô bị thương.

Cô ngây thơ cười nói: “Tôi không bị thương, chi phiếu trả lại anh.” Người này

thật sự là người tốt, cô không thể thẹn lương tâm mà nhận lấy.

Phương Nghị sớm không kiên nhẫn, trừng cô.

“Cố ý chặn xe của tôi không phải vì tiền? Tiểu thư, thời gian của tôi thật sự

quý giá, không rảnh chơi trò chơi với cô, nói mục đích thật của cô đi!”

Buổi nói chuyện này làm Linh Nhi kinh ngạc không thôi, nguyên lai anh đem cô

trở thành kẻ lừa đảo!

“Mau nói mục đích của cô, đừng lãng phí nữa –”

“Trả lại cho anh!” Cô đem chi phiếu hung hăng ném lên trên người anh, quay đầu

bỏ chạy.

Cô đâu muốn chọc ai? Dì bức cô gả cho ông già, Trần quản lí muốn làm bẩn cô, mà

ngay cả người đàn ông xa lạ kia cũng muốn ăn hiếp cô! Nước mắt lại lần nữa rơi

xuống, cô nên làm gì bây giờ? Bây giờ nên làm sao!

Phương Nghị nhìn chăm chú chi phiếu trên tay mà suy nghĩ, cặp mắt khiếp sợ kia

không giống như giả vờ, chẳng lẽ là anh lầm? Quên đi! Anh hừ lạnh, bất kể cô là

thật hay là giả, làm cho phụ nữ thương tâm cũng không phải lần đầu tiên, ngại

gì chứ?

“Lái xe.”

“Vâng, chủ tịch.”

Chỉ là nếu người phụ nữ kia thật vô tâm, thì anh lại thật có hứng thú, nhiều

tình nhân trước của anh đều là loại tham lam, cô nhìn thật ngây thơ, không có

lòng dạ gì đáng nói, người phụ nữ như vậy xử lý đơn giản hơn.

Phụ nữ là động vật phiền toái, bắt đầu từ bạn gái thứ nhất của anh, anh liền

phát hiện phụ nữ thích lải nhải, tùy hứng, thích cáu kỉnh, thậm chí bệnh tâm

thần. Anh không có kiên nhẫn đi trấn an phụ nữ, bởi vì một khi dỗ các cô, các

cô bắt đầu được một tấc lại muốn tiến một thước yêu cầu càng nhiều. Bởi vậy anh

không cần lấy hôn nhân lấy vợ trói buộc anh, chỉ cần hợp thời lấy tình nhân để

giải quyết nhu cầu sinh lý. Tuy rằng trước mặt mới thay đổi không ít tình nhân,

mỗi một người đều cho anh không ít sung sướng, nhưng cuối cùng đều trở nên

không thể nói lý, yêu cầu anh hồi báo, sớm đã quên bản thân lúc trướ