Hôn Nhân Giấy

Hôn Nhân Giấy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324273

Bình chọn: 7.5.00/10/427 lượt.

ồi tiện tay tắt đèn đầu giường, vừa cười vừa nói khẽ vào tai Cố Tiểu Ảnh “Sư tửHà Đông thì sư tử Hà Đông, dù gì thì

cũng là vợ mình, có là Bạch Xà anh cũng chịu”.

Nói xong, anh cúi xuốnghôn nồng nàn lên môi cô.

Cố Tiểu Ảnh chớp chớpmắt trong bóng tối, rồi cũng cười, ôm chặt Quản Đồng, cắn lên vai anh một cái.

Vừa cắn cô vừa nghĩ:Có lẽ, sau đám cưới hai tháng, đêm nay mới đúng là đêm động phòng hoa chúc.

(6)

Điều làm Cố Tiểu Ảnhvui mừng, là sau hôm đó, đúng là ngày nào Quản Đồng cũng về nhà ăn tối!

Hạnh phúc đến bất ngờquá, Cố Tiểu Ảnh có phần chưa kịp thích

ứng. Thói quen làm việc, nghỉ ngơi, ănuống, thu xếp việc học hành, thời

gian soạn bài… đột nhiên bất đắc dĩ phải điềuchỉnh theo việc về nhà của

Quản Đồng!

Thế là, Cố Tiểu Ảnhcuối cùng cũng phải rút ra một kết luận: hôn nhân đúng là chuyện phải thu xếpgiữa hai người.

Vậy nên, những ngàykhông có giờ lên lớp, Cố Tiểu Ảnh bắt đầu có một

cuộc sống rất đúng quy luật: hằngngày cô dậy lúc chín giờ, vệ sinh, đi

chợ, xem sách, soạn bài, thỉnh thoảng cũngdẹp cuốn tiểu thuyết dài kỳ

sang một bên để ra nhà ăn khu tập thể Tỉnh ủy muaít mỳ vằn thắn hay bánh hấp, buổi chiều lại đọc sách, soạn bài, viết lách, đếnbốn rưỡi bắt đầu

rửa rau, thái thịt, vo gạo, cho đến khi các đồ sơ chế đã đượcchuẩn bị

xong hết, cô lại quay vào bàn tĩnh tâm nghiên cứu.

Đến sáu giờ cô sẽ đứngdậy vào bếp, cho gạo đã vo vào nồi cơm

điện, rửa mấy thứ hoa quả mang vào phòngthì đã khoảng sáu rưỡi. Lúc ấy

sẽ có tiếng bước chân Quản Đồng vang lên trước cửa,Cố Tiểu Ảnh sẽ chạy

ào ra mở cửa như một con bướm, rồi nở một nụ cười rạng rỡ vớiQuản Đồng,

có lúc còn lao vào lòng anh, kèm thêm là câu hỏi han nũng nịu vôcùng,

kiểu như “Ông xã ông xã về rồi”. Mỗi lần như vậy, Quản Đồng đều mỉm

cườixoa xoa đầu Cố Tiểu Ảnh, còn Cố Tiểu Ảnh thì dụi dụi đầu vào ngực

anh mấy lần rồikêu ca: “Trời lạnh quá, áo khoác của anh cũng lạnh nữa” - rồi ngẩng đầu dặn dòanh: “nhanh cởi áo khoác rửa tay ra ăn cơm nào!”

Quản Đồng sẽ ngoanngoãn cởi áo khoác, rửa tay, dọn cơm, vừa

kể cho Cố Tiểu Ảnh nghe những chuyệnhay ho ở cơ quan vừa nhìn cô nấu

nướng rất nhanh, cùng một lúc nấu hai bếp, chỉmười phút sau là đã xong

hai món mặn một món canh. Quản Đồng phục lăn vì tốc độnày, cũng đến lúc

này mới hiểu tại sao hôm đi chọn đồ gia dụng, cô lại nhất quyếtmua bếp

hai ngăn. Anh thường say sưa nhìn Cố Tiểu Ảnh thoăn thoắt chạy qua

chạylại xào thịt, nấu canh, cảm thấy cuộc sống tuy vụn vặt, nhưng lại

hạnh phúc ấmáp vô cùng.

Đây chính là cuộc sốngmà anh mong muốn: có một người đợi mình, có một

người yêu mình, có người nấu nướngcho anh, có người để đèn chờ anh về

trong mùa đông giá rét, để anh mỗi khi tanlàm về mới đến dưới nhà đã cảm thấy cái thế giới “gia đình” là nơi yên ổn nhất.

Giờ thì anh đã hiểu:cơm vợ nấu chưa chắc đã là cơm ngon nhất, nhưng là bữa cơm ấm áp nhất trên đời!

Nhưng Cố Tiểu Ảnh lạingược lại với anh. Cô không ngờ rằng

Quản Đồng, một người đàn ông có vẻ ngoàicao ráo, phong cách, có sự

nghiệp, có tài cán, có đầu óc, có khí chất, lại thựcsự hay gây bực mình

đến thế!

Trước bữa tối,

khi CốTiểu Ảnh nấu cơm trong bếp, Quản Đồng xem báo trong phòng sách,

được một lúcthì nghe tiếng hét thất thanh của Cố Tiểu Ảnh: “Quản Đồng!

Quản Đồng! Quản Đồng!”

Quản Đồng sững người,hấp tấp đứng lên chạy vào bếp, lo không biết cô bé vụng về này có bị bỏng haykhông?

Vào bếp thì thấy CốTiểu Ảnh vừa xào rau vừa ra lệnh: “Hừ, hết tương rồi, anh lấy chai mới cho em,trong kho ấy, nhanh lên nhé!”

Quản Đồng gật gật đầu,quay người vào kho lấy chai tương. Bên

này Cố Tiểu Ảnh đã bắt đầu nấu sang mónkhác: cho dầu lạc vào nồi, nóng

đến tám phần thì cho tỏi vào, có mùi thơm, chothịt vào, đợi thịt chuyển

màu thì cho thêm một chút tương cho có màu. Ơ, tươngđâu rồi?

Cố Tiểu Ảnh ngỏng cổbực bội hét: “Quản Đồng, tương đâu rồi? Không có là hỏng cả nồi bây giờ!”

“Đây rồi đây rồi!” -Quản Đồng thất thanh trả lời, tay trái

xách chai tương, tay phải cầm cái kéo chạyra, mồ hôi nhễ nhại hỏi: “Cái

chai này lạ thật, em xem trên nắp chai có hai cáilỗ bịt kín, có phải là

phải cắt hết cả hai thì mới đổ tương ra được không?”

Cố Tiểu Ảnh nhìn lạichai tương, rồi không tin nổi nhìn Quản Đồng: “Anh chưa nhìn thấy chai tươngbao giờ à?”

“Nhìn thấy rồi chứ,nhưng tương quê anh thường có nắp giống

như nắp chai bia, cậy vào mép bàn là rangay. Nhưng em xem cái nắp này

bằng nhựa, bên trên lại có một cái lỗ nhỏ và mộtcái lỗ to, có vẻ như là

hai đường ra? Anh không biết có cần cắt hết ra không…”- Quản Đồng thắc

mắc nhìn chai tương trong tay, do dự.

Cố Tiểu Ảnh thở dài,quay đầu nhìn chảo thịt sắp cháy, giơ tay tắt lửa, quyết định lên lớp cho QuảnĐồng một “Bài học kiến thức bếp núc cơ bản” thật sinh động.

Thế là cô giáo Cố mộttay cầm chai tương, một tay cầm kéo, nhẫn nại chỉ

bảo cho bạn Quản Đồng: “Hồinhỏ anh học môn vật lý rồi còn gì, bên trong

chai tương nút chặt, phải đục haicái lỗ thì nước tương mới chảy ra được, cho nên, anh phải cắt cả hai cái lỗ ramới đổ tương ra được”.

“À, hóa ra là thế” -Anh bạn Quản Đồng gật gật đầu t


Old school Swatch Watches