
n chín đầu giận dữ nói:”Nếu không phải năm đó ngươi ngang ngược hống
hách khiến cho Giao Giao yêu ngươi thì nó sẽ không chết! Ta cũng không
đến nỗi phạm sai lầm, bị tống vào nhà giam tám trăm năm!”
“Con
gái ngươi yêu ta thì có liên quan gì đến ta? Lại không phải do tôi cố ý
cấu kết, cô ấy tự lấy cái chết để ép buộc, làm khó dễ để ép ta lấy cô
ấy?” Ngao Vân đột nhiên cười điên dại,”Ngươi yêu như thế nào thì nói
như thế đấy!”
“Tóm lại, đều là lỗi của ngươi!” Con rắn chín đâù thúc vào Nội Đơn, mặt nước lại lay động:”Ta và ngươi cùng chết.”
“Miêu Miêu!” Ngao Vân vội vàng nói to với tôi:” Chạy nhanh! Chuyện này không liên quan đến ngươi!”
Tôi xoa xoa đầu, do dự một lát, đột nhiên phóng mình lao đến, một chân đá
vào con rắn chín đầu đang phấn khích, và nuốt lấy viên Nội Đơn màu đỏ
kia, sau đó quay đầu bỏ chạy.
Hai người bên cạnh ngẩn người ra…
Con rắn chín đầu không đề phòng chiêu này, nó giật mình kinh ngạc, trong tích tắc Ngao Vân nắm lấy cơ hội, nhanh chóng dùng khuyủ tay thúc mạnh
từ phía sau, nới lỏng vòng tay, cây thương trong tay biến thành cái
chùy, ném mạnh vào cái đầu lớn nhất của con rắn, con rắn chín đầu thoáng chốc sực tỉnh lại nhưng chưa kịp làm gì thì Ngao Vân dùng chiêu Khốn
Long Tỏa bó chặt lấy nó. Tôi lao ra phía đằng xa, nhìn thấy tất cả, cuối cùng cũng hơi yên tâm, không ngờ Ngao Vân bỏ lại con rắn chín đầu,
nhanh chóng chạy đến bên tôi, ngược lại nhấc hai chân của tôi lên, sau
đó không ngừng run rẩy, vừa run vừa hét:”Nhanh nôn ra! Nôn ra! Đừng nuốt nó vào! Có độc đấy!”
“Meo~” Tôi thở dồn dập, vội vàng nôn viên Nội Đơn trong miệng ra, kêu to thảm thiết:”Ngươi lay ta thì ta đã nôn rồi!”
Ngao Vân thấy tôi không bị làm sao, cuối cùng cũng thở hắt ra, anh ta nhìn
viên Nội Đơn ở tên mặt đất từ từ nhộm đen nước biển xung quanh, vội vàng vận công thành một cái lồng chụp hình tròn , chụp cả viên Nội Đơn vào
trong đó, sau đó sai binh tôm tướng tép lấy cái bình thủy tinh lại, đặt
nó vào đấy, và bịt kín lại. Sau khi làm xong việc đó, anh ta xoay người
nhìn tôi, đột nhiên véo tai tôi mắng:”Ngươi là đồ ngốc! Cái thứ đấy
không ăn được! Nội Đơn của Ngao Dạ tam thúc tạo ra đã có chất độc rồi,
chạm vào là chết ngay!”
“Không chết đâu.” Tôi buông tay, cảm thấy anh ta đang nói chuyện giật gân,”Hơn nữa tôi cũng không muốn ăn cái thứ đó… Ngươi hung dữ như vậy để làm gì…”
“Ngươi… Ngươi không sợ độc tố sao?” Ngao Vân hỏi.
“Sợ.” Tôi ngạc nhiên hỏi,”Nhưng cái đó không có chất độc…”
Ngao Vân nhất thời không nói nên lời, viên Nội Đơn ở trong bình vẫn toát ra
khí màu đen, nhanh chóng nhuộm đen cả bình thủy tinh, anh ta vội vàng
hỏi:”Tại sao ngươi lại làm chuyện ngu ngốc này?”
“Kinh nghiệm
chiến đấu bao nhiêu năm của mèo nhà ta mà có.” Tôi đắc ý dạy bảo anh ta
:”Chỉ cần ăn trộm đồ của người khác, đối phương nhất định sẽ tức giận
truy đuổi, cho nên cướp đi viên Nội Đơn, con rắn chín đầu kia sẽ truy
đuổi ta, ngươi nhân cơ hội đó mà bỏ trốn!”
“Nội Đơn của Yêu Tộc
có rất nhiều công năng đặc biệt, ngươi cắn một cái, rất có thể mấ mạng
ngay lập tức!” Ngao Vân cắn môi,”May mà ngươi là đồ đệ của Bích Thanh
Thần Quân, không biết anh ta sử dụng chiêu gì, khiến cho ngươi không sợ
các chất độc, nếu không đã chết từ lâu rồi!”
Tôi không hiểu anh ta đang tức giận cái gì, đành phải cẩn thận hỏi:”Ngươi không hi vọng ta cứu ngươi sao?”
“Tại sao lại cứu ta? Còn bất chấp mạng sống nữa….” Ngao Vân đột nhiên ngưng nói, do dự nhìn tôi.
Tôi đương nhiên nói:”Bởi vì ta thích ngươi, ngươi là người tốt!”
“Con mèo ngốc…” Ngao Vân không nói nữa, anh ta ngơ ngác nhìn tôi, nhìn rất
lâu, nhìn khiến tôi suýt chút nữa ngủ mất, cuối cùng ngại ngùng
nói:”Ngươi đối với ta chân thành như vậy… Ta lại không tử tế với ngươi…
Xin lỗi…”
Cái gì là không tử tế? Tôi rất ngạc nhiên, nhưng anh ta nói xin lỗi, có ý là không phải chúng tôi là bạn bè sao? Về điểm này,
tôi rất vui, thế là ngờ nghệch cười không nói chỉ nhìn anh ta thôi.
Anh ta để cho tôi nhìn mặt hơi đỏ, vội vàng xoay người bảo thuộc hạ tôm
đưa Ngao Dạ về nhà lao, dắt đến một con thú biển, đưa tôi quay trở lại
phòng tiệc, trên đường về anh ta không có sờ sờ nắn nắn khắp nơi trên
người tôi nữa, cũng không có hà hơi trêu ghẹo lên cổ và tai tôi,
nghiêm túc giống Thần Quân đưa tôi đi dự tiệc, bất đắc dĩ nhìn vào mắt
tôi nói:”Nếu lần sau ngươi lại đến, ta sẽ đưa ngươi đi ngao du bốn
biển.”
“Được.” Tôi gật đầu, vội vàng đi nhè nhẹ vào đại sảnh, vẫn nhìn thấy ca múa hát ở đấy, chỉ có nhiều Tiên Nhân say rượu, Mạc Lâm
cũng đã bỏ đi rồi, Bích Thanh Thần Quân vẫn giữ nguyên tư thế lúc tôi đi không nhúc nhích, như một tượng gỗ.
“Sư phụ?” Tôi cẩn thận đẩy
anh ta, anh ta đột nhiên ngã vào tôi, cả người va vào cánh tay tôi, hơi
thở nhịp nhàng, đã ngủ từ lâu rồi.
Đúng thật là, ngủ giống như em bé, tôi bĩu bĩu môi, nhẹ nhàng đặt đầu anh ta lên đùi của mình, kêu meo meo tự mình cảm thấy âm điệu rất hay, dỗ anh ta ngủ, bản thân tôi cũng
lăn ra ngủ… Khi tỉnh dậy, vị trí của tôi và Bích Thanh Thần Quân đã tráo nhau, là tôi ngủ trên đùi anh ta, còn chảy cả nước