Hoàng Tử Và Em

Hoàng Tử Và Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322745

Bình chọn: 9.5.00/10/274 lượt.

ộ đánh rơi ca chiếc khăn. Tối đó cả nhà số 7 phải ăn mừng vì Talia. Cả Tec cũng quên đi câu chuyện trong Bếp, nó vờ vĩnh khóc vì sắp phải xa chị gái cùng phòng...

“Em đi thì Dũng có biết chưa?” Gió đêm trên sân thượng rất lạnh, cắt vào da thịt Ơtec. Cô xuất hiện đằng sau lưng Talia. Cả nhà chẳng ai biết chuyện Tali đã có bạn trai.

“Chị yêu anh ấy nhiều đến mức ấy sao?” Tali hỏi ngược lại Ơtec, giọng nhỏ và yêu trái ngược hẳn với thướng khi... “Đến mức không cần biết anh ấy có yêu chị không à?”

“Chị không biết.” Ơtec rốt cuộc trả lời. Cô cảm thấy mình chẳng còn biết gì nữa cả. “Chị hèn nhát.”

“Phải, chị hèn nhát hơn em tưởng!” Tali phê phán. “Chị định làm sao với cái tình yêu kiểu ấy?”

“Chị có thể làm gì? Cái duy nhất chị dư dả là thời gian. Chị sẽ chờ...”

“Cái duy nhất em không thể cho Dũng nữa là thời gian!” Tali nói như chẳng ăn nhập. “Chúng em đã chia tay.”

“Vì em ra đi à?”

“Không, trước đó. Em phản bội cậu bé đó...”

Ơtec lặng người ngạc nhiên.

“Nghe ghê nhỉ?” Tali cười phì. “Chẳng qua là em không cảm thấy thực sự có yêu cậu ta hay không. Cậu ta làm em phát chán vì cứ ngoan ngoãn chờ đợi, như chị đấy, ngốc nghếch làm sao...”

“Em...” “Em không thấy có gì quan trọng trong chuyện đó.” Ơtec im lặng. Là ngốc nghếch ư...

Đêm có trăng, nhưng mặt trăng đã bị mây nuốt lấy, cuộn lại như một cái kén dày đặc, trăng có vùng vẫy bao nhiêu cũng không thoát được.

“Nhưng em đoán chị chẳng giống chúng em. Hai người có lẽ ở một mức sâu đậm hơn nhiều.” Tali cười mà nói vậy.

“Chị không biết.” Ơtec lại một lần nữa trả lời bâng khuâng như thế.

“Anh ấy có biết chị yêu anh nhiều thế không?” Tali thắc mắc.

Cái nhìn buồn của Ơtec đủ để nói lên tất cả.

“Chị thậm chí không nghĩ tới nói ra tình cảm của mình với anh ấy hay sao?”

“Nói ra? Như thế nào?” Ơtec hỏi.

Hai người đã là người yêu của nhau, ai mà nghĩ đến cô và Lân thạm chí chưa từng nói những lời đó...

“Chị là đồ ngốc! Tình cảm thì phải nói ra chứ để thế thì người ta biết được mà đáp trả hay sao? Chị cứ cho mình có dư thời gian đi nữa cũng sẽ làm mình đau khổ dài dài...”

“Chị tưởng em đi học học viện múa, hoá ra em lại trở thành chuyên gia phân tích tình yêu nhỉ?” Ơtec cười lần đầu tiên trong đêm.

Tali thở ra, cũng bật cười. “Cả chị lẫn em đều ngốc cả, sợ bị tổn thương thì đều là hèn nhát.”

Ơtec đứng chờ Lân ở giảng đường hai tầng. Cô đứng ngay dưới ban công trong giảng đường mờ tối, hoàn toàn không cảm thấy có nguy hiểm gì. Giảng đường đã cũ, ít khi sử dụng, chỉ có Lân và cô, vài người sẽ truyết trình trong hội nghị khoa học sinh viên Y khoa là đến đây để dượt trước.

Cửa mở, người bước vào không phải Lân.

“Cẩn thận!” Tín chỉ kịp la lên một tiếng cảnh báo, lao đến bên cạnh cô. Ơtec không hiểu chuyện gi đang xảy ra. Trước khi cô kịp định thần thì vòng tay của Tín đã ôm lấy eo cô, kéo cô sang một bên.

Choang.

Ơtec cứng người vì kinh ngạc. Chậu hoa xương rồng rơi từ ban công giảng đường xuống ngay vị trí cô đứng cách đó một giây. Cô quay sang nhìn Tín.

Gương mặt họ khá gần nhau nhưng Ơtec quá kinh hoàng để nhận ra điều đó. Cô sợ đến mức muốn ngất luôn trên tay anh ta.

“Cảm ơn...” Cô gái nói nhỏ, mặt không còn chút thần khí. Tín vẫn không buông cô ra, e rằng cô sẽ ngã ngay vì chẳng thể đứng vững. Một chậu cây trên ban công giảng đường cũ rích này ư? Rõ ràng không phải là chuyện bình thường.

“Không có gì.” Tín khó nhọc đáp trả. Không có gì ư, người con gái anh yêu vừa hụt chết ngay trong gang tấc. Phải, anh mở cửa bước vào, và nhìn thấy cô đang ở đó, chậu cây chết tiệt đó sắp rơi xuống và...

Và cô ở trong vòng tay anh. Gương mặt Bì Bì bỗng đỏ ửng lên, như thể vừa ý thức khoảng cách giữa họ quá gần. Nhưng trước khi cô kịp có phản ứng, anh đã tháy môi mình tìm đến môi cô.

Bì Bì đang ở trong tay anh, trong thực tại, trong vài giây anh những tưởng cô sẽ chết, nhưng cô đang ở đây. Vẫn thở, vẫn nói chuyện với anh bằng gương mặt đó. Thế là anh hôn cô. Ngay khi chạm vào môi cô, Tín đã biết mình là thằng chó chết, như xưa nay anh vẫn luôn khốn nạn khi mơ tưởng đến bạn gái của bạn mình. Nhưng giờ anh còn tệ hại hơn thế, anh đáng bị đày xuống địa ngục bởi anh không thể kiểm soát mình. Lý trí anh đê mê trong mùi hương của cô, cảm giác mùi vị cô ngay trên đầu môi. Một nụ hôn nóng bỏng.

Ơtec quá kinh hãi, một lần nữa sau vài giây ngắn ngủi, để kịp phản ứng. Trong một tích tắc cô nhận thấy vòng tay Tín quanh eo mình siết chặt trong khi phải lỏng ra, tích tắc thứ hai cô thấy môi anh đã ở trên môi cô, một cách nồng nhiệt. Thành thực mà nói, cô khiếp đảm. Cánh cửa mở ra. Ơtec biết người vừa xuất hiện. Lân. Nhìn thấy Tín đang hôn cô.

Thực tế, trông giống như họ đang hôn nhau. Gương mặt Lân cứng lại trong một tia nhìn băng giá. Tín quá... say mê để nhận thấy người vừa bước vào. Ơtec ngả người ra sau để tránh nụ hôn của anh. Điều đó chỉ khiến cho cô trông có chỉ khiến cho cô trông có vẻ dâng hiến hơn.

“Cô ấy không có ở đây.” Lân nói lớn qua vai. Giọng anh không có chút cảm xúc. Tín buông Ơtec Bì ra ngay tức khắc, nhìn Lân, nhưng bạn anh không nhìn anh. Ơtec loạng ch


Ring ring