Hợp Đồng Tình Yêu Nguy Hiểm

Hợp Đồng Tình Yêu Nguy Hiểm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322023

Bình chọn: 9.00/10/202 lượt.

ngày, nhất định mệt rồi!”

Một trận chua xót trào dâng, Linh Nhi che miệng chạy lên lầu trên. Đợi cô lên

lầu, hai vợ chồng lập tức vui mừng, hoa chân múa tay vui sướng. Kỳ thật thằng

con chỉ là gãy xương nằm viện, căn bản không cần chi phí phẫu thuật lớn. Chẳng

những có công ty bảo hiểm bồi thường tiền, lại có thể ngoài ý muốn kiếm được

hai trăm vạn, sao không khiến bọn họ hưng phấn cho được!

Linh Nhi trở lại trong phòng khóc thảm, thật sự không thể chấp nhận việc mình ủy

khuất gả cho lão già kia là sự thật, nghĩ đến mình bị người đàn ông kia chạm

vào, dạ dày không khỏi quặn lên một trận ghê tởm. Đột nhiên, cô trong đầu hiện

lên bóng dáng Trần quản lí, đúng rồi! Cô có thể tìm Trần quản lí xin giúp đỡ,

nói không chừng Trần quản lí nguyện ý cho cô mượn tiền, như vậy cô có thể không

cần lập gia đình.

Lúc đầu đang chìm trong đau khổ tuyệt vọng lại nhen lên một tia hy vọng, chỉ

cần mượn được tiền, ít nhất trước mắt giải quyết phí giải phẫu, về sau sẽ tìm

cách trả từng khoản. Vì thế cô mang theo hành lý thừa dịp đêm chuồn ra khỏi nhà

dì, để lại một tờ giấy, ôm một lòng không yên bất an chạy về Đài Bắc.

Hách Linh Nhi bất an siết siết tay, 5, 6 lần nhìn đồng hồ treo tường, lại nhìn

hoàn cảnh chính mình — một gian phòng lớn. Khi cô nói cho Trần quản lí mong

muốn của mình, Trần quản lí liền đem cô tới đây, cười tủm tỉm bảo cô ngồi đây

chốc lát, người liền tiến vào phòng tắm tắm.

Hóa ra Trần quản lí ở nội thành còn có được căn hộ lớn, bài biện trong phòng

thoải mái xa hoa, cô hiện tại thuê phòng ở chỉ nhỏ bằng 1/5 nơi này, đến phòng

tắm còn phải cùng người khác xài chung! Phòng lớn như vậy, đối với cô mà nói là

hi vọng xa xỉ, nói đơn giản chính là “ước mơ xa vời không thể thành”!

Chỉ là, trong mộng cũng tốt! Đang chìm đắm trong mộng về căn phòng, trước mắt

cảnh tượng bừng tỉnh mộng đẹp của cô, kéo cô trở lại sự thật.

“Á!” Cô kinh hô, không dám nhìn Trần quản lí mới tắm ra, tuy rằng trên người

anh có áo choàng tắm, nhưng cô ngây thơ vẫn là thẹn thùng bảo thủ như vậy, chưa

từng nhìn qua người đàn ông như thế này.

“Làm sao vậy? Ngượng sao?” Anh cười nói.

“Thực xin lỗi... Tôi hô quá lớn.” Cô ôm hai gò má khô nóng của mình.

Để hai ly rượu, anh ở sô pha đối diện cô ngồi xuống. “Cô gái dễ đỏ mặt như cô

còn rất ít, tôi tối nay đã được thưởng thức cô gái thẹn thùng như cô.”

“Cám ơn.” Cô cúi đầu nhìn rượu ngọt, không dám nhìn thẳng Trần quản lí, anh tắm

xong, tràn ngập mùi nam tính, không giống ở trong công ty mặc tây trang đoan

chính. Mà anh, chỉ nhấm nháp rượu ngọt, hai mắt nhìn thẳng chằm chằm vào cô,

Hách Linh Nhi bị anh nhìn thấy rất không tự nhiên. Hôm nay Trần quản lí, làm

cho người ta cảm thấy rất kỳ quái, toàn thân có loại hơi thở làm cô sinh cảm

giác bất an.

Có lẽ là thần kinh của mình quá mức căng thẳng, cố lấy dũng khí ngẩng đầu nhìn

thẳng vào đôi mắt của anh.

“Trần quản lí, chuyện tôi đã nói với anh...”

“Vay tiền phải không?”

Cô ngại ngùng trả lời: “Tôi biết chuyện này nhất định làm cho anh khó xử, nhưng

nếu kiếm không ra, chi phí phẫu thuật chân cho em họ... Em họ tôi có khả năng

tàn phế cả đời.”

“Cần bao nhiêu?”

Đúng nha, cô thế nhưng đã quên hỏi phí giải phẫu cần bao nhiêu tiền, đành phải

đưa ra một cái giá trước.

“Đại khái... Chắc khoảng năm mươi vạn...”

“Con số này cũng không phải con số nhỏ.”

“Tôi biết, nhưng là nếu không có số tiền này, dì tôi sẽ...”

“Sẽ như thế nào?”

Cô cắn môi dưới, khó xử nói ra. “Sẽ gả tôi cho một kẻ có tiền, lấy phí.”

“Hửm?” Hai hàng lông mày chau lại, có hứng thú mà nhìn cô.

“Cô không muốn gả cho người kia?”

“Không – tôi tuyệt đối không lấy chồng! Nhưng mà... lại tìm không ra biện pháp

khác.”

“Cho nên mới cầu tôi.”

Cô gật đầu, chột dạ nhìn, nghe ngữ khí của Trần quản lí, giống như không có hy

vọng gì!

“Một khi đã như vậy, muốn cho cô mượn cũng không phải không thể.”

“Thật sự! Anh đồng ý cho tôi mượn?” Cô hưng phấn mà kêu lên, lòng tràn đầy hy

vọng.

“Nhưng năm mươi vạn này cũng không phải là số tiền nhỏ...”

“Chỉ cần anh cho tôi mượn, Linh Nhi nguyện làm trâu làm ngựa nhất định nghĩ

biện pháp trả lại anh!” Cô kéo lấy ống tay áo của anh cầu xin.

“Làm trâu làm ngựa? Da thịt non mềm như vậy, tôi sao cố thể nhẫn tâm.” Anh cầm

tay trắng nõn nhỏ bé của cô, câu nói lộ ra ngả ngớn.

“Không có gì... Tôi nhất định có thể chịu khổ.” Tay nhanh chóng rút về, động

tác ngoài ý muốn của Trần quản lý, nhưng vẫn cười với cô.

Mắt Trần quản lí chuyển sang thâm trầm, chậm rãi tới gần cô, thấp giọng nói:

“Còn có một biện pháp, tiền cũng không nhất định phải trả, lại có thể cứu em họ

bị thương của cô.”

“Thật sự? Biện pháp gì?” Cô giương mắt to nghi hoặc.

“Làm tình nhân của tôi.”

Cô còn chưa hiểu rõ chuyện gì, cơ thể đã bị anh ta đặt ở trên thảm. (Oa phi lễ chớ

nhìn....*nhòm nhòm qua kẽ tay* chuyện gì xảy ra ni)


“Anh muốn làm gì?” Hách Linh Nhi hoảng sợ đẩy thân hình anh ta đang đè lên.

“Làm gì? Cô tưởng cô nam quả nữ ở cùng một phòng còn có thể làm gì?”

“Anh đã có vợ!”

“Nhưng mà còn thiếu một tình nhân!” Bộ mặt sắc dục đã bị


Disneyland 1972 Love the old s