
ẫn luôn bỏ qua cơ hội ngắm nhìn mặt trời mọc, mà mặt trời mọc ở đây lại đẹp như
vậy, cho nên em nghĩ…”
“Vậy chúng ta cùng đi nhìn xem, bây giờ chúng ta cùng đi xem có được không?
Em xem, bầu trời bên ngoài dường như đã tốt hơn rồi đó, thuyền sáng sớm
lại không ngừng ra khơi, bây giờ chúng ta đi ngắm mặt trời mọc quả là
không sai” Cận Thế Phong bước về phiá Yên Lam, “Lam Lam, em đã bao lần bỏ qua rồi, bây giờ chúng ta cũng không nên bỏ lỡ nưã, được không?”
Yên Lam buông đôi đuã trên tay, đôi mắt nhìn thẳng Cận Thế Phong, lần này
chúng ta không nên lại bỏ qua, chính là mặt trời mọc, cũng chính là
chúng ta? Yên Lam nưả phần hoảng hốt, sau đó lại mỉm cười hạnh phúc gật
đầu.
Cả hai thay y phục, đi ra cưả.
Lại một lần nưã sải bước trên con đường đó, bên cạnh không ít những đôi
tình nhân lướt qua bọn họ, đều bất giác quay đầu lại ngắm nhìn họ vài
lần, có lẽ bởi vì bọn họ đều là trai tài gái sắc, trông rất xứng đôi.
“Nhanh lên đi, chính là tảng đá đó, leo lên trên ngắm mặt trời mọc chính là
điều kiện tốt nhất.” Yên Lam chỉ vào tảng đá phiá trước như hành động
cuả một hướng dẫn viên du lịch.
Cận
Thế Phong ôn nhu nhìn nàng, chậm rãi cùng nàng đi về phiá trước. Dọc
theo đường đi, cũng có những đôi tình nhân giống như họ, nắm tay, chậm
rãi bước đi.
“Ngắm mặt trời mọc chính là ở đây?” Cận Thế Phong chỉ vào khối cự thạch phiá trước hỏi Yên Lam.
Yên Lam ngẩng đầu nhìn về phiá trước, gật đầu. “Đúng rồi, tảng đá phiá trước kià, đi nhanh đi, bằng không thì sẽ không nhìn thấy cảnh sắc tuyệt đẹp đâu.”
Chân Yên Lam ngaỳ hôm nay đã đỡ hơn rất nhiều rồi, nàng kiên trì muốn tự
mình leo lên khối đá ngày hôm qua đã làm mình bị thương.
“Thế Phong, chúng ta leo lên trên đi thôi, chỉ có trên tảng đá này mới có
thể thấy rõ nhất mặt trời mọc, chúng ta nhanh lên một chút đi.” Vưà nói, nàng chuẩn bị bắt đầu tự mình leo lên.
“Em không nên lên đó trước, ở chỗ này chờ anh. Anh sẽ lên rồi kéo em lên.”Cận Thế Phong dễ dàng leo lên trên tảng đá, xoay ngươì. “Nắm lấy tay anh đi, từ từ thôi, cẩn thận chân đó.”
Dưới sự trợ giúp cuả Cận Thế Phong, Yên Lam rốt cuộc cũng bò được lên trên
đỉnh cuả tảng đá lớn, trên tảng đá to ấy đã có mấy cặp tình nhân ngồi
cùng nhau, cả hai chọn một chỗ còn trống trên tảng đá ấy rồi ngồi xuống.
Họ ngồi song song nhau, lại là một màn trầm mặc, dường như ngày hôm nay cả hai người đều có một cái gì đó rất bình thản.
Cận Thế Phong nhìn về phiá xa xăm, “Ngày hôm qua em chính là muốn tới nơi này mới lạc mọi người sao? Không phaỉ
là muốn ngắm mặt trời mọc sao? Vì sao lại đến đây khi mặt trời lặn?”
“Đúng vậy, ngày hôm qua chính là ở nơi này, em rất muốn nhìn thấy mặt trơì
mọc, thế nhưng sợ không có thời gian, không muốn làm lỡ lịch trình quay
phim hàng ngày cuả mọi người, cho nên đã nghĩ tự một mình mình lên đây
chụp ảnh lưu niệm một chút, không thể thấy mặt trời mọc thì thấy mặt
trời lặn cũng tốt rồi!” Yên Lam quay đầu nhìn thoáng qua Cận Thế Phong đang ngồi bên cạnh, “Nghe nói ở đây mặt trời mọc đúng là xinh đẹp nhất, ngày hôm nay chúng ta thật có phúc nha.”
Cận Thế Phong không nói tiếp, nhìn về biển lớn, châm điếu thuốc lá, “Vì sao lại nghĩ chọn mỹ nhân ngư làm chủ đề cuả quảng cáo điện thoại di động? Còn có cả khái niệm cuả hạnh phúc.”
“Hút thuốc đối với sức khoẻ không tốt đâu,” Yên Lam nghiêm túc nói, “Hơn nưã, không phải là em đã nói với anh rồi sao? Mỹ nhân ngư là câu chuyện đồng thoại mà em cho rằng rất hay, cũng giống như câu chuyện về cô bé
lọ lem, tuy rằng kết thúc là một bi kịch, nhưng nó nói cho chúng ta
biết, bất luận ở đâu, có chuyện gì xảy ra, chỉ cần nỗ lực cố gắng, dũng
cảm, hoàng tử vẫn sẽ tìm được, rồi hạnh phúc lại trở về, hạnh phúc cuả
bọn họ không lẽ không khiến cho người khác ao ước sao? Hơn nưã, hạnh
phúc thường thường là do chính con người tìm kiếm, chẳng phải sao?“
Cận Thế Phong lạnh lùng cười, “Cố gắng? Dũng cảm? Thế nhưng nếu như cố gắng nỗ lực cũng không tìm được hạnh phúc thì sao?” Hắn quay đầu nhìn nàng.
Cận Thế Phong lạnh lùng cười, “Nỗ lực? Dũng cảm? Thế nhưng nếu như dũng cảm nỗ lực cũng không có được hạnh phúc? Vậy phải làm sao bây giờ?” Hắn quay đầu nhìn nàng.
“Nhất định phải nhận được, có thể chỉ là bởi vì hạnh phúc còn chưa tới, có thể là bởi vì nỗ lực chưa đủ…”
“Nhìn kià, nhìn kià, mặt trời lên rồi.” Những cô nàng nữ sinh bên cạnh hét lớn, Yên Lam và Cận Thế Phong đều quay đầu nhìn về phiá trước, mặt trời từ từ nhô lên từ đường giao nhau giữa bờ
biển và bầu trời, toả ra hàng vạn tia sáng, nơi này ngày hôm qua thời
tiết tồi tệ là như thế, thế mà hôm nay còn có thể mặt trời mọc đẹp rực
rỡ như vậy, không thể không nói đây chính là một kỳ tích.
“Tiểu thư, xin hỏi chị có thể giúp bọn em chụp một tấm ảnh không?” Cô bé học trò vưà kêu to ban nãy đi tới trước mặt Yên Lam, “Bọn em muốn cảnh mặt trời mọc kia làm nền chính, giúp em cùng bạn trai chụp một bức ảnh thật đẹp nha, cám ơn.” Cô bé nhanh nhẹn nói.
“Được, chị biết rồi, nào, 1..2..3..cười, được rồi, em xem chụp có được không?”
“Cám ơn, rất cám ơn, hai người không chụp sao? Em có thể