XtGem Forum catalog
Hợp Đồng Tình Yêu Nguy Hiểm

Hợp Đồng Tình Yêu Nguy Hiểm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322345

Bình chọn: 7.00/10/234 lượt.

bằng tốt nghiệp giả lừa gia đình, ngay cả các

thầy giáo cũng là ăn uống miễn phí chờ chết, thời gian tự học còn nhiều hơn

giảng bài, khiến cho Anh văn của cô không tốt. Hết lần này tới lần khác khoa

thương mại quốc gia học đều là sách anh văn, những bạn học khác hết giờ học đi

vui đùa hoặc kết bạn, mà cô vì muốn đuổi kịp trình độ mọi người, liền mua vài

quyển sách ngữ pháp, tự điển, vùi ở trong căn hộ. Bù lại Anh văn, viết bài tập,

học tập đi học lại học, chuẩn bị bài lần sau tiến độ vân vân, đều khiến cho cô

mỗi ngày rất bận rất bận.

Nhà ở không có thư phòng, bởi vì là dùng để giấu người đẹp, cho nên Phương Nghị

căn bản không có nghĩ qua muốn một gian thư phòng, phòng ăn bình thường cũng

đầy rau dưa thịt quả, là người giúp việc dùng để chuẩn bị ba bữa cơm. Vì vậy

Hách Linh Nhi chỉ có thể vùi ở phòng khách trên bàn để trà mà học bài, trực

tiếp ngồi trên mặt đất. Trên bàn, thảm đổ đầy sách, đọc mệt mỏi ngã xuống đất

nằm ngủ, ngủ đủ dậy tiếp tục đọc. Đây chính là cô mỗi ngày cố định cuộc sống

làm việc và nghỉ ngơi. (AP: Giống ta quá ~.~)

Phương Nghị biến mất một tuần lễ, anh bay đến Đức thương lượng chuyện làm ăn,

khi anh vất vả mệt mỏi trở lại nhà ở thì đập vào mắt là cảnh tượng này. Bàn trà

cùng thảm giải để đầy bài ghi chép, tài liệu, bài thi cùng tự điển, mà Hách

Linh Nhi liền nằm ở trong đống sách ngủ. Con ngươi tuấn dật của anh lóe lên

hứng thú, tiểu tình nhân ngược lại khiến anh không ngờ, nhặt lên trong đó một

quyển sách đại học lật xem, cô bình thường đều ở đây đọc cái này? Chưa có gặp

qua tình nhân nào chăm chỉ học như vậy, đây cũng là lần đầu.

“Linh Nhi.” Nhẹ lay động cô.

“Ừm.” thanh âm nỉ non, ngay cả động cũng không động.

Anh không cần tốn nhiều sức nhẹ ôm lấy cô, phát hiện cô nhẹ giống như con cừu

nhỏ. Vào phòng ngủ đặt cô ở trên giường mềm, dò vào trong y phục vỗ về bụng cô.

Cô không có phản ứng, đều đặn hô hấp biểu hiện cô đang ngủ say. Phương Nghị tay

trượt tới bộ ngực của cô xoa nắn, mong đợi quan sát nét mặt của cô. Còn không

có phản ứng? Giống như cá chết hoàn toàn bất động, anh không khỏi bội phục cô

ngủ tốt, ngay cả động đất cũng không đánh thức được cô. Thôi, nhìn cô ngủ cũng

thấy được hương vị ngọt ngào, quyết định tối nay không chọc cô, tắt đèn ở đầu

giường ôm cô vào lòng, đem chăn đắp lên hai người cùng nhau ngủ.

Hôm sau, mặt trời từ khe hở của rèm chiếu vào vài điểm ánh sáng, Hách Linh Nhi

lật người, đem chân thoải mái ôm gối ôm, ngủ được bây giờ quá thoải mái mà

không rời giường được, hí mắt liếc đồng hồ treo, đã chín giờ.

Hả? Chín giờ?

“Nguy rồi.” cô kinh ngạc ngồi dậy, thảm! Đi học tới trễ!

“Chuyện gì nguy rồi?”

“Tôi ngủ quên, không kịp đi học!” Vén chăn lên đang muốn nhảy xuống giường.

“Chủ nhật cũng muốn đi học?”

Cô ngẩn ra dưới. “Ra vậy, hôm nay là chủ nhật...” Cô thật là ngủ tới mơ hồ,

tiếp tục nằm thoải mái trên giường, Phương Nghị thuận thế ôm cô về trong lòng.

Thoáng chốc, mắt to trừng mắt nhỏ, đợi cô đột nhiên ý thức được một tuần lễ

không thấy người đàn ông đang ngủ ở bên cạnh cô thì lần nữa kinh ngạc ngồi dậy.

“Phương tiên sinh?” Cái miệng anh đào nhỏ nhắn vì kinh ngạc mà mở ra đến mức

thật to.

“Rốt cục đã tỉnh?” Bận rộn một tuần lễ, anh phát hiện có thể điều chỉnh thể xác

và tâm hồn chính là lúc nhìn thấy khuôn mặt dễ thương này mở mắt.

“Anh về lúc nào?” Ánh mắt tràn đầy cảnh giác, toàn thân ở trạng thái chuẩn bị

chiến đấu.

“Tối hôm qua khi trở về lúc em đang ngủ say.”

Hai gò má ửng hồng, cô không có thói quen cùng một người đàn ông thân mật mà ôm

vào trên giường, cô cố gắng tìm lời nói tán gẫu che giấu sự lúng túng. “Anh

hình như bận rất nhiều việc?”

“Em ở đây oán trách tôi vắng vẻ em sao?” Anh cố ý nhạo báng.

Quả nhiên thấy thái độ ngượng ngùng khiến cho má đỏ hơn, Hách Linh Nhi vội vàng

giải thích: “Sẽ không phải, nếu như anh rất bận rộn, không cần phải để ý đến

tôi, tôi sẽ ở nhà ngoan ngoãn, tôi...”

“Không cần phải để ý đến em? Nghe em nói giống như không muốn gặp lại tôi.”

“Ừh.” Cô gật đầu, bỗng vội vàng lắc đầu sửa: “Không phải vậy! Tôi không có ý

này, tôi là nói anh không cần băn khoăn tôi, không cần lo lắng tôi có thể hay

không thấy vắng vẻ, bởi vì tôi...” cô không biết nên giải thích như thế nào,

lại cảm thấy tựa hồ càng tô càng đen (ý là càng nói càng dở đó mà), gấp đến độ gương mặt càng thêm ửng hồng.

Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô, khiến cho anh thấy rất vui mừng. Nếu là những tình nhân lúc trước, lập tức lấy tám vòi cuốn

lấy anh, dùng giọng điệu nũng nịu kháng nghị với anh, còn nói nỗi khổ tương tư của mình, tìm lấy sự

trìu mến của anh để bồi thường lại. Hách Linh Nhi chẳng những không dùng những

thủ đoạn nịnh hót, cũng không liên tục mềm giọng khiến cho đàn ông vui vẻ, cô

chỉ biết nói thật, cô là phụ nữ không hiểu được dung tâm cơ.

Anh quả nhiên không nhìn lầm người, Hách Linh Nhi là tình nhân không

hiểu được trò chơi tâm cơ, đối với anh mà nói càng rất dễ dàng, chỉ cần cô không yêu cầu chơi trò tình yêu, như

vậy anh tuyệt đối sẽ không bạc đãi cô. Phụ nữ có thể chọc anh bật cười