XtGem Forum catalog
Hoa Tâm Tổng Tài

Hoa Tâm Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326595

Bình chọn: 10.00/10/659 lượt.

tóc thì điện thoại lại vang lên

Điện thoại của nàng ko phải là loại điện thoại biểu hiện điện báo thông thường, cho nên nàng cũng ko biết người gọi đến là ai

Nàng đứng trước điện thoại trừng mắt nhìn một hồi lâu, thầm đánh giá

tính nhẫn nại của người gọi đến thật tốt,biết chắc ko thể là ba, nàng

mới dám tiếp điện thoại

“A lô”

“Thì ra ngươi đang ở nhà. mờ cửa , ta ở ngoài cưa” Tiếng nói của Tô KHải Nhân vang lên

Lôi Dĩnh sững sốt, một chút vui mừng toát ra từ trong mắt

Nàng gác điện thoại xuống, nhanh chóng đi về phía cửa chính

Trong tích tắc, cửa đã được mở ra, mi mắt khắc sâu nụ cười sáng lạn, nàng chào đón Tô Khải Nhân

Vào hai năm trước khi nàng chuyển nhà thì lúc đó ở quán cà phê nàng

làm việc, nàng đã tình cờ quen được cô gái hoạt bát sáng sủa này, cùng

“nàng”(*Tô Khải Nhân ) ở chung rất vui vẻ, hai người luôn có nhiều

chuyện nói ko hết, nhiều chủ đề tán gẫu ko thôi, tuy rằng nàng luôn là

người lắng nghe, nhưng nói chuyện với Tô Khải Nhân luôn khiến nàng vui

vẻ

Có khi nàng rất kì quái, ko biết gia đình của Tô Khải Nhân như thế

nào, lại dưỡng dục ra được một cô gái mạnh mẽ, lạc quan, lại biết chăm

sóc như thế. Sau này nàng mới biết, Tô Khải Nhân là cô nhi, từ nhỏ lớn

lên trong cô nhi viện,ngãm lại mình, nàng thấy mặc dù Tô Khải Nhân là cô nhi nhưng lại may mắn hơn so với nàng, nàng chỉ có một gia đình ko

giống gia đình, một người cha ko phải là cha

“Tiểu Dĩnh, ngươi ở bên trong làm gì đó? Nhấn chuông cửa cả nữa ngày

trời cũng ko thấy mặt, chỉ khi gọi điện thoại mới biết là ngươi có ở

nhà” Tô Khải Nhân lách người bước vào phòng, miệng nho nhỏ oán oán nói

“Ta vừa chạy bộ lúc sớm xong, lúc ngươi tới hẳn là ta đang tắm” Lôi

Dĩnh gác lại tâm tình ko tốt vừa rồi, mỉm cười nhìn con người vui vẻ đầy sức sống này

“Thói quen chạy bộ lúc sáng sớm của người ko sửa được a!” Tô Khải Nhân nói xong liền đặt mông ngồi ko chút thục nữ xuống sô fa

“Thói quen đó rất khó sửa đỗi”

“Nói cũng đúng” Tô Khải Nhân nói xong, bắt đầu đảo mắt nhìn quanh phòng ở

Lôi dĩnh đem nước trái cây từ trong tủ lạnh ra, đi đến trước mặt Tô Khải Nhân đưa cho nàng

“Oa …..thực mát!! Đúng rồi, nghe nói ngươi muốn kết hôn ??” Tô Khải Nhân vừa uống nước trái cây, vừa cẩn thận hỏi

Cầm chặt bình nước trái cây trong tay, Lôi Dĩnh cúi đầu tránh ánh mắt của nàng

“Ta vẫn cho chúng ta là tri kỉ, ko ngờ thì ra chỉ là mình ta mộng

tưởng” Tô Khải Nhân cố ý nói, nếu hôm nay nàng ko xem tin này trên báo,

nàng cũng ko thể tin được bạn tốt của nàng sắp kết hôn

“Tiểu Nhân, cái ngươi biết là ko phải mà!” Lôi dĩnh ngẩng đầu lên lo lắng phủ nhận

“Ko phải sao? Ta cũng ko dám khẳng định” Tô Khải Nhân đoạt lấy bình nước trái cây từ tay nàng, cứ thế uống hết

Lôi Dĩnh thở dài ” Được rồi, ta ko nói cho ngươi, bởi vì đây là cuộc

hôn nhân ko đáng để chúc phúc, hơn nữa ta cũng ko muốn làm cho bản thân

thêm hỗn loạn”

“Sự tồn tại của ta khiến ngươi cảm thấy hỗn loạn sao?” Tô Khải Nhân nhìn nàng

“Ta vẫn chờ đợi, vẫn hi vọng có được hạnh phúc gia đình giống người

bình thường khác, ko ngờ cuối cùng lại thành ra như thế này, hôn nhân

của ta chỉ là cuộc trao đổi lợi ích, mà người được lợi cũng ko phải là

ta” Hâm mộ và ghen tị là bản tính của con người, mà nàng cũng chỉ là một người bình thường

“Đồ ngốc!” Tô Khải Nhân quở trách “Ngươi đành cam chịu số phận như vậy sao? Làm ơn đi, ngươi mấy tuổi rồi?”

“Ta đã trưởng thành, ta có quyền tự chủ, ta đây cũng biết, nhưng có

những chuyện ko phải mình muốn làm là có thể làm được, vì chuyện này ta

cũng đã từng tranh đấum nhưng ngươi cũng biết ba ta tính tình ko được

tốt, đối với ta cũng chỉ có lạnh lùng, hắn tới bây giờ cũng ko xem ta là cón gái của hắn, trong lòng hắn, con gái chỉ có một, chính là Lôi Tiệp

Nhi, con ta, cũng lắm cũng chỉ là một con cờ, tùy thời để hắn điều khiển đổi lấy lợi ích….” Lôi dĩnh ngừng lại một chút, rồi tiếp tục ” Dù sao

bị gả đi, cũng có thể rời khỏi cái gia đình đó, cho dù là nhảy vào một

cái hố lửa khác, cũng vẫn tốt hơn so với bây giờ”

“Ta đã hiểu, ngươi là muốn dựa vào cuộc hôn nhân này, thoát khỏi Lôi

gia” Các nàng là bạn tốt, nỗi niềm khó nói của Lôi Dĩnh, nàng một hai

biết rõ

“Đúng vậy a, nếu ko thể cự tuyệt, vậy thì ta cũng chỉ có thể ở trong

khổ tìm vui, coi như đây là lần cuối cùng ngươi dáp trả lại công ơn

dưỡng dục của hắn”

“Ta cũng biết, nhưng mà…….” Tô Khải Nhân liếc xéo nàng “Ngươi biết chồng tương lai của mình là ngươi như thế nào ko?”

“Ta cũng ko để ý….”



Ta đã hiểu, ngýõi là muốn dựa vào cuộc hôn nhân này, thoát khỏi Lôi

gia” Các nàng là bạn tốt, nỗi niềm khó nói của Lôi Dĩnh, nàng một hai

biết rõ

“Đúng vậy a, nếu ko thể cự tuyệt, vậy thì ta cũng chỉ có thể ở trong

khổ tìm vui, coi nhý ðây là lần cuối cùng ngýõi dáp trả lại công õn

dýỡng dục của hắn”

“Ta cũng biết, nhýng mà…….” Tô Khải Nhân liếc xéo nàng “Ngýõi biết chồng týõng lai của mình là ngýõi nhý thế nào ko?”

“Ta cũng ko để ý….”

“Ngươi nên để ý” Tô Khải Nhân cắt lời nàng “Cho dù đây là cuộc hôn

nhân vì lợi ích, nhưng chuyện chưa bắt đầu, ngươi cũng ko nên buông tha

cho