Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ

Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322200

Bình chọn: 10.00/10/220 lượt.

dung mạo như tiên, da thịt trắng hơn tuyết, xinh đẹp không tỳ vết, từ

khi hắn không để ý lễ pháp lập nàng làm Hoàng hậu, những nữ nhân đã tiến cung từ trước đều mất đi sự sủng ái.

Chỉ vì nàng mà Hoàng thượng khuất phục, cũng chỉ ân sủng một mình nàng, hậu cung giống như không có tác dụng.

Không lâu sau, lúc Hoàng thượng tổ chức sinh nhật, Kỉ Khuynh Nhan bởi vì một

vở diễn mà đánh trọng thần của triều đình, lại càng không để ý hoàng gia lễ giáo mà đập vỡ tín vật của Hoàng hậu, mới làm cho Hoàng thượng giận

dữ mà phế bỏ nàng.

Toàn bộ hậu cung vì điều này mà vui mừng, lại có cơ hội được Hoàng thượng sủng ái.

Nhưng nàng chẳng những không bị đưa vào lãnh cung mà còn được tiếp tục ở lại

Vong Ưu Cung, hưởng thụ đãi ngộ của Hoàng hậu, khiến cho nhiều người bất mãn, tức giận không thôi.

Tào Kim Linh là một trong số đó, nhưng nàng lại rất tự tin, Hoàng thượng sở dĩ sủng ái Kỉ Khuynh Nhan cũng chỉ vì say mê sắc đẹp của nàng, lúc trước lập nàng làm Hoàng hậu cũng vì

chiều theo ý nàng.

Mọi người nói, Kỉ Khuynh Nhan căn bản không có năng lực quản lý hậu cung.

Nay nàng bị phế, khác nào nàng mất hết vị thế.

Cho dù Hoàng thượng vẫn còn sủng ái nàng thì sao? Một người tính tình vô

pháp vô thiên, dám kiêu ngạo với nữ nhân của Hoàng thượng, sớm muộn cũng có một ngày Hoàng thượng mất kiên nhẫn mà ban rượu độc.

Tào Kim

Linh rất oán giận Kỉ Khuynh Nhan, không chỉ vì nàng cướp đi ân sủng của

Triệu Nguyên Thừa, mà còn dám tát Tả thừa tướng kiêm Thượng thư Tào

Thanh Sơn cũng chính là phụ thân của nàng trước mặt mọi người.

Hiện tại nàng mất đi vị thế, biến thành một thứ nhân, thù hận càng nhiều,

đương nhiên Tào Kim Linh không muốn nàng như thế mà sống thoải mái qua

ngày.

Bày ra dáng vẻ quý phi, nàng không tin không giáo huấn được Kỉ Khuynh Nhan đáng ghét này!

“Kỉ Khuynh Nhan, ngươi có biết mình đang nói chuyện với ai không? Ngươi cũng biết…..”

“Ngươi đang quấy rầy giấc ngủ của ta!”

Căn bản không cho Tào Kim Linh cơ hội, Kỉ Khuynh Nhan mềm mại nói, so với hoàng anh, sơn ca còn ngọt ngào hơn vài phần.

Thân là quý phi, lại là nữ nhi bảo bối của tả thừa tướng, nàng sao có thể để cho một cái phế nhân coi thường, huống chi phía sau còn có bốn tên nô

tài mở to mắt mà nhìn nàng, nếu hôm nay không hảo hảo giáo huấn Kỉ

Khuynh Nhan về sau chỉ sợ bị hậu cung phi tử chê cười.

Táo Kim Linh nén hung ác, tức giận chỉ vào nữ nhân trên giường, “Ngươi thật to gan….”

“Ngươi bị điếc sao ? Ta nói ngươi đang quấy rầy đến giấc ngủ của ta!”

Thanh âm thanh thúy xen lẫn vài phần tức giận, đôi mắt xinh đẹp lộ ra vài phần hung ác cùng nguy hiểm.

“Tính tình ta rất không tốt, ghét nhất bị người khác quấy rầy khi đang ngủ,

một khi bị quấy rầy, tâm tình sẽ rất xấu, có thể sẽ làm người khác không vui. Tào Kim Linh, nếu ngươi hiểu lời ta nói thì phiền ngươi tránh ra

xa một chút!”

Bị nàng gọi thẳng tên, Tào Kim linh tức giận đến

phát run, “Ngươi dám gọi thẳng tên của bản cung, người đâu, còn không

đến tát nàng hai mươi cái!”

Nhìn đối phương như còn mèo bị giẫm

vào đuôi mà giơ nanh múa vuốt, Kỉ Khuynh Nhan cười châm biếm đứng dậy,

từ trên xuống dưới đánh giá nàng một cái.

Ngay lúc Tào Kim Linh

khó hiểu, Kỉ Khuynh Nhan lạnh lùng cười, “Tuy rằng ta rất chán ghét

ngươi, nhưng vẫn hảo tâm nói cho ngươi biết, tháng sáu mười hai, buổi

trưa canh ba xuất môn, rất xấu.” Nói xong, bước đến gần nàng, dùng sức

đẩy, bùm một tiếng, Tào Kim Linh bị ngã xuống hồ.

Tuy rằng cảnh

sắc mặt hồ rất đẹp, nhưng hồ khá sâu, hơn nữa mặt hồ phủ đầy lá sen, Tào Kim Linh rơi xuống liền không thấy bóng người.

Bốn tên nô tài đi theo nàng đều bị dọa đến choáng váng, không dám tin, nàng đường đường

là quý phi tôn quý, chỉ chớp mắt đã bị người đẩy xuống hồ.

Cung

nữ cùng thái giám vội vàng chạy tới bên hồ, chỉ thấy Tào Kim Linh chật

vật ngoi lên, “Kỉ Khuynh Nhan lá gan của ngươi thật lớn......”

Kỉ Khuynh Nhan chậm rãi ngồi trở lại trên giường, lạnh lùng cười, “Ta đã

nói tâm tình ta không tốt sẽ làm cho người khác không vui, ngươi căn bản đâu có nghe ta nói?”

Nàng ngồi ở mép giường, bàn chân nghịch ngợm khẽ lắc lư.

“Đúng rồi, tuy rằng hồ nước rất trong, nhưng ngày nào ta cũng đổ phân vào

trong hồ để nuôi vài bông hoa sen nha, ngươi muốn ở trong hồ uống nước,

nếu không uống đến đại tiện, thì tiểu tiện cũng thật tốt a.” Trong mắt

nàng đầy ý đùa cợt.

Đã lên tới bên hồ, đang muốn đứng dậy, nghe

vậy Tào Kim Linh lại trượt chân, ngã vào trong hồ, mấy tên nô tài sợ tới mức phải gọi một tiếng “mẫu thân”.

Kỉ Khuynh Nhan đột nhiên nghĩ tới chuyện gì thú vị liền thuận tay bắt một con sâu, tiêu sái đến bên

hồ, huơ huơ trước mặt Tào Kim Linh,“Ngươi xem, con sâu này thật đáng

yêu!”

Thật vất vả mới được thái giám kéo ra khỏi hồ, nhìn đến con sâu vừa to vừa nhiều lông kia, không khỏi “A” hét lên một tiếng, lại

một lần nữa ngã xuống hồ.

Lần này nàng bị dọa đến rút gân (chuột rút), cả người liền biến mất trong hồ.

Kỉ Khuynh Nhan thấy thế thì phi thường thoải mái, đặt mông ngồi trở lại giường, thân mình run lên vì cười.

Đem toàn bộ việc vừa xảy ra thu vào m


Polaroid