
nông cạn và có phần nông nổi, chứ đâu biết được bản chất của tình yêu là gì. Cả buổi tối tôi ngồi học mà đầu óc mơ màng về những điều đã xảy ra trong 3 ngày vừa qua :
- Em, học bài xong chưa – 10h30 tôi nhắn tin cho em
- Hi, em sắp xong rồi, mà anh mở quà của em chưa nào
- Anh mở rồi, đẹp lắm, em đi chọn bao giờ thế ?
- Em mua từ hôm qua rồi, hôm nào anh nhớ đeo cho em ngắm nhé ^^
- Uh, tất nhiên rồi, cho em là người ngắm đầu tiên luôn, mà mai sinh nhật em rồi , em thích anh tặng gì nào ?
- Hi, sao biết sinh nhật em thế , em nhớ là em đã nói với anh đâu. Em chỉ cần anh đi dạo cùng em một lúc là em thấy vui rồi.
Tôi thở dài khi nhận được tin nhắn này của em, đã biết rằng cả ngày em chỉ lủi thủi trong nhà một mình, cô đơn, trống trải vây quanh em,có thể nói như vậy cho đến khi em gặp tôi, vì vậy đối với em ,tôi lại càng là một thứ gì đó to lớn và vô cùng quan trọng.
- Mai em có đi học thêm gì lúc 5h không ?.... tôi rep lại tin nhắn của em
- Em không ạ, sao thế anh ?
- Không có gì ,thế mai học thêm ở trường xong đi với anh một lúc nhé.
- Vâng ,hihi
- Cũng muộn rồi , em còn học nốt không , không thì ngủ sớm đi, không thì mai anh không cho đi cùng nữa đâu.
- Eo, đừng mà , em đi ngủ luôn đây, anh nhớ ngủ sớm đấy nhé , không thì lại mệt, em đi ngủ trước đây, thơm anh một cái.
- Uh, em ngủ ngon,g9
Tôi không hiểu sao những tin nhắn mình gửi cho em cứ cảm thấy gượng gạo, những cảm xúc trong đấy thì không nhiều, có lẽ tôi chưa thật sự “ yêu “ em, thôi thì cứ để thời gian trả lời. Tít…..đồng hồ báo 12h, vậy là đã sang ngày mới,tôi liền nhắn một tin chúc mừng sinh nhật em, những ý tưởng làm cho em trong ngày sinh nhật tôi cũng đã nghĩ ra, tuy đơn giản nhưng có thể tạm chấp nhận được……..ZzzzZzzzzZ vậy là tôi có thể yên tâm đi ngủ rồi.
4h40… 23/12, tôi đứng đợi em ở cổng trường,hôm nay không phải đi học thêm ca nữa , tôi xin phép mẹ cho đi chơi đến 6h, viện cớ ra nhà thằng bạn giúp nó mấy thứ. 2 chiếc xe đạp lăn nhẹ qua những con phố rồi dừng lại ở hàng bánh mỳ, tôi bảo em chờ 15’ rồi nhanh chân đạp xe đi thực hiện kế hoạch của mình. Một chiếc gối hình trái tim màu đỏ ở cửa hàng handmade là món quà chính mà tôi mua tặng em, thêm một hộp quà nhỏ gồm 1 chiếc xược và 2 cái kẹp tóc, một tấm thiệp được tôi gói cẩn thận và giấu kĩ trong cặp…………… Đúng 15’ sau, 2 đứa ngồi đối diện nhau, trên tay mỗi đứa là chiếc bánh mỳ pa-tê trứng thơm phức hãy còn bốc khói, kể ra thì mùa đông này đối với tôi đúng là bớt lạnh hơn thật xét cả về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Ăn xong hết trước tôi ngồi chống tay lên cằm nhìn em ăn, bây giờ tôi mới có cơ hội được ngắm nhìn kĩ khuôn mặt của em một cách hợp pháp mà không phải ngại ngùng g. Đôi mắt tròn đen láy, nước da trắng, đôi môi trái tim chúm chím, mái tóc xõa ra che một ít khuôn mặt em. Em xinh đáng yêu kiểu trẻ con chứ không sắc sảo, có thể nói là xinh hơn hết bọn con gái trong lớp tôi và bất kì ai cũng sẽ thấy là em hơn hẳn em MA nếu như đã gặp cả 2, vậy mà tôi……
5h30, trời đá tối dần ,đèn đường đã bật sáng khắp mọi nơi, tôi và em ngồi cạnh trên những bậc đá ở quảng trường nhìn ngắm phố phường, em ngả đầu vào vai tôi, 2 tay ôm chiếc gối tôi tặng, tay phải tôi vòng ra phía sau lưng ôm nhẹ eo em, 2 đứa cứ ngồi im lặng và cảm nhận.
- À quên mất, còn món quà nữa cho em này …… tôi nói
- Ơ, em vẫn được nhận nữa ạ ,hi
- Uh, tất nhiên rồi, mà em nhắm mắt vào….. Tôi nhẹ nhàng rút tay để lấy hộp quà
- Không được ti hí nha…. Tôi nói tiếp
Em nhắm mắt lại, tôi đặt hộp quà lên 2 tay để ngang mặt em, chả hiểu sao lúc đấy nghĩ gì, tôi liền kề sát mặt em và đặt một nụ hôn lên môi em, nụ hôn đầu tiên trong đời.
Tôi hiểu rằng mình đã quá vội vã , nông nổi, dù sao em mới chỉ là một cô bé lớp 10,tôi lại là ny đầu tiên của em, vậy mà tôi lại có một hành động có thể nói sỗ sàng như vậy, hôn trộm em khi mà 2 đứa mới trở thành ny mới được 4 ngày. Đến khi tôi đã ý thức được mình thì mọi thứ đã xảy ra rồi, tôi nhìn em bẽn lẽn, ngại ngùng, một chút lo sợ là em sẽ giận tôi,và có thể tôi sẽ ăn một cái tát. Trái ngược với suy nghĩ của tôi,em mở mắt ra nhìn tôi và nhìn món quà , lặng yên trong vài giây em cúi đầu xuống bàn tay nhỏ nhắn đưa ra khẽ nắm lấy mấy ngón tay tôi.
- Anh……thế đâu là quà của em --- em nói khẽ, mặt vẫn cúi xuống
- Cả 2 đều là quà của em…. :shame :
Tôi đáp lại rồi ôm em gọn trong vòng tay,xiết nhẹ để tôi có thể ôm em chặt hơn……
Một ngày được cho là thành công và ý nghĩa, thành công vì đã làm được hết những kế hoạch mà tôi đặt ra mà không có chút trục trặc nào. Còn về ý nghĩa thì cũng có thể coi từ đây thực sự thoát kiếp FA, và nhất là tuổi 17 này đã lần đầu biết đến thế nào là nụ hôn, tuy chỉ có 2s thôi, dư vị không nhiều ,cái hồi hộp lấn át đi cái cảm nhận của bản thân nhưng cũng đủ để ghi nhớ trong tâm trí tôi, một thứ gì đó mềm mại ,êm ái ngọt ngào. Hơn thế nữa thì tình cảm giữa tôi và em cũng đã tiến triển thêm một bậc, tôi đã cũng có những cảm giác cần em và coi em là một phần trong tôi, nhưng đâu đó cái tên MA vẫn lẩn quất và làm tôi phải suy nghĩ nhiều.
24/12 …Trời l