
g lọt vào mắt...
Giờ phút này, chỉ có bàn tay to rộng rắn chắc đó mới có thể dẫn đường cho
nàng, nàng nắm chặt lấy nó, chỉ sợ không cẩn thận nhất thời buông tay
ra, bản thân sẽ bị rơi vào giữa đám fans đang phẫn nộ kia, bị giẫm chết, đạp chết, hoặc bị ném trứng gà cho đến chết.
Đó là một cảm giác
rất kỳ lạ, ở hoàn cảnh này, vậy mà nàng lại cảm thấy rất an tâm. Nàng
lại cảm thấy Cận Thế Phong rất đáng tin cậy, đủ để bảo vệ nàng, trong
khoảnh khắc hắn nắm lấy tay nàng, dường như ngay cả trời sập xuống cũng
chẳng có gì phải sợ.
Cảnh tượng tàn bạo kia rốt cuộc cũng kết
thúc, fans của Y Lâm quả thực đã quá điên cuồng. Cuối cùng, cảnh sát đã
tới hiện trường, lại phải nổ súng cảnh báo mới trấn áp được cảnh hỗn
loạn kia! Nguyên lai là fans của Y Lâm thấy Yên Lam bị phóng viên chạy
đuổi theo sau, liền gọi những người khác đến, muốn cho Yên Lam một bài
học giáo huấn để nàng chớ có quấn quít lấy Cận Thế Phong nữa.
Điểu này không ai có thể ngờ tới, chỉ một bức ảnh lại dẫn đến một chuỗi những sự cố nghiêm trọng như vậy.
Lúc này sắc mặt Cận Thế Phong tối sầm lại, gọi vào điện thoại, "Tồn Viễn, ả đàn bà kia, chính là ả đàn bà đã chỉ trích Lam Lam, cho ả một bài học
cảnh cáo, dám trêu chọc người của Cận Thế Phong, tôi sẽ khiến cho ả
không thể tiếp tục ở lại trong giới giải trí! Còn đám phóng viên kia,
cảnh cáo bọn họ thích đáng một chút. Còn nữa, đám fans náo loạn kia, tôi muốn chúng chịu trách nhiệm trước pháp luật Thêm vào đó, giúp tôi liên
lạc với Y Lâm, ngày mai tổ chức họp báo, đem chuyện của chúng tôi giải
thích rõ ràng với với giới đại chúng, chúng tôi căn bản là không có quan hệ gì với nhau, bảo cô ấy dẹp yên fans của cô ấy đàng hoàng một chút!
Tôi không muốn Lam Lam chịu sự chỉ trích là người thứ ba! Được rồi, cứ
như vậy mà làm, cúp máy!"
Cận Thế Phong quay đầu lại, thấy Yên
Lam đứng ở cửa phòng tắm nhìn hắn, "Có cần thiết phải đem sự việc xé ra
to như vậy không? Nếu em đã không có chuyện gì nữa, thì nên quên đi
thôi!"
"Không được, lần này không có chuyện, cũng không có nghĩa
là lần sau sẽ không có chuyện." Cận Thế Phong kiên định nói. "Em có biết tâm trạng của anh khi nhìn thấy em bị phóng viên đuổi theo hôm nay như
thế nào không? Còn nữa, thấy em bị người ta ném trứng, trong lòng đau
đớn biết bao nhiêu em biết không?"
Vẻ mặt Cận Thế Phong đột nhiên chuyển thành yêu thương, vươn tay ôm lấy Yên Lam, "Đều là anh không
tốt, nếu không phải do anh không nói rõ ràng trong buổi chiếu ra mắt, em sẽ không gặp phải những chuyện này, Lam Lam, đều là lỗi của anh, xin
lỗi!"
Yên Lam vòng tay ôm lại Cận Thế Phong, "Không cần nói xin lỗi, em không có trách anh, thật đó!" Công bố ngày hôm sau khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc, hóa ra Yên
Lam mới là nạn nhân. Y Lâm và Cận Thế Phong cũng không có bất cứ quan hệ gì, điều này làm cho rất nhiều người không hiểu vì sao ngay từ đầu bọn
họ không chịu nói ra sự thật. Vốn cho rằng lần này giá thị trường của
sản phẩm điện thoại di động nhất định sẽ tụt thảm hại, thế nhưng, nào ai biết, giới đại chúng đối với điện thoại di động của "Khải Thành" càng
thêm săn đón, càng quan tâm sâu sắc hơn so với trước kia.
Hai
tuần nay, thật vất vả Yên Lam mới khôi phục lại tinh thần, thế nhưng,
gặp phải chuyện náo loạn này, lại gián tiếp một lần nữa làm toạc miệng
vết thương đã liền da của Yên Lam, điều này khiến cho Cận Thế Phong nhìn nàng càng thêm thương tiếc.
Không muốn thấy Yên Lam tiếp tục như vậy, chính vì vậy mà vài ngày trước, Cận Thế Phong đã vạch ra một kế
hoạch, chuẩn bị cho Yên Lam một niềm vui bất ngờ.
Sau khi về đến nhà, Cận Thế Phong đưa Yên Lam lên xe, liền đi thẳng về phía nam.
Ngồi trên xe, Yên Lam nhịn không được hỏi, "Thế Phong, anh rốt cuộc muốn đưa em đi đâu?"
Cận Thế Phong lộ ra dáng vẻ tươi cười thản nhiên, đơn giản đáp lại một câu, "Đưa em đi thực hiện một chuyến hành trình vượt thời gian!"
Dáng vẻ tươi cười của Cận Thế Phong rất bình tĩnh, cũng rất ý vị sâu xa.
Điều này làm cho Yên Lam cảm thấy ấm áp và an tâm, dường như chỉ cần
nghe hắn nói, những vận rủi sẽ không bao giờ rơi xuống mình nữa, từ nay
về sau, những vận may sẽ đến.
Nàng yên tâm giao bản thân mình cho Cận Thế Phong, mặc cho hắn đưa mình đến nơi nào. Mấy ngày vừa qua, họ
đã trải qua nhiều sóng gió, đều là hắn giúp đỡ nàng, nếu như không có
hắn, bản thân mình cũng không biết nên làm gì bây giờ!
"Cười một
cái đi, nhìn cái miệng bĩu ra của em kìa, cũng có thể cân lên được 2 kí
thịt lợn." Cận Thế Phong đột nhiên mở miệng nói.
Nhìn ánh mắt ôn
nhu của Cận Thế Phong, Yên Lam thở dài nói, "Sao có thể cười lên chứ!
Những việc gần đây sắp khiến em suy sụp rồi, sao em lại xui xẻo thế này
chứ?"
"Em lại thế rồi, anh không phải đã nói không cho phép em
suy nghĩ nhiều như vậy sao! Những chuyện đó nếu đã qua đi, thì đừng nên
nghĩ về chúng nữa." Cận Thế Phong nghiêm túc nói. " Bây giờ điều em muốn là gì, làm thế nào mới có thể khiến cho em vui vẻ."
Yên Lam nghe xong, rất muốn cứ như vậy dang tay ra ôm lấy hắn, vùi vào trong lòng hắn, suốt đời cũng không rời đi nữa.