
tin tưởng vào cảm giác cuả anh đối với em”
******
“Bây giờ đang tiến hành buổi họp báo, tên tiểu tử Cận Thế Phong này sắp sưả
tuyên bố nó cùng con gái nhà họ Kim đính hôn, nó là một người đàn ông
như vậy, để đạt được mục đích sẽ không trừ bất cứ thủ đoạn gì, chuyện đã quyết nhất định phải làm, cho dù phía trước có bao nhiêu trở ngại nó
đều diệt sạch, bằng thời gian ít nhất, tổn hại thấp nhất mà đạt tới mục
tiêu của hắn.” Yên Lam im lặng không nói, khẽ đưa mắt nhìn cha của Cận Thế Phong, tuy tóc đã bạc nhưng khuôn mặt vẫn còn vẻ tuấn tú mê người.
Thảo nào, hai hôm nay Cận Thế Phong lại biểu hiện khác thường như vậy, thì
ra hắn cùng với Kim Dục nhi đính hôn! Sau khi Yên Lam biết chân tướng sự thật xong, liền ngây ngốc đứng đó. Mấy hôm nay lại toan tính cái gì? Vì sao lại đối với nàng tốt như vậy, hại nàng đắm chìm trong khoảnh khắc
đó, rồi lại đột nhiên đánh thức nàng, xong rồi, đã tỉnh mộng đẹp. Thì ra hạnh phúc đến rất nhanh, nhanh đến mức chưa kịp với tay ra đã giương
cánh bay đi mất rồi. Mặt mày Yên Lam tái nhợt tưởng nhớ.
Thế nhưng, vì sao hắn lại nói những lời đó? Những lời đó có ý tứ gì? Hắn có thể không cần giải thích, nàng chỉ là người phụ nữ mà hắn mua về thôi
không phải sao? Vì sao hắn lại để ý đến cảm nhận của nàng như vậy?
Đêm qua, nàng cùng Cận Thế Phong trở về Đài Bắc. sáng sớm trước khi rời đi, hắn muốn nàng đáp ứng hắn trước mười hai giờ trưa không bật TV, không
xem báo, không nghe phát thanh, nàng căn bản vẫn còn mơ hồ không rõ
nguyên nhân. Bây giờ nghĩ lại, hoá ra là có chuyện như vậy!
Thì ra mấy ngày nay vị tổng giám đốc cao cao tại thượng kia canh giữ bên
người nàng cả ngày hai bốn tiếng đồng hồ, là không để cho nàng nghe được tin tức trước buổi họp báo hôm nay, thậm chí ti vi, báo chí cũng không
cho nàng xem. Nhất định là phải thế sao?
Hắn không cần lo lắng khổ sở nếu nàng biết? Nếu tin tức mấy ngày hôm nay là thật, sớm muộn gì nàng cũng biết. Hắn không muốn nàng nghe được tin
này, có khả năng tin này không phải là sự thật, hoặc là, trong lòng hắn
còn có ý định khác, chỉ là không thể tiết lộ chân tướng sự thật trước
họp báo, nên mới dùng cách này để giấu dếm nàng.
Huống chi hắn còn hẹn nàng sau khi ăn cơm trưa cùng các phóng viên xong, đầu giờ chiều, hắn sẽ tự mình đến đón nàng đi ăn…
Nếu như, hắn thực sự muốn kết hôn với Kim Dục Nhi, nếu hắn không quan tâm
đến cảm giác của nàng, nếu hắn không thương nàng, hắn cũng không cần
phải hao tâm tổn sức, đúng không?
Thảo nào, hắn muốn nàng tin tưởng hắn.
Cho dù nàng nghe được cái gì, cũng phải tin tưởng hắn yêu nàng, mấy ngày nay nàng cảm giác được tình cảm đó cuả hắn…
Nàng tin tưởng hắn yêu là thật, cho nên tuyệt đối tin tưởng hắn sẽ không làm tổn thương nàng.
Suy nghĩ thấu đáo, liền bình thường trở lại. Nghĩ vậy, bỗng dưng Yên Lam
rất muốn cười. Hóa ra Cận Thế Phong cũng có lúc ngốc nghếch nha! Nếu hắn biết cho dù bản thân có cẩn thận đến mấy cũng có sơ sót, chính cha hắn
bán đứng hắn, không biết hắn sẽ xuất hiện với vẻ mặt như thế nào? Lúc
mới nghe được sự thật thì kinh ngạc cùng bi thương bây giờ nhưng giờ đã
trở thành hư không.
Bên ngoài hội trường phóng viên chen nhau đông chật như nêm cối, bên trong
hội trường phóng viên lại liên tục công kích, tấn công mạnh mẽ.
“Cận Thế Phong, anh nhất định phải lấy con gái của tôi, thì hợp đồng nhượng
quyền cổ phần mới có thể thành lập, đây là một sự giao ước tốt.”
“Tôi sẽ không lấy con gái của ông.”
“Hợp tác của chúng ta đến đây kết thúc!”
“Được, chờ một chút, chúng ta sẽ ở trước mặt giới truyền thông tuyên bố, coi như hợp tác kết thúc.”
“Cái gì?” Kim Bất Hoán vô cùng choáng váng, tiểu tử này không phải vì đạt được mục
đích mà bất chấp mọi thủ đoạn sao? Hắn gióng trống khua chiêng tuyên bố
cho thiên hạ muốn đầu quân vào ngành điện tử, vị trí đứng đầu về lĩnh
vực điện tử ở Đài Loan chính là chỗ ngồi của xí nghiệp Kim Thị ,tuyệt
đối là ván cầu thuận lợi nhất dành cho hắn, hắn không có lấy một lý do
chính đáng cứ đơn giản như vậy mà từ chối, không phải là vì nữ thư ký
Yên Lam kia chứ? “Anh điên ư? Anh biết hiện tại anh đang nói cái gì
không? Cận tiểu tử?”
Cận Thế Phong cười. “ Đương nhiên tôi biết.”
“Tôi sẽ không cho… anh cơ hội lần thứ hai đâu!”
“Không sao cả.”
“Anh.”
“Nhưng mà, tôi sẽ cho ông cơ hội lần thứ hai, Kim chủ tịch.”
“Có ý gì?”
“Tôi còn có thể dùng 80% giá thị trường mua 15% cổ phần của công ty trong
tay ông, nhưng mà tôi sẽ không lấy con gái của ông, nếu như ông đồng ý,
đợi lát nữa phóng viên sẽ biết cục diện hai doanh nghiệp chúng ta, nếu
như ông không đồng ý, tin tôi đi, giá cổ phiếu cuả Kim thị sẽ rớt giá
không phanh bởi vì tôi sẽ tuyên bố hủy hợp tác, để phòng ngừa giá trị cổ phiếu mất giá, chắc chắn khi tin tức được truyền đi thì tất cả các cổ
đông sẽ bán tháo cổ phiếu cho tôi, ông nói có đúng không? Kim chủ tịch?”
“Anh…” Kim Bất Hoán ngạc nhiên trừng mắt nhìn hắn, giờ mới phát hiện hóa ra mưu mô của tiểu tử này thật đáng sợ! “Anh điên rồi… Sao anh có thể đối với tôi như vậy? Dùng thủ đoạn hai mặt với tôi, ngang nhiên nói