
rồi lại làm cái bộ cái mặt nguy hiểm. nghĩ vậy nên tôi cũng chả thèm quan tâm tới cuộc nói chuyện vừa rồi, cứ coi như là câu chuyện vui với Trọng Quang .7h30 tôi đã có mặt ở trước cửa lớp học thêm của em Lan, ngồi trên yên xe đợi 5’ thì đã thấy em xuất hiện trước mặt tôi, nhìn thấy em không hiểu sao tôi thấy ấm áp vô cùng, tôi mỉm cười đáp lại nụ cười rạng rỡ trên môi em, nhìn em hôm nay đáng yêu vô cùng , chiếc áo khoác màu vàng kèm theo mũ phía sau trông thật nữ tính, mái tóc xõa ra như mọi khi nhưng tô điểm thêm cho nó là một chiếc xược nhỏ màu hồng, dù cho bây giờ tình cảm của tôi dành cho em cũng chưa biết nó ở mức nào nhưng tôi cũng cảm thấy tự hào khi mình có ny như vậy. Tôi tự hỏi chính mình : Tại sao một cô bé nhỏ nhắn đáng yêu, biết quan tâm chăm sóc, lo lắng cho tôi, mà tôi vẫn còn mơ tưởng và mong mỏi điều gì đó hơn nữa, tôi…… thật sự vẫn còn chưa quên được em MA.
Em đặt nhẹ 2 tay lên eo tôi, chiếc xe đạp lại lăn nhẹ qua những con phố những con phố quen thuộc nhưng bây giờ vẫn 2 con người ấy tình cảm của họ đã có thêm một bước tiến mới so với một tuần trước đây. Không còn cái ngại ngùng nữa mà giờ mọi thứ giấu kín trong lòng đã được bộc lộ. Đi qua đoạn đường vắng người , em nhẹ nhoài người choàng tay ôm eo rồi tự đầu vào lưng tôi.
- Anh ơi ?.... em hỏi nhỏ
- Gì thế em….. tôi nói rồi bỏ một tay ra nắm lấy tay em
- Em hỏi ngốc nhé ?
- Thì bình thường em vẫn ngốc mà ,hehe …. Tôi lại trêu em
- Chỉ trêu em là giỏi….em nói rồi cấu nhẹ vào lòng bàn tay tôi
- Hi, a có yêu thì anh mới trêu chứ
- À , thế hóa ra ngày xưa là đã yêu thầm em rồi hả ,hihi…
- Cứ cho là thế đi ,mà em định hỏi gì anh nào ?
- Anh…..bao giờ thì anh chán em ?... em ngập ngừng hỏi tôi
- Anh sẽ chán em nếu em cứ tiếp tục hỏi thế
Nói rồi tôi khẽ đưa tay ra đằng sau sờ nhẹ lên má rồi véo mũi yêu em 1 cái
- Anh….anh không được bỏ em nhé, không em khóc đấy.
- Uh, anh chỉ sợ em bỏ anh trước thôi
- Không, không có chuyện đấy đâu, chỉ có anh bỏ em trước thôi……..
2 đứa nói chuyện với nhau một hồi thì đã đến gần nhà ,em bảo tôi dừng xe lại dưới một gốc cây trứng cá, nhẹ nhàng em lôi trong cặp ra một hộp quà và đưa nó cho tôi và nói:
- Chúc mừng sinh nhật anh nhé , chúc anh thêm tuổi mới mạnh khỏe, giỏi giang, vui vẻ và yêu em nhiều hơn .
Em nói rồi kiễng chân lên thơm nhẹ vào má tôi. Từ nãy đến giờ tôi vẫn vô cùng ngạc nhiên không hiểu chuyện gì xảy ra
Mất 10s tôi mới hết bỡ ngỡ vì chuyện này và cũng kịp hiểu ra chắc đây là tác phẩm của Trọng Quang, sinh nhật tôi qua từ tháng 7 vậy mà nó dám bịp lên tháng 12 , đã vậy lại còn ngay trước sinh nhật em Lan một ngày nữa chứ, giờ lâm vào tình huống dở khóc dở cười, nói thật ra thì em lại nghĩ là bọn tôi đang trêu đùa và em sẽ rất ngại khi không biết sinh nhật thật của tôi, cũng phải thôi, từ khi quen nhau đến giờ 2 đứa cũng ít khi có thời gian nói chuyện,những câu chuyện giữa chúng tôi cũng không mấy đề cập tới đến lí lịch cá nhân, và 2 đứa trở thanh ny của nhau cũng mới được 3 ngày. Còn nếu không nói thẳng ra với em thì tôi lại thấy mình thêm một chút tội lỗi, tôi không nỡ nói dối em thêm một lần nữa. Thôi thì cứ coi như hôm nay là sinh nhật của tôi vậy, tôi không nỡ cướp đi nụ cười trên môi em, tôi không muốn làm em thất vọng, thà rằng tôi là kẻ nói dối cũng chẳng sao, rồi đến một hôm nào đó tôi sẽ nói rõ với em về chuyện này, ít nhất thì hôm nay cứ để em tận hưởng trọn vẹn niềm vui từ những điều mà em làm cho ngày “ sinh nhật “ của tôi.
Nghĩ vậy tôi không thấy ngại ngùng nữa , tiến tới nhẹ ôm em vào lòng, tựa cằm lên tóc em, tôi nhẹ nhàng nói
- Cảm ơn em nhé
Em không nói gì chỉ tự đầu vào ngực tôi, tôi có cái cảm giác dù rằng mình chỉ là một thằng học sinh lớp 12 thôi, nhưng trong hoàn cảnh hiện tại như thế này tôi tự cảm thấy mình lớn hơn rất nhiều ,tôi thấy trách nhiệm của mình phải là một người biết che chở và là chỗ dựa cho em – cô gái bé nhỏ và là người yêu tôi rất nhiều.
Ăn cơm tôi xong ,tôi vội lên phòng mở hộp quà , một chiếc khăn quàng cổ màu đen trắng, có in hình quả bóng và một tấm thiệp, đặt chiếc khăn sang một bên tôi mở nhẹ tấm thiệp ra đọc lời chúc :
Happy Birthday anh yêu của em, chúc anh thêm một tuổi mới sẽ có nhiều may mắn và thành công, a cố gắng lên nhé, nhất là kì thi ĐH ,anh của em giỏi nhất mà, hihi. Em hy vọng anh sẽ thích món quà của em, nó sẽ có ích với anh trong những ngày đông giá lạnh, vì thời gian gấp rút nên em không thể tự đan cho anh được, khi khác em bù nhé ,hihi…… Trời lạnh đấy anh nhớ giữ sức khỏe không thì không chăm sóc được em đâu.
Em hạnh phúc khi có anh ở bên
Bùi Thị Ngọc Lan
Tôi mỉm cười đọc lại tấm thiệp lần nữa rồi cất nó vào ngăn bàn , lòng cảm thấy bồi hồi khó tả. Có thể nói rằng từ bé đến giờ tôi mới cảm nhận được cái ngọt ngào ,ấm áp từ một người con gái mà không phải là người thân trong gia đình và nhất là người con gái đó lại nhỏ hơn tôi 2 tuổi. Tôi tự nhủ, đây gọi là tình yêu ư ?.Từ trước đến giờ tôi chỉ biết yêu đơn phương một cách mù quáng mà không thèm để ý đến mọi thứ xung quanh, tôi cũng chỉ có những suy nghĩ