
c mặt hắn, tôi ko có
quyền lên tiếng”
“Ngươi là đang cự tuyệt yêu cầu của ta sao?” Lôi Vệ Cảnh híp mắt nhìn nàng
“Ko phải, tôi chỉ nói ra sự thật thản nhiên” Lôi Dĩnh phản bác
“Sự thật?? Sự thật chính là ta gả ngươi đi, vì muốn cứu vớt công ty, bẳng
ko chuyện ta gả ngươi cho hắn cũng chẳng có ý nghĩa gì” Lôi Vệ Cảnh tức
giận nói
“Vậy, theo ngay từ đầu, tôi đã hiểu được tình cảnh của
tôi, cho nên xin ngài có chừng mực, tôi là tôi, ko phải là con rối” Lôi
Dĩnh hướng hán nói, đây là lần đầu tiên nàng ở trước mặt hắn, biểu lộ ý
nghĩ chân thật của nàng
Lôi Vệ Cảnh nghe lời nàng, cơn tức càng
lên cao, đáp trả bằng lời nói lạnh lùng đến cực điểm “Ở trong mắt ta,
ngươi bất quá cũng chỉ là 1 công cụ để lợi dụng”
Công cụ?Ngay cả
từ hình dung cũng thật giống nhau, Lôi Dĩnh nở nụ cười, nhìn người phụ
thân trước mắt, sau đó nói “Cho nên, từ cái ngày tôi được ngài đem gả
đi, tôi đã trả hết toàn bộ nợ cho ngài, tôi ko hề nợ ngài cái gì, có đôi khi tôi thực hoài nghi, tôi có phải là con gái ngài ko? Tại sao ta được ngài đối xử kém xa tỉ tỉ như vậy? Mặc kệ tôi cố gắng nhiều bao nhiêu,
ngài vĩnh viễn đều ko để ý tới, từ khi tôi chuyển nhà đi, cho tơi bây
giờ ngài có lần nào quan tâm đến cuộc sống của tôi ko? Hai năm nay, tôi
giống như người ngoài, khi tôi vui vẻ khi nhận được cú điện thoại ngài
gọi về thì ngài căn bản lại cho tôi một cái tin tức ko thể chấp nhận
được, nhưng tôi đã nghe lời ngài gả đi, hôm nay ngài yêu cầu tôi trở về
nhà cũng chỉ vì tiền, tôi hiểu được nhưng tôi nói cho ngài biết, tôi căn bản ko thể thay đổi được suy nghĩ của hắn” Nói xong, trong lòng nàng
cảm thấy rất nhẹ nhõm, thì ra, đối mặt với hắn nói ra tất cả cũng ko
phải là 1 việc khó
Lôi Vệ Cảnh ánh mắt có chút mập mờ, hắn cũng
ko cảm thấy hắn có lỗi, mà hiện tại hắn như vậy, tất cả đều là vì mẹ
nàng, muốn oán cũng chỉ có thể oán mẹ nàng
“Điều tôi muốn nói chỉ có như vậy, về sau xin ngài đừng quấy rầy tôi” Lôi Dĩnh nói xong liền
mở cửa thư phòng cất bước đi ra ngoài, tự do, nàng rốt cuộc cũng cắt đứt mối quan hệ với cái gia đình này
Lôi Vệ Cảnh lúc này căn bản ko
chú ý tới nàng đã rời đi, mà chỉ chìm đắm thật sâu vào suy nghĩ, sai lầm rồi sao?? Ko, hắn cho tới bây giờ ko có sai lầm……….
Lúc Lôi DĨnh đi đến cửa xe cũng đã gần 2 giờ
“Thiếu phu nhân?” Lão Lưu nhận thấy vẻ mặt tái nhợt của nàng, tóc cũng có chút hỗn độn, hơn nữa Thiếu phu nhân rõ ràng lúc đi vào, tóc được cột lại,
tại sao khi đi ra , tóc lại xõa trên vai?
Lôi DĨnh ko đợi lão Lưu thay nàng mở cửa, đã vội vàng mở cửa xe, tự bước vào trong ngồi
“Lưu thúc, phiền ông đưa tôi đi một vòng, tôi ko muốn về sớm như vậy”
“Được, ko thành vấn đề” Hắn khởi động xe, chạy nhanh
Nàng nhìn ra bên ngoài cửa sổ, bộ tóc dài che hết hơn phân nữa 2 má của nàng, khiến người ko thấy vẻ mặt của nàng
“Thiếu phu nhân? Cô khỏe ko?” Hắn hi vọng vừa rồi là do hắn nhìn lầm chứ ko phải mặt nàng thật sự bị…….
“Ừ, tôi ko sao” Nàng rốt cuộc nhìn thẳng vào hắn, mỉm cười vô sự, cảm ơn sự quan tâm của hắn, ngẫm nghĩ mấy ngày nay mọi người luôn đối với nàng
quan tâm cùng yêu thương, nàng cảm thấy ấm áp đôi chút, tâm tình cũng
tốt hơn
Xe chuyển bánh đến hướng khác, vòng qua hơn phân nữa
thành phố,vô hướng chạy ra ngoại ô thành phố , cuối cùng mới quay lại
con đường về nhà
“Lưu thúc, ông có thể đáp ứng tôi 1 chuyện được ko?”
“Thiếu phu nhân, mời nói,chỉ cần là chuyện tôi giúp được, tuyệt đối ko thành vần đề” Hắn thông qua kính chiếu hậu nhìn nàng
“xin ông giúp tôi, khi trở về, đừng nói cho Hạo chuyện gì”
“Chuyện này…………..”
“Làm ơn, tôi ko muốn làm cho hắn lo lắng” đồng thời cũng muốn ở trước mặt hắn có chút tự tôn
“Được rồi, tôi sẽ ko nói”
“Cảm ơn ông”
Nàng mỉm cười ngọt ngào, khiến cho người nhìn cảm thấy………….thật an tâm
Tầm mắt Lôi Dĩnh một lần nữa lại hướng tới cửa sổ, nhìn thấy cảnh vật cùng
kiến trúc nhà cửa, hạnh phúc của nàng vì sao chợt lóe lên rồi lại biến
mất? Ngồi ở sau xe Cung Thần Hạo lật văn kiện hỏi “Lão Lưu, thiếu phu nhân hôm nay mấy giờ trở về nhà?”
“Thiếu gia, 4 giờ trở về nhà” Lão Lưu nhìn qua kính chiếu hậu, cung kính nói,
hắn rất muốn nói cho Thần Hạo biết cái chuyện đã diễn ra vào buổi chiều
hôm nay, nhưng đã hứa hẹn với Lôi Dĩnh, đáp ứng nàng thì ko thể đổi ý
“Được, tôi đã biết, thật vất vả cho ông” Cung Thần Hạo gật đầu có ý bảo, trong lòng có chút buồn bực, nàng ở cái nhà kia cũng ko được chào đón thì tại sao lại có thể ở lại lâu như vậy? Vốn hắn đã nghĩ rằng , nàng nhiều
nhất ăn cơm xong sẽ trở về nnha2
“Thiếu gia, đây là chuyện tôi phải làm”
“Ừ, hôm nay có xảy ra chuyện gì ko?” Cung Thần Hạo tùy ý hỏi, ko hiểu vì
sao, hôm nay hắn có chút bất an, ngay cả khi họp cũng bị thất thần, hình như là đã xảy ra chuyện gì
“Thiếu phu nhân, hôm nay khi đi vào Lôi gia có cột tóc, nhưng khi đi ra tóc lại rối tung, thiếu phu
nhân, nói nàng ko sao” Hắn gằn từng tiếng rõ ràng
Ngón tay đang lật văn kiện đột nhiên đình chỉ động tác, Cung Thần Hạo dựa theo câu trả lời của hắn đoán ra ý trong lời nói
“Nàng bị sao vậy?”
“Thiếu phu nhân nói nàng ko có việ